Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 214 Treo giải thưởng nhiệm vụ, vây công!

Hơn mười cựu học viên vây công 1 tân học viên, làm hắn có chút luống cuống tay chân?
Lời này…… Như thế nào quái dị như vậy?
Không ít người đem ánh mắt tập trung lại đây.
Chỉ thấy……
Diệp Húc song quyền đều xuất hiện, trực tiếp đánh hai cựu học viên ngã ở trên mặt đất.
Đến tận đây, chung quanh Diệp Húc đã đổ một đổng cựu học viên.
Mà còn thừa 5,6 cựu học viên, trong khoảng thời gian ngắn lại không dám tiến lên.
Một tân học viên của đại học Hoa Thanh, đánh cho đám cựu học viên không dám tiến lên, chuyện này nếu là nói ra ngoài, chỉ sợ làm kinh ngạc rớt hàm một đống người.
Diệp Húc lại lần nữa kêu lên: “Không hổ là cựu học viên đại học Hoa Thanh, 5,6 người thế nhưng bị Diệp Húc ta đánh không dám tiến lên.
Diệp Húc ta bội phục cực kỳ!”
“Á đù! Đánh hắn!”
“Đánh hắn!”
5,6 cựu học viên giận dữ, vung lên nắm tay, nhanh chóng tiến lên.
“Phanh!”
“Phanh!”
Phẫn nộ, có đôi khi có thể mang đến lực lượng, có đôi khi mang đến lại là bi kịch.
Thực mau, tất cả bọn họ đều bị đánh nghiêng ở trên mặt đất.
Diệp Húc kêu lên: “Không hổ là cựu học viên đại học Hoa Thanh, Diệp Húc ta thế nhưng mất ước chừng 3 phút mới đả ngã mười mấy người.
Diệp Húc ta thật là bội phục cực kỳ!”
……
Cổng lớn của sân huấn luyện.
Nữ sinh tóc dài cắn răng nói: “Tên gọi Diệp Húc kia là một thiên tài, có tư cách gia nhập hội học sinh chúng ta.
Nhưng, ta vì sao muốn nhìn thấy hắn bị người đánh khóc rống tru lên như vậy đây?”
Đầu trọc nam nhe răng cười nói: “Không thể tưởng tượng được hắn lợi hại như vậy, xem ra về sau có thể hảo hảo hợp tác rồi.”
……
Chúng cựu học viên bị đánh nghiêng trên mặt đất, dựa theo quy tắc, hẳn là phải mau chóng rời khỏi sân huấn luyện.
Nhưng, nghe được Diệp Húc nói như vậy, có người nhịn không được kêu lên: “Diệp Húc là vị hôn phu của Uông Tư Nhã.
Vạn Đông Hoa, Tống Bân cùng Dương Kiệt treo giải thưởng nhiệm vụ, chỉ cần đánh gãy một cây xương cốt của Diệp Húc, có thể đạt được 300 g linh thạch cùng 3 linh long đan.”
Lời vừa nói ra, đôi mắt mọi người đều sáng lên.
Linh thạch tự nhiên không cần phải nói, bên trong chất chứa năng lượng tinh thuần, trân quý vô cùng.
300 g linh thạch, giá trị ước chừng 30 học phần.
Linh long đan càng là đan dược khó có được, có thể đề cao năng lượng một cách nhanh chóng, đồng thời, còn có thể cải thiện thể chất, mở rộng gân mạch.
1 linh long đan giá trị ước chừng 100 học phần.
Nói cách khác chỉ cần đánh gãy một cây xương cốt của Diệp Húc, liền có thể đạt được 330 học phần!
Huống chi Diệp Húc đâu phải chỉ có một cây xương cốt.
Dù sao Vạn Đông Hoa, Tống Bân hay là Dương Kiệt, đều là yêu nghiệt của đại học Hoa Thanh, hoàn thành nhiệm vụ bọn họ treo giải thưởng, xem như biến tướng có cơ hội nịnh bợ bọn họ, nói không chừng tương lai sẽ có trợ giúp cực lớn.
Hồ Khoan nói lắp bắp: “Diệp…… Diệp huynh đệ, ngươi là vị hôn phu của Uông Tư Nhã?”
“Ta lần trước không phải nói cho ngươi sao?” Diệp Húc nhẹ nhàng nói.
Hồ Khoan cười khổ nói: “Ta cho rằng ngươi nói giỡn a!”
Lúc này, một đám lại một đám cựu học viên từ bỏ tân học viên trước mặt, sôi nổi đuổi về phía Diệp Húc.
Khí thế kích động, như hổ tựa báo, làm người kinh sợ.
Hồ Khoan nuốt một ngụm nước miếng, nói: “Diệp huynh đệ, hiện tại làm sao bây giờ?”
“Làm sao bây giờ? Chạy a!” Diệp Húc cười nói.
Bộ dáng kia, nơi nào có một chút sợ hãi.
Quả thực giống như là đang nói, tới đuổi ta đi.
Diệp Húc lúc chạy, còn thỉnh thoảng đánh ngã mấy người, trong miệng còn không ngừng kêu la.
“Không hổ là cựu học viên, mấy chục người vây công Diệp Húc ta, bức cho Diệp Húc ta nhanh chóng chạy trốn, Diệp Húc ta bội phục cực kỳ!”
“Không hổ là cựu học viên, mấy chục người vây công ta Diệp Húc, 1 phút thời gian, mới làm Diệp Húc ta đánh ngã 4 người.”
“Không hổ là cựu học viên, mấy chục người vây công Diệp Húc ta, 2 phút thời gian, mới làm Diệp Húc ta đánh ngã 9 người.”
“Không hổ là cựu học viên……”
Chúng tân học viên nhìn một đoàn cựu học viên đuổi theo ở phía sau Diệp Húc, tất cả đều có chút sững sờ, bọn họ nhìn thoáng qua lẫn nhau, trong khoảng thời gian ngắn, không biết làm như thế nào cho phải.
……
Các lão sư ở nơi xa, phát ra một trận âm thanh nghị luận.
“Tên Diệp Húc này thật là có vài phần bản lĩnh!”
“Hắn đã lấy sức của một người, đánh ngã 22 cựu học viên…… Còn như vậy, hắn sẽ không lấy sức 1 người đánh bại tất cả cựu học viên đi?”
“Hẳn…… Hẳn là không có khả năng đi, hắn không biết mỏi mệt sao?”
“Ngươi xem hắn có bộ dáng mỏi mệt sao?”
“Giống như không có.”
“Các ngươi nói Diệp Húc là linh giả mấy phẩm?”
“Mỗi lần dùng giá trị năng lượng đều khoảng 700g, nếu mỗi một quyền hắn đều sử dụng 3 phần thành lực, như vậy, không sai biệt lắm đạt tới tam phẩm.”
“1 tân sinh là linh giả tam phẩm? Sao lại xuất hiện loại quái vật này?”
“Xác thật là quái vật, nhưng, nếu Diệp Húc lấy sức một người đánh bại tất cả cựu học viên, việc vui này có thể to lắm.”
Chúng lão sư nghe vậy, trên mặt tất cả đều lộ ra một thần sắc bất đắc dĩ.
Còn không phải là sao?
Này không phải thuyết minh trình độ dạy học của chính mình quá kém sao?
Lúc này, hiệu phó Tống Ưng đứng ở nơi xa kêu lên: “Hiện giờ, Diệp Húc đã tích lũy 2430 điểm!
Hiện tại, ta tuyên bố! Bất luận tân học viên hay là cựu học viên, chỉ cần đánh bại Diệp Húc, liền có thể trực tiếp đạt được điểm tích lũy của hắn!”
“Xôn xao!”
Nguyên bản, tân học viên còn có chút sững sờ, con ngươi tất cả đều sáng lên.
Phải biết rằng, đánh bại 1 cựu học viên khó khăn vô cùng, chỉ có thể đạt được 100 điểm tích lũy mà thôi.
Đương nhiên, Diệp Húc càng thêm khó khăn, nhưng, khen thưởng điểm tích lũy của hắn, lại gấp của cựu học viên mấy chục lần!
Hơn nữa, nếu chính mình ngoài ý muốn đánh gãy xương cốt của Diệp Húc, còn có thể đạt được nhiệm vụ treo giải thưởng khen thưởng 300 g linh thạch cùng 3 linh long đan.
Nghĩ đến đây, chúng tân học viên cũng vội hướng tới Diệp Húc vây quanh hắn lại.
Vì thế, toàn bộ sân huấn luyện xuất hiện một hình ảnh quỷ dị, Diệp Húc một người chạy ở phía trước, phía sau đen nghìn nghịt mấy trăm người đi theo.
Từ xa nhìn lại, tựa như một con gà mái già mang theo một đám gà con, hình ảnh miễn bàn có bao nhiêu quái dị.
Diệp Húc liếc mắt nhìn mọi người phía sau, kêu lên: “Hiệu phó, tân học viên đánh bại ta có thể đạt được điểm tích lũy, ta đánh bại tân học viên cũng có thể đạt được điểm tích lũy sao?”
“Có thể.” Tống Ưng nói.
Diệp Húc nghe vậy khóe miệng hơi hơi gợi lên, lặng lẽ thả chậm một bước chân, hướng về phía sau ra quyền, huy chân.
“Phanh!”
“Phanh!”
Diệp Húc một cái quét chân, đem 3 tên cựu học viên quét ngã xuống đất.
Tiếp theo, liên tục mấy quyền, đánh thêm 4 tên tân học viên ngã.
Sau khi yên lặng ra hai quyền, mấy đá, lại hướng phía trước mặt chạy lên vài bước.
Tiện đà, lại lần nữa ra quyền, huy chân, trong miệng lại kêu to.
“Không hổ là cựu học viên đại học Hoa Thanh, mấy chục người vây công Diệp Húc ta.
Diệp Húc ta một cái quét ngang thế nhưng chỉ đánh ngã 3 người, Diệp Húc ta bội phục cực kỳ!”
“Không hổ là tân học viên đại học Hoa Thanh, mấy trăm người vây công Diệp Húc ta.
Diệp Húc ta liên tục mấy quyền thế nhưng chỉ đánh ngã 4 người, Diệp Húc ta bội phục cực kỳ!”
“Không hổ là học viên đại học Hoa Thanh, thế nhưng đánh hai quyền với Diệp Húc ta, Diệp Húc ta bội phục cực kỳ!”
“Không hổ là……”
Từng đợt tiếng gào, ở trong sân huấn luyện không ngừng vang vọng.
Trào phúng, trần trụi trào phúng!
Lúc ban đầu, chúng học viên vẫn là lấy đánh ngã Diệp Húc đạt được điểm tích lũy cùng nhiệm vụ khen thưởng làm mục tiêu, do đó truy đuổi Diệp Húc.
Nhưng, sau khi những thanh âm gào thét này vang lên, tựa như dùng châm không ngừng đâm vào trái tim chúng học viên, khiến cho bọn họ âm thầm thề, cần thiết phải đánh bại Diệp Húc.
Nếu không, căn bản không có chỗ dung thân!
Bạn cần đăng nhập để bình luận