Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 501: Phát Hiện, Truy Kích!

Nuidis Vulko liên tục hiệu lực với Nữ Vương của Atlantis.
Cho nên, ngay lúc Arthur Curry còn rất nhỏ, Nuidis Vulko đã lén chạy đến đất liền huấn luyện hắn, dạy hắn khống chế nước, dạy hắn chiến đấu, vân vân.
Trước kia, trong lòng Nuidis Vulko luôn tồn tại một suy nghĩ.
Có lẽ, chờ sau khi Arthur Curry lớn lên có thể khiêu chiến Ocean Master, trở thành vị vua mới của Atlantis.
Nhưng, hiện tại...
Hắn đã không còn suy nghĩ này.
Thậm chí, giấu thật sâu đặt ở đáy lòng.
Bởi vì, từ khi có mấy người thần bí đến Atlantis.
Khoa học kỹ thuật của Atlantis đã có tiến bộ cực lớn.
Thực lực của Ocean Master càng đạt tới một tình trạng vô cùng đáng sợ.
Nuidis Vulko hiểu, bây giờ Arthur Curry tuyệt đối không phải là đối thủ của Ocean Master.
Hắn chỉ hi vọng Ocean Master không tìm được Arthur Curry.
Nhưng, hiện tại là tình huống như thế nào?
Arthur Curry lại chủ động tiến vào Atlantis?
Hơn nữa, còn bị Ocean Master phát hiện!
Đây quả thực... Là kết quả xấu nhất.
Ocean Master hình như phát hiện Nuidis Vulko dị thường, nhếch miệng cười nói: "Ngươi không phải luôn chờ mong Arthur Curry tới đây à? Sao giờ lại có vẻ giống như không quá vui mừng vậy?"
"Vương, ngài nhạy cảm." Nuidis Vulko nói.
"Thật hả?
Nhưng, ta biết ngươi liên tục lén huấn luyện tên con hoang này." Ocean Master lạnh lùng nói.
Nuidis Vulko nghe đến đây, trên trán nháy mắt toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
Hắn căn bản không ngờ Ocean Master lại biết chuyện này.
Ocean Master lại nói: "Đã liên tục huấn luyện hắn, ngươi nhất định rất chờ mong nhìn thấy hắn khiêu chiến ta đúng không?
Vậy ta sẽ hoàn thành nguyện vọng này của ngươi."
Đang khi nói chuyện, Ocean Master giơ tam xoa kích màu bạc trong tay lên, chỉ mũi kích về phía Nuidis Vulko.
Một tia điện giống như dây thừng lập tức trói chặt Nuidis Vulko, mặc hắn giãy giụa như thế nào cũng không có chút tác dụng.
Ocean Master cười to nói: "Ha ha ha! Đồ con hoang, chính tay ta sẽ giải quyết ngươi!"
...
Sau khi đám người Diệp Húc cưỡi phi thuyền Cá Mập đi qua cầu Ánh Sáng truyền tống.
Phía trước... Đột nhiên xuất hiện một nhóm chiến sĩ tay cầm vũ khí.
Ánh mắt của bọn hắn kiên định, quanh người tràn ngập hơi thở lạnh lẽo.
Nhìn thấy cảnh tượng này...
Đám người của Diệp Húc đương nhiên không sợ.
Nhưng, trong lòng Arthur Curry và Mera thì đã xiết chặt.
Nhất là Mera, gương mặt xinh đẹp trắng bệch trong nháy mắt.
"Xoạt!"
Ngay lúc đó, tất cả chiến sĩ cùng nhau nâng vũ khí lên, đồng thời bất ngờ bóp cò.
"Hưu!"
"Hưu!"
Dày đặc tia laser bắn về phía đám người.
Mera hét lớn: "Mọi người cẩn thận!"
Đồng thời, nàng khống chế phi thuyền Cá Mập nhanh chóng di chuyển.
"Xoạt!"
Phi thuyền Cá Mập không ngừng tiến lên, lúc lái qua trái, lúc lái qua phải, kích thích rất nhiều sóng nước.
"Oanh!"
"Oanh!"
Tuy Mera có được kỹ thuật thao tác không tệ, phi thuyền Cá Mập cũng có được tính năng không tệ... Nhưng vẫn như cũ trúng mấy lần tấn công, khiến cho thân thuyền xuất hiện từng vết nứt.
Nhưng dù như vậy thì Mera vẫn nhắm mắt làm ngơ, tiếp tục cố gắng khống chế, không ngừng tránh né và tiến lên.
Bởi vì, dưới cái nhìn của nàng...
Nhất định phải liều mạng tránh né, nếu không, chờ đợi mình chính là cái chết.
Dưới tình huống Mera gần như tiêu hao toàn bộ tinh thần, cuối cùng đã thành công chở đám người thoát khỏi vòng tấn công.
Nhưng phi thuyền Cá Mập cũng bị hư hỏng.
Mà các chiến sĩ thì vẫn như cũ bám sát sau lưng.
Mera đành phải mở cửa khoang ra, mang theo mọi người tiến vào một con thuyền cỡ lớn có thể di chuyển dưới đáy biển.
Mera trốn ở trong ca nô, xuyên thấu qua khe nhỏ, nhìn chiến sĩ không ngừng đến đây, mồ hôi trên trán không ngừng lăn xuống.
Quách Tương đứng sau lưng lại giống như không biết, trên gương mặt xinh đẹp vẫn nở nụ cười.
"Vừa rồi chơi thật vui!"
Mera vốn đang khẩn trương, hốt hoảng đột nhiên hơi sửng sốt.
Vui?
Vừa rồi tất cả mọi người kém chút đã chết rồi đó?
Nhưng, ngay sau đó, nàng đã lấy lại tinh thần.
"Xuỵt, mọi người chớ có lên tiếng, những chiến sĩ đó sắp đến."
Iron Man lơ đễnh, thản nhiên nói: "Một chút tôm tép mà thôi, không cần lo lắng. Để ta giải quyết bọn hắn cho."
"Xoạt!"
Trong khi nói chuyện, trên người Iron Man bỗng nhiên xuất hiện Iron Armor vẻ ngoài huyễn khốc.
Iron Man lay động cái cổ, cười nói: "Vẫn là mặc Iron Armor của ta dễ chịu hơn nhiều."
Sau đó, Iron Man bước ra, trực tiếp xông ra ngoài.
Mera vừa định giữ hắn lại nhưng đã chậm nửa nhịp.
"Sao hắn lại lao ra!" Mera kinh hoảng nói: "Xong đời, có lẽ tất cả chúng ta đều sẽ xong đời!"
Quách Tương cười hì hì nói: "Yên tâm đi, mặc dù chú Iron Man nhìn qua không quá đáng tin cậy. Nhưng, làm việc vẫn rất đáng tin cậy. Hắn rất nhanh sẽ đánh bại tất cả kẻ địch."
"Đánh bại tất cả kẻ địch?" Mera lặp lại một câu.
Nhưng trong lòng thì đang nói, chuyện này sao có thể?
Phải biết...
Bên ngoài có hàng trăm hàng ngàn tên chiến sĩ vũ trang.
Hơn nữa, nàng biết... Theo thời gian trôi qua, số lượng chiến sĩ sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều!
Chính là giết mãi không hết!
"Oanh!"
"Oanh!"
Lúc này, bên ngoài vang lên từng tiếng nổ lớn, khiến cho bên trong và bên ngoài con tàu cũng chấn động theo, bùn cát cuồn cuộn, đục ngầu.
Nếu người thường ở trong môi trường này, cho dù mang theo kính bơi thì ánh mắt cũng sẽ bị trở ngại.
Nhưng, Arthur Curry và Mera thân là người của Atlantis, đương nhiên không trở ngại.
Mà Diệp Húc và Quách Tương càng như vậy.
Sau khi Mera nghe thấy âm thanh thì vội vàng nhìn ra bên ngoài.
Ngay lúc đó...
Cả người nàng sửng sốt.
Bởi vì, không biết lúc nào, bên ngoài xuất hiện từng quái vật bằng sắt, hình thể to lớn, tạo hình quái dị, nhìn qua vô cùng hung ác.
Những quái vật bằng sắt này cào móng vuốt, phun ra laser, dồn sức đụng... Làm cho từng đám chiến sĩ bị đánh ngã trên mặt đất.
Quách Tương cười hì hì nói: "Nhìn đi, ta nói chú Iron Man rất đáng tin cậy mà."
Mera há to miệng, khó khăn nói: "Cái này... Những quái vật bằng sắt khổng lồ này là..."
"Xoạt!"
Ngay lúc đó, một bóng người cao lớn, nhanh chóng đến trước mặt.
Chính là Iron Man.
Iron Man duỗi cái lưng mỏi, nói: "Đáng tiếc, thực lực của những chiến sĩ này quá kém. Ta chưa kịp đánh đã tay nữa mà đã đánh xong hết rồi. Thật sự quá vô vị."
Diệp Húc hỏi: "Đây chính là trò chơi chiến đấu quái thú ngươi mới cải tiến ra à?"
"Đúng vậy, đại nhân Chúa Cứu Thế thấy uy lực thế nào?" Iron Man đắc ý nói.
"Tạm được." Diệp Húc lạnh nhạt nói.
Tuy giọng nói vẫn vô cùng bình thản.
Nhưng cũng đã cổ vũ rất lớn đối với Iron Man.
Phải biết... Đây chính là đại nhân Chúa Cứu Thế!
Trong con ngươi của Diệp Húc léo lên ánh sáng, nhìn thoáng qua chỗ sâu trong Atlantis.
Tiếp theo nói: "Được rồi, chúng ta tiếp tục đi vào bên trong đi."
"Được." Iron Man lên tiếng trả lời.
"Nha... Nha... Được!" Arthur Curry nói.
Mặc dù, Arthur Curry đã gia nhập nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Hắn cũng biết một số người trong nhóm vô cùng cao minh.
Nhưng, sau khi nhìn thấy những quái vật bằng sắt khổng lồ và chiến sĩ ngã trên mặt đất kia thì vẫn không khỏi hơi kinh hãi.
Dù sao, hắn chỉ là một người mới, không quá chú ý tới tin nhắn trong nhóm mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận