Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 181: Kì thi Ninja trung đẳng, bắt đầu!

Naruto vọt lên trước, kích động kêu lên: “Chúa Cứu Thế sư phụ, đã lâu không gặp, ta thật sự rất nhớ ngươi.”
Khi nói chuyện, liền muốn vồ lên người Diệp Húc.
Diệp Húc nhẹ nhàng lách người, thành công né tránh, nói: “Ngươi muốn ôm liền đi ôm Sasuke.”
Sasuke nghe vậy, khuôn mặt cao ngạo, lạnh lùng, hơi hơi đỏ lên, cũng cúi mặt xuống.
Lúc này, Hyuga Neji và Tenten ở nơi xa, bước nhanh đi tới bên người Rock Lee đang ngã trên mặt đất, hỏi: “Ngươi sao rồi?”
Rock Lee vô cùng gian nan nâng nâng đầu, lại căn bản không nói nên lời.
Hyuga Neji thấy vậy, vội mở ra Byakugan, nhanh chóng kiểm tra thân thể của Rock Lee, phát hiện hắn cũng không có bất kì dị thường gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một chút.
Ngược lại, lại dừng ánh mắt ở trên đám người Diệp Húc, Râu Trắng, Đồ Sơn Nhã Nhã cùng với Orochimaru đã qua cải trang.
Saukhi nhìn đến băng trán mà bọn họ đeo trên cánh tay, trầm giọng nói: “m Thanh!”
“Uchiha Sasuke, ngươi thân với làng m Thanh từ khi nào?” Hyuga Neji quát hỏi nói.
Sasuke nhàn nhạt nói: “Không phải chuyện của ngươi.”
Diệp Húc liếc nhìn Hyuga Neji, rồi sau đó nói: “Kì thi Ninja trung đẳng sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi trước thôi.”
“Rõ!” Naruto kêu lên.
Trận đầu, thi viết.
Giám khảo, Morino Ibiki.
Đề thi vô cùng cổ quái, xảo quyệt, căn bản không phải câu hỏi bình thường mà Ninja hạ đẳng có thể giải đáp.
Đám người dự thi không thể không vận dụng toàn bộ thủ đoạn, nghĩ cách gian lận.
Sau khi một đám người dự thi bị bắt gian lận, bầu không khí trong phòng thi trở nên vô cùng nặng nề, sắc mặt của mọi người, dần dần ngưng trọng lên.
Đương nhiên, ngoại trừ đám người Diệp Húc, Râu Trắng, Đồ Sơn Nhã Nhã, Naruto, Sasuke và Orochimaru ra.
Bọn họ ngồi cực kỳ thảnh thơi ở trên ghế, yên lặng chờ đợi khảo thí kết thúc.
Quả nhiên, kết cục cũng giống như trong Hokage, Morino Ibiki cuối cùng ra thêm một câu hỏi: Nếu trả lời sai, cả đời không thể tham gia kì thi Ninja trung đẳng.
Rất nhiều người dự thi nghe vậy, nhao nhao rời đi.
Đám người Diệp Húc vẫn bất đồng như núi.
Kết cục, tự nhiên là đám người Diệp Húc thành công thông qua trận khảo hạch đầu.
Mà khi Morino Ibiki thu bài thi, cả người đều ngẩn ra.
Bởi vì, bài thi của đám người Diệp Húc, Râu Trắng, Đồ Sơn Nhã Nhã, Naruto, Sasuke, toàn bộ đều trống không.
Morino Ibiki làm giám khảo nhiều năm như vậy, còn chưa bao giờ có người có thể dùng bài thi trống không thông qua khảo hạch.
Hiện giờ, trực tiếp xuất hiện 5 người.
Chuyện này quả thực ngoài sức tưởng tượng.
5 người này rốt cuộc là có ngu ngốc hay không?
Vẫn là có được đập nồi dìm thuyền, hoặc là sự tự tin vô cùng cường đại?
Morino Ibiki cực kỳ khó hiểu.
Trận thứ hai, khu rừng tử thần.
Giám khảo, Mitarashi Anko.
Cứ 3 người là 1 tiểu đội.
Mỗi tiểu đội ngẫu nhiên rút ra 1 quyển trục thiên hoặc 1 quyển trục địa.
Khi một tiểu đội gom đủ 1 cặp quyển trục thiên và địa, hơn nữa còn thông qua khu rừng tử thần trong 5 ngày, liền đại biểu thông qua trận khảo hạch thứ hai.
Diệp Húc, Đồ Sơn Nhã Nhã và Râu Trắng làm một đội, dẫn đầu tùy ý chọn một quyển trục, chậm rãi đi vào trong khu rừng đen ngòm.
Một lát sau, Orochimaru, Yakushi Kabuto và Zaku, cũng như càng ngày càng nhiều đội ngũ, tiến vào bên trong khu rừng.
Khu rừng rậm rạp, che hết tất cả ánh nắng, tạo cho người ta một loại cảm giác âm trầm, kinh khủng.
Sakura cuối cùng không nhịn được nói: “Sasuke, Naruto, các ngươi dường như rất thân với mấy tên Ninja làng m Thanh kia, phải không?
Đặc biệt là cái người tên Diệp Húc, tại sao các ngươi xưng hắn là Chúa Cứu Thế vậy?”
Naruto cười to nói: “Bởi vì, hắn vốn chính là Chúa Cứu Thế!”
“Chúa Cứu Thế?”
Sakura nghe vậy, càng thêm nghi hoặc.
……
Mặt khác, Diệp Húc, Đồ Sơn Nhã Nhã và Râu Trắng như là đang đi dạo công viên, chậm rãi bước đi trong khu rừng tử thần.
Lúc này, xung quanh đột nhiên truyền đến một âm thanh “sàn sạt”.
Sau đó, ba tên Ninja làng Mưa tạo thành ba góc tam giác, vây đám người Diệp Húc ở giữa.
Trong đó, tên Ninja làng Mưa cao lớn, nói: “Không ngờ nhanh như vậy liền có người đi vào bẫy rập của chúng ta, hy vọng các ngươi là quyển trục địa.”
“Nga? Nói như vậy, các ngươi là quyển trục thiên?” Diệp Húc hỏi.
“Không sai!” Tên Ninja làng Mưa cao lớn nói.
“Vận khí không tệ, chúng ta nhanh như vậy liền gom đủ.” Diệp Húc nhàn nhạt nói.
“Xôn xao!”
Trong phút chốc, ba tên Ninja làng Mưa trực tiếp bị đóng băng thành tượng.
Cùng lúc đó, một cái quyển trục có viết chữ “Thiên”, xuất hiện ở trong tay Diệp Húc.
Dễ dàng gom đủ quyển trục thiên và địa.
Nếu là đội ngũ bình thường, lúc này hẳn là nhanh chóng rời đi khu rừng tử thần.
Nhưng mà, đám người Diệp Húc lại như cũ không nhanh không chậm đi lại khắp nơi.
Mà khi đám người Diệp Húc rời đi, ba người Shikamaru Nara, Yamanaka Ino và Akimichi Choji đang trốn ở trong bụi cách đó không xa, thở phào nhẹ nhõm.
“Ba tên làng m Thanh này rốt cuộc là quái vật gì a? Trong nháy mắt liền đóng băng ba tên Ninja làng Mưa.” Trên trán của Shikamaru Nara toát mồ hôi lạnh, nói.
“Quá dọa người.” Yamanaka Ino cũng nói theo.
“Khi nào mới có thể đi ra ngoài a?” Akimichi Choji kinh sợ nói.
……
Đám người Diệp Húc chưa đi được bao lâu, một bóng người màu xanh lục liền nhảy ra.
Chính là Rock Lee.
“Bây giờ, ngươi dám quyết đấu với ta một trận không?” Rock Lee nhìn chằm chằm Diệp Húc nói.
Tenten và Hyuga Neji bất đắc dĩ, nhao nhao theo sau.
“Gia hỏa này, luôn luôn không hành động theo kế hoạch.” Tenten độc mồm độc miệng nói.
“Sàn sạt!”
Ngay vào lúc đám người Tenten vừa mới hiện thân, liền vang lên một âm thanh trầm thấp ở cách đó không xa, “Cuối cùng cũng tìm được ngươi.”
Gaara dùng đôi mắt phảng phất như khói, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Húc.
Kankuro và Temari gắt gao đi theo sau.
“Tại sao Gaara lại muốn tìm người này chứ?” Kankuro thấp giọng nói.
“Suy nghĩ của hắn, chúng ta đâu thể nào biết được, nhưng, ta chỉ biết tên Ninja làng m Thanh này thảm rồi.” Temari nói.
Diệp Húc còn chưa trả lời, nơi xa liền truyền đến một tiếng cười: “Rock Lee, Gaara, các ngươi không có bị bệnh chứ? Vậy mà muốn đánh nhau với Chúa Cứu Thế sư phụ?”
Dứt lời, Naruto, Sasuke và Sakura, nhao nhao xuất hiện ở hiện trường.
Sakura nhìn cảnh tượng giương cung bạt kiếm ở trước mặt, cùng với Gaara phát ra khí tức lạnh lẽo, toàn thân không khỏi rùng mình.
Diệp Húc cười hỏi: “Gaara, vì sao ngươi muốn quyết đấu với ta?”
“Ngươi rất mạnh.” Gaara trầm thấp nói.
Diệp Húc quay người lại nói với Rock Lee: “Còn ngươi, vì sao muốn quyết đấu với ta?”
“Không lâu trước đây, là ngươi đã đánh bại ta? Ta muốn báo thù!
Mặt khác……” Rock Lee nói tới đây, chậm rãi dừng ánh mắt ở trên người Đồ Sơn Nhã Nhã.
Tức khắc, cả khuôn mặt như là trái cà chua chín, đỏ bừng.
“Bởi vì, yêu!”
Dứt lời, Rock Lee liên tục hôn gió về phía Đồ Sơn Nhã Nhã.
“Muốn chết!”
Đồ Sơn Nhã Nhã một tiếng hừ lạnh, phụt ra một cơn gió lạnh lẫm lệ, nháy mắt đóng băng Rock Lee thành tượng.
Sau đó, vội nhìn lại Diệp Húc, giống như lo lắng hắn sẽ hiểu lầm.
Giải thích nói: “Chúa Cứu Thế đại nhân, ta tuyệt đối sẽ không thích gia hỏa Rock Lee với mái tóc xấu xí và lông mày rậm này.”
Diệp Húc gật gật đầu, nói: “Ta biết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận