Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 99. Hối hận, Coi Trọng!

Ngay sau đó, Đồ Sơn Hồng Hồng lại đem ánh mắt đặt ở trên người Diệp Húc, dùng ngữ khí vô cùng tôn kính nói: “Cảm ơn ngươi, Chúa Cứu Thế đại nhân.”
Diệp Húc khoát tay nói: “Không cần đa tạ. Thứ nhất, mối tình của ngươi cùng Đông Phương Nguyệt Sơ làm mọi người rất cảm động. Thứ hai, ta cùng Nhã nhi là bạn tốt.
Thôi, hiện tại chuyện đã xử lí xong, ta cũng nên đi rồi. Nhã nhi, lần sau gặp lại.”
Đồ Sơn Nhã Nhã nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên, giọng nói vô cùng nhẹ nhàng nói: “Hẹn gặp lại.”
Lúc này Đồ Sơn Nhã Nhã, làm gì còn dáng vẻ của nữ vương băng giá trước đây nữa?
Quả thực, tựa như một tiểu nữ hài nhu nhược vậy.
Naruto sờ sờ mũi, cao hứng nói: “Chúa Cứu Thế sư phụ phải đi, ta đây cũng phải trở về.”
“Ta cũng phải về nghiên cứu thật kĩ loại độc hôm nay lấy được, nỗ lực sáng tạo ra mấy nhẫn thuật mới.” Orochimaru nghẹn ngào nói.
Trong phút chốc, ba người Diệp Húc, Naruto cùng Orochimaru, cùng nhau biến mất trong hư không.
Thấy vậy, đám người minh lão minh chủ cùng minh chủ đám người, trợn mắt há mồm, kinh ngạc nói: “Đám người bọn họ sao tự dưng đột nhiên biến mất rồi?”
Đồ Sơn Hồng Hồng lại không để ý đến nhiều như vậy, mỉm cười nói: “Nhã Nhã, Chúa Cứu Thế đại nhân là một nam nhân tốt, nắm chắc cơ hội đi.”
“Không sai, Nhã nhi tỷ, cố gắng nắm chắc, nam nhân như vậy không nhanh tay sẽ bị người khác cướp mất đấy!” Đông Phương Nguyệt Sơ cũng nói.
Đồ Sơn Nhã Nhã nghe vậy khuôn mặt không khỏi hồng lên, đầu cúi thấp ngại ngùng không dám ngẩng lên.
……
Lúc này, Diệp Húc đã trở về thế giới thực.
Hắn nằm ở trên giường, hồi tưởng lại những chuyện xảy ra ở thế giơi Hồ Yêu Tiểu Hồng Nương, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười.
“Quả nhiên, năng lượng nhiều thực sự rất đã! Bất quá, vẫn phải tiếp tục kiếm thêm điểm tích lũy mới được. Nếu quái vật lần này mạnh mẽ hơn một chút, chỉ sợ…… viên Loa Toàn Đạn kia cũng không chắc có thể giết chết hắn.”
Lời tuy nói như vậy.
Nhưng Diệp Húc vẫn cười không ngậm được miệng, phảng phất như đang nói bản thân cũng rất ngầu.
Diệp Húc chậm rãi nhắm hai mắt đi ngủ, trong lòng chưa hết hưng phấn cùng vui vẻ.
Màn đêm dần dần buông xuống.
……
Hôm sau, ở sân vận động.
Đoạn Siêu giống như ngày thường, đứng ở cửa ra vào sân vận động, cầm máy đo năng lượng, tiến hành kiểm tra đối với từng cái học sinh.
“Vương Hổ, lúc nhập học 1.6g, hôm qua 3.1g, hôm nay 8.8g.
Không tệ, tiếp tục cố lên!” Đoạn Siêu khen ngợi đạo.
“Cảm ơn thấy!” Vương Hổ kích động nói.
Hôm qua từ trong bí cảnh đi ra, Vương Hổ liền cảm giác sức mạnh của mình trở nên mạnh mẽ không ít.
Nhưng khi chân chính nhận được kết quả này, hắn vẫn không khỏi hưng phấn.
Làm Đoạn Siêu nhìn thấy Diệp Húc phía sau, con mắt hơi hơi sáng lên, nói: “Diệp Húc, mau tới đây kiểm tra một chút.”
Rất nhanh, máy đo năng lượng liền có phản ứng.
Đoạn Siêu nghi ngờ nói: “34g? So ngày hôm qua chỉ tăng trưởng 1g mà thôi…… Xem ra ngươi thật sự rất đặc thù.”
Đoạn Siêu sờ cằm một cái, dáng vẻ đăm chiêu nói: “Chẳng lẽ...... phải tiếp tục đi ị sao?”
Diệp Húc khóe miệng giật một cái, không nói gì.
“Đi, ngươi đi vào trước đi.” Đoạn Siêu khoát tay nói.
Diệp Húc vừa trở lại chỗ ngồi, liền nghe được âm thanh của Đổng Nguyên Vĩ.
“Cũng không biết chuyện gì xảy ra, hôm qua ta sau khi về nhà, đột nhiên cũng cảm giác sức mạnh tăng lên rất nhiều.”
Đồ Thành Minh cũng nói theo: “Ta cũng tăng lên không ít.”
Lý Dũng không nhanh không chậm nói: “Chuyện này rất bình thường, chỗ kia vô cùng nguy hiểm. Mà nguy hiểm, mới có thể kích phát tiềm lực tốt nhất.”
Thẩm Lượng đẩy cặp kính đen trên sống mũi, nói: “Có lẽ, đây chính là phương pháp tu luyện đặc thù của Linh giả, về sau mọi người chuẩn bị sẵn tình thần gặp phải nguy hiểm bất kỳ lúc nào đi.”
“Nguy hiểm? Mà có thể trở thành linh giả cường đại, chút nguy hiểm này tính là cái gì?” Lý Dũng bĩu môi nói.
Đổng Nguyên Vĩ cùng Đồ Thành Minh nghe hai người phân tích, đồng tình gật đầu.
Diệp Húc thì cảm thấy có chút buồn cười, có cái gì nguy hiểm chứ? Rõ ràng là do linh khí trong bí cảnh quá mức nồng đậm, sau khi đám họ bị động hấp thu, lúc này mới gia tăng lực lượng.
“Đinh!”
Ngay sau đó chuông vào học vang lên, Đoạn Siêu đi lên bục giảng.
“Mọi người đều biết thế giới này rất đặc thù.
Mà nơi mà các ngươi đi tới hôm kia, chính là một trong những chỗ đặc biệt nhất thế giới này, bí cảnh!
Liên quan tới bí cảnh, ta tạm thời cũng không thể giới thiệu cho các ngươi.
Bởi vì, thứ này thuộc về bí mật quốc gia, đợi về sau các ngươi trở thành Linh giả cường đại mới có tư cách biết.”
“Đạp đạp đạp!”
Lúc này, bốn thành viên đội chấp pháp xách hai nồi thịt lớn thơm lừng đi đến.
Đoạn Siêu tiếp tục nói: “Đây là thịt dị thú hôm qua lấy được trong bí cảnh, bên trong ẩn chứa năng lượng vô cùng tinh khiết, mỗi người các ngươi trước ăn thử một bát đi.”
Rất nhanh, một phần thịt thơm ngon liền được đưa đến trước mặt đám học sinh.
Đồ Thành Minh kích động nói: “Chúng ta không ngờ còn được ăn thịt dị thú!”
“n, ăn ngon!”
“Oa, hương vị cũng thật ngon a?”
“Ta từ trước đến nay chưa ăn được món nào ngon như vậy.”
“Hơn nữa sau khi ta ăn xong cảm giác bụng ấm áp dễ chịu, thật thoải mái.”
“Sức mạnh...... Lực lượng của ta đang không ngừng tăng lên, thực sự quá thần kỳ!”
“Ăn ngon!”
Từng tiếng cảm thán cùng tiếng nhai đồ ăn vang lên bên trong phòng ăn thể dục.
Tất cả học sinh dường như đều cúi đầu xuống bát, ăn lấy ăn để, như quên trời quên đất.
Mà Diệp Húc ngây người, trong lòng vô cùng hối hận.
Hắn đương nhiên biết những dị thú này đến từ đâu, những dị thú này là chính mình chém giết trong bí cảnh.
Khi đó...... Hắn căn bản không để ý đến dị thú, càng không nghĩ đến việc đem chúng biến thành đồ ăn.
Bây giờ những thứ thịt này mới chỉ là do đầu bếp bình thường nấu ra đã ăn ngon đến như vậy.
Nếu là tiểu đương gia nấu, vậy phải mỹ vị bực nào a?
Nhất là Cự sư tam nhãn kia, rắn chắc, thịt nhiều, tu vi cũng cao, hương vị e rằng ngon đến cực hạn.
Còn có cự sư hình người kia, đoán chừng cũng rất ngon.
Nhưng, bây giờ...... Tất cả không còn nữa rồi!
“Oanh!”
Lúc này, cả tòa sân vận động đột nhiên lắc lư kịch liệt.
Bát, đũa trên bàn toàn bộ đều rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh choang choang inh tai.
“Động đất!”
“Lại động đất.”
Đoạn Siêu vội vàng kêu lên: “Nhanh, tất cả mọi người đến quảng trường đi!”
Đám học sinh bây giờ thể chất kinh người, rất nhanh liền phản ứng lại, chạy nhanh về phía quảng trường.
Lúc này, bên ngoài mây đen cuồn cuộn, cuồng phong gầm thét, sấm sét vang dội.
Rác cùng lá cây bốn phía bay lên.
Nơi xa vang lên tiếng la khóc, tiếng kêu gào...... không dứt.
Cả thành phố Hán, phảng phất như nghênh đón thiên tai vậy, vô cùng đáng sợ.
Đoạn Siêu vừa định trấn an các học sinh một chút, điện thoại liền vang lên tiếng chuông dồn dập.
Diệp Húc thì không bối rối giống học sinh cùng với người bình thường, ngược lại trên mặt hắn tất cả đều là hưng phấn.
Bởi vì, hắn cảm nhận được khí tức của Cự sư tam nhãn, cự sư hình người gặp phải trong bí cảnh lần trước.
Điều này liền đại biểu cho...... Mỹ thực, lại xuất hiện rồi!
Lần này, tuyệt đối không thể bỏ lỡ nữa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận