Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 117. Ngô Đào đến, so tài!

Hôm sau, trời sáng khí trong.
Diệp Húc giống như dĩ vãng, từ từ đón gió lạnh, rong ruổi đi về phía sân vận động.
Hôm nay sân vận động khác với mọi ngày.
Cửa trang trí đầy hoa tươi, mặt đất sạch sẽ dị thường.
Dường như do chịu ảnh hưởng của hoàn cảnh, không ít học sinh cũng trở nên tinh thần phấn chấn lên.
Bình thường Đoạn Siêu quần áo tùy ý, hôm nay thay một cái áo sơmi màu trắng, nhìn qua thật là có vài phần giống lão sư.
Hết thảy, dường như đều biểu thị hôm nay khác với mọi ngày.
Không ít học sinh sôi nổi thấp giọng nghị luận.
“Hôm nay sao thế nhỉ?”
“Không biết a.”
“Chắc là có tiểu quái gì đó, lãnh đạo muốn tới đây thị sát.”
“Các ngươi nói…… Có thể là Ngô Đào Đại thống lĩnh sẽ tới không?”
“Sao có thể! Ngày hôm qua Đoạn lão sư cũng đã nói, Ngô Đào Đại thống lĩnh có khả năng sẽ đến trường chúng ta, chỉ là khả năng mà thôi.”
“Hơn nữa, Ngô Đào Đại thống lĩnh hôm qua mới tới Hán thị chúng ta, hắn có quá nhiều chuyện cần phải xử lý, làm gì mà tới trường chúng ta nhanh như vậy được?”
“Đinh!”
Sau khi một tiếng chuông dồn dập vang lên, Đoạn Siêu chậm rãi đi đến.
Đầu tiên hắn liếc mắt nhìn một cái chúng học sinh đang ngồi ngay ngắn, rồi sau đó cất cao giọng nói: “Mọi người đều biết, mấy năm gần đây, tố chất thân thể của nhân loại càng ngày càng tốt.
Thậm chí, dần dần xuất hiện linh giả cường đại có khả năng rời sông lấp bể, đạp không phi hành.
Điều này cho thấy nhân loại đang tiến hóa tới sinh mệnh đỉnh cao.
Nhưng, cũng bởi vì sinh mệnh tiến hóa, xuất hiện rất nhiều ác nhân cường đại làm xằng làm bậy, cùng với quái vật đáng sợ.
Mà chúng ta sở dĩ có thể an toàn sinh hoạt như cũ, không bị ác nhân cùng quái vật xâm hại, là bởi vì có Ngô Đào Đại thống lĩnh vô số Chấp Pháp đội viên cùng chiến sĩ, ở sau lưng đầu rơi máu chảy, cản trở hết thảy nguy hiểm cho chúng ta.
Nào có năm tháng gì mãi mãi yên bình, chỉ là có người gánh vác đi trước mà thôi!
Phía dưới, mời chúng ta bằng nhiệt liệt hoan nghênh Ngô Đào Đại thống lĩnh bằng một tràng vỗ tay!”
“Bạch bạch bạch!”
Lời này vừa rơi xuống, toàn bộ sân vận động lập tức vang lên tiếng vỗ tay vô cùng nhiệt liệt.
Tuyệt đối không có một tia hư tình giả ý, mà là kích động, hưng phấn!
Bởi vì, chỉ cần là người lấy linh giả làm mục tiêu phấn đấu, liền không có ai không biết Ngô Đào.
Thiết huyết Đại thống lĩnh, nam nhân trong truyền thuyết!
“Bạch bạch bạch!”
Trong tiếng vỗ tay vang dội, Ngô Đào râu quai nón đầy mặt bước tiến vào.
Tức khắc, vỗ tay càng thêm nhiệt liệt vài phần.
Ngô Đào nâng nâng tay, tiếng vỗ tay lúc này mới dần dần ngừng lại.
“Các ngươi cảm thấy Đoạn Siêu nịnh bợ thế nào?
Có muốn về sau cũng được hắn nịnh bợ như vậy không?” Ngô Đào hỏi.
“Muốn!” Chúng học sinh cùng kêu lên cười nói.
Đoạn Siêu đứng ở một bên nghe, cả khuôn mặt đều biến thành màu đen.
Chính mình dễ dàng sao?
Vì cái bản thảo này, cả đêm qua liền không ngủ.
Kết quả, trực tiếp bị mọi người nói thành nịnh bợ vuốt mông ngựa.
Ngô Đào tiếp tục nói: “Tốt lắm, vậy tu luyện chăm chỉ cho ta, trở thành linh giả, trở thành linh giả cường đại!
Bởi vì chỉ có như vậy, các ngươi mới có thể bảo hộ người nhà, bảo hộ quốc gia!
Như thế, mới có thể nghe được đủ lời vuốt mông ngựa!”
Tiếp theo, Ngô Đào dùng một đôi con ngươi sắc bén, quét ngang mà qua ở trên người đám học sinh.
“Ta nghĩ…… rất nhiều người các ngươi cảm thấy chính mình thông qua thí nghiệm linh giả, thì chính là đương kim thiên tài, tương lai chú định sẽ trở thành cường đại linh giả đi?
Sai!
Quá sai!
Thiên tài có giỏi đến mấy, nếu không nỗ lực, không giao tranh, không phấn đấu, cuối cùng cũng sẽ trở thành phế vật, không có khả năng có thành tựu lớn gì!
Mà mặc dù không có thiên phú, chỉ cần ngươi chịu làm việc cực nhọc, cũng có thể trở thành cường giả!”
Ngô Đào cao giọng hét lớn, bầu không khí cả tòa sân vận động, lập tức trở nên nghiêm túc, khẩn trương lên.
Bọn học sinh vừa mới hi hi ha ha, tất cả đều ngồi nghiêm chỉnh, ngay cả Đoạn Siêu bên cạnh, cũng không ngoại lệ.
Không thể không nói, Ngô Đào không hổ là đương kim Đại thống lĩnh, khí thế của hắn không phải người bình thường có thể bì được.
Ngô Đào nhìn quét một vòng bằng đôi mắt chim ưng, tiếp tục nói: “Mọi người đến sân thể dục tập hợp!”
“Xôn xao!”
Chúng học sinh căn bản không dám có bất kì chần chờ gì, sôi nổi nhanh chóng đứng dậy, chạy tới sân thể dục.
Giờ khắc này, bọn họ phảng phất hóa thân trở thành cấp dưới trung thành nhất của Ngô Đào.
Sân thể dục.
Ngô Đào đối diện trước đám học sinh xếp hàng thẳng tắp, cất cao giọng nói: “Phía sau ta là đám chiến sĩ nhỏ tuổi nhất, tuổi bọn họ cũng không chênh lệch tuổi các ngươi là mấy.
Lúc nhập ngũ, có thể nói cũng không phải thiên phú linh giả gì.
Nhưng, sau khi bọn họ trải qua 1 tháng khắc khổ huấn luyện, cũng có tiến bộ nhất định.
Hiện tại, ta tùy tiện chọn lựa một người chiến sĩ.”
Ngô Đào chỉ vào một người tương đối thấp bé, nói: “Ngươi, bước ra khỏi hàng!”
Chiến sĩ hướng phía trước bước ra một bước.
Hắn tuổi tác tuy nhỏ, nhưng, trên người lại ẩn chứa một loại chí khí thiết huyết, làm người khác không tự chủ được sinh ra cảm giác kính sợ.
Rồi sau đó, Ngô Đào lại nói với đám học sinh: “Người có giá trị năng lượng cao nhất trường các ngươi, là ai?”
“Xôn xao!”
Tức khắc, đám học sinh đồng thời đem ánh mắt dừng ở trên người Diệp Húc.
“Vị đồng học này, ngươi tên là gì?” Ngô Đào hỏi.
“Diệp Húc.”
“Ngươi có dám so tài với chiến sĩ không?” Ngô Đào cất cao giọng hỏi.
So tài cùng một chiến sĩ trẻ tuổi?
Thế không phải là khi dễ người sao?
Diệp Húc muốn cự tuyệt, nhưng, nhìn ánh mắt chờ mong của các bạn học, cùng với ánh mắt nghiêm túc của Ngô Đào, chỉ phải bất đắc dĩ gật đầu nói: “Có thể.”
Ngô Đào kêu lên: “Tốt, Diệp Húc sẽ đấu với chiến sĩ này.
Các ngươi xem cho thật kĩ, mặc dù là người không có thiên phú, sau khi khắc khổ luyện tập, đến tột cùng sẽ có được lực lượng như thế nào.”
Thực mau, Diệp Húc cùng chiến sĩ liền đi tới phía trước đám học sinh.
Ngô Đào kêu lên: “So tài bắt đầu!”
Tức khắc, hai chân chiến sĩ đột nhiên dùng sức, cả người giống như liệp báo, ra sức chạy, nắm chặt nắm tay, liền tấn công Diệp Húc.
Hắn muốn lấy khí thế lôi đình, kết thúc trận so tài này.
Đây cũng là kết quả Ngô Đào hy vọng thấy được.
Mà Diệp Húc đứng ở đối diện, trong lòng nghẹn một trận rối rắm.
Bởi vì, ngày hôm qua hắn đã nghiệm trắc ra 111g giá trị năng lượng ở trước mặt mọi người.
Mặc dù chỉ là 111g giá trị năng lượng, một quyền này của đối phương cũng có vẻ lướt nhẹ vô cùng.
Cũng không thể chiến với cái cú đấm nhẹ như mây như gió này đi?
Cho nên, Diệp Húc chỉ phải đi theo chém ra một quyền.
“Phanh!”
Quyền, quyền chạm nhau.
Chiến sĩ vừa mới dũng mãnh vô cùng, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, mềm nhũn ngã xuống trên mặt đất vô pháp đứng dậy.
Yên tĩnh!
Toàn bộ sân thể dục, trong khoảng thời gian ngắn, lâm vào yên tĩnh quỷ dị.
Tất cả học sinh đều ngốc lăng lăng nhìn chiến sĩ trên mặt đất, cùng Ngô Đào đang ở phía trước.
Bộ dáng kia hình như là đang hỏi: Đây là người không có thiên phú, trải qua khắc khổ luyện tập, có được lực lượng?
Ngô Đào cũng hơi hơi sửng sốt một chút, hiển nhiên, hắn căn bản không dự đoán được sẽ xuất hiện loại kết quả này.
Hắn hôm nay mang theo các chiến sĩ tới đây, chính là cố ý muốn cho bọn học sinh một “Giáo huấn” khắc sâu, tùy tiện một người chiến sĩ bình thường, sau khi khắc khổ tu luyện, cũng có thể trở nên cường đại vô cùng, có thể dễ dàng đánh bại người mạnh nhất trong trường học linh giả.
Nhưng mà, hiện tại là tình huống như thế nào?
Học sinh ngược lại dễ dàng đánh bại chiến sĩ!
Thậm chí, ở thời điểm Diệp Húc ra quyền, Ngô Đào đã biết giá trị năng lượng của hắn đạt tới 110 trở lên, tiến vào hàng ngũ nhất phẩm linh giả.
Chính mình mang đến đám chiến sĩ này, căn bản không có một người nào là đối thủ của hắn a.
Nửa ngày, Ngô Đào mới xấu hổ ho khan một tiếng, nói: “Ta thực vui mừng trường Hán thị có một linh giả chân chính như vậy!
Ta nghĩ bạn học Diệp Húc, cũng đã trả giá bằng sự nỗ lực của mình mới được như vậy.”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt chúng học sinh đều trở nên quái dị.
Ngô Đào tiếp tục nói: “Diệp Húc, ngươi nói cho đại gia, ngươi là làm như thế nào khi còn chưa tốt nghiệp cao trung, liền đã trở thành linh giả ?”
Diệp Húc do dự hồi lâu, mới há mồm nói: “Đi……ị?”
“Ha?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận