Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 399: To con, mặc thử!

Thượng Cổ Tôn Giả và Venom ký sinh trong cơ thể Eddie Brock, vội vã cùng nhau nói: "Gặp lại."
"Xoạt!"
Không gian xung quanh, hơi rung động.
Trong một chớp mắt tiếp theo, Diệp Húc, Ellen, Sa Tiểu Quang và Iron Man đều lập tức biến mất.
Nửa ngày sau, Thượng Cổ Tôn Giả mới nói: "Bọn hắn... Đi rồi à?"
"Đúng thế." Venom khống chế thân thể của Eddie Brock, nói.
"Có thể nói một chút... Hắn là ai không?" Thượng Cổ Tôn Giả hỏi.
"Đó là đại nhân Chúa Cứu Thế!" Venom khống chế Eddie Brock tràn đầy kính ngưỡng, nói.
"Đại nhân Chúa Cứu Thế à?" Thượng Cổ Tôn Giả thì thầm, trong mắt hiện ra thêm một vòng trịnh trọng và kính sợ.
...
Lúc này, Diệp Húc đã trở lại ký túc xá đại học Hoa Thanh.
Hắn tùy ý nhìn tin nhắn trong nhóm, thân hình lóe lên sau đó đã xuất hiện đến trong rừng rậm vùng ngoại ô Kinh Đô.
Sau khi xác định xung quanh không có người, hắn tiện tay vung lên, Huyễn Thế Kiếm lập tức xuất hiện ở trước mặt.
Lập tức, mấy chục dặm xung quanh đều bao phủ trong hư ảo.
Sau đó, Diệp Húc một lần nữa tập trung lực chú ý vào trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Thuộc tính hệ thống.
Năng lượng: 30000/30000.
Điểm tích lũy: 1103200.
Đẳng cấp: Cấp Hằng Tinh.
...
Chuyển đổi!
Năng lượng: 35000/35000.
Điểm tích lũy: 603200.
...
Chuyển đổi!
Năng lượng: 40000/40000.
Điểm tích lũy: 103200.
Công Pháp: Hàng Yêu Bổng Pháp (tầng thứ chín sơ kỳ), Thần Phong Quyết (tầng thứ chín sơ kỳ)...
Thể chất: Biến Hình Thể (hậu kỳ)...
Kỹ năng đặc biệt: Vô Ngã Chi Cảnh (mỗi giây 1000 điểm tích lũy).
Diệp Húc thấy thế, đồng thời cảm thụ được năng lượng mênh mông trong cơ thể, khóe miệng hơi cong lên.
Diệp Húc chỉ im lặng ngây ngốc mấy chục giây, tu vi đã tăng lên một phần ba.
Loại tiến bộ này, có thể đủ để nói là tăng nhanh như gió.
So với người khác liều mạng tu luyện, lại chỉ có thể tiến bộ được một chút xíu...
Diệp Húc cảm thấy... Sảng khoái!
Sau đó, Diệp Húc nói nhỏ: "Còn hơn mười vạn điểm tích lũy, dù sao cũng không có việc gì, tu luyện một chút Công Pháp đi."
"Có muốn sử dụng Thiên Đạo Chi Quang không?"
"Có!"
"Xoạt!"
Lập tức, quanh người Diệp Húc phát ra ánh sáng màu vàng chói mắt.
Vào lúc này, Diệp Húc giống như hóa thành Thần Tiên trên trời, vô cùng thần thánh.
Một lát sau, một cây gậy to lớn màu vàng, một thanh kiếm dài sắc bén, một con rồng lửa ngửa mặt lên trời gào thét, một đạo Thiên Phạt Chi Lôi, một luồng khi tức của ác ma... Làm cho cả vùng trời nát thành nhiều mảnh nhỏ, biến thành một mảnh hư vô.
Khủng bố, đáng sợ.
Một mảnh im lặng.
Đương nhiên, ở trong mắt người bình thường thì bầu trời vẫn như cũ là trời xanh mây trắng, không biến hóa chút nào.
...
Lúc này, tổng bộ Kinh Đô.
Tổng đốc giáo dục Trương Đào đang ngồi với Tổng trấn thủ phương Bắc đa, hai người đang nhỏ giọng bàn tán cái gì đó.
Đột nhiên, hai người mãnh liệt đứng lên, đồng thời vội vã nhìn về phương xa.
Nhưng nhìn hồi lâu lại không phát hiện cái gì không ổn.
Nửa ngày sau, Tổng trấn thủ phía Bắc mới nghi ngờ nói: "Sao ta mơ hồ cảm thấy một khí tức... Rất đáng sợ...
Nhưng, giống như hơi mờ mịt."
Trương Đào nghiêm túc cảm giác một phen, lắc đầu nói: "Không cần phải để ý, chúng ta tiếp tục thảo luận chuyện Chân Long Đại Tái đi."
"Thế nhưng..." Tổng trấn thủ phía Bắc hơi chần chờ nói.
Trương Đào cười nói: "Ngay cả ngươi và ta đều chỉ có thể mơ hồ có một chút cảm giác, lại không thể xác định vị trí cụ thể.
Ngươi cảm thấy... Ở trong kinh đô này còn có bao nhiêu người có thể làm được như vậy?"
Tổng trấn thủ phía Bắc hơi suy tư, nói: "Ngươi nói là... Vị tiền bối trong… Đại học Hoa Thanh?"
Trương Đào nói: "Bất kể có phải là hắn hay không thì nếu như loại người này muốn nguy hại đối với kinh đô hoặc là Hoa Hạ thì chúng ta cũng không cách nào ngăn cản.
Nếu đã như vậy, vậy chúng ta đi chú ý và để ý tới thì có ích lợi gì đâu?"
Tổng trấn thủ phía Bắc như có điều suy nghĩ, nói: "Có đạo lý."
Trương Đào cười nói: "Cho nên, thả lỏng chút đi.
Lại nói, trời sập thì cũng còn có người khổng lồ đỡ lấy mà.
Vị lão... Lão tiền bối của đại học Hoa Thanh, chính là to con!"
...
Diệp Húc đương nhiên không biết mình trở thành “Người khổng lồ” trong miệng Trương Đào.
Lúc này, hắn vẫn như cũ khoanh chân ngồi trong rừng rậm.
Mà cây gậy lớn, rồng lửa, Thiên Lôi và một số dị tượng khác thì vẫn không ngừng rạo rực trên bầu trời, khiến cho bầu trời trong phạm vi trăm dặm đều chỉ còn lại hư vô.
Hồi lâu sau, Diệp Húc bỗng nhiên mở mắt, bắn ra hai tia sáng lẫm lệ.
Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời một chút dị tượng liên tục, giơ tay lên.
"Xoạt!"
Tất cả dị tượng đều tiêu hết tán.
Ngay lúc đó, bầu trời đang còn lại hư vô, giống như cái bảng đen nhánh bị hoạ sĩ vẽ lên, lần nữa trở thành trời xanh, mây trắng.
Lấy trời vẽ tranh, đúng là đáng sợ.
Khóe miệng của Diệp Húc hơi cong lên, nói nhỏ: "Vỡ vụn đi, Huyễn Thế Kiếm."
Sau đó, thân hình hắn lóe lên, một lần nữa trở lại ký túc xá của đại học Hoa Thanh.
Bây giờ, Diệp Húc không cần lên khóa, trong lúc nhàm chán, hắn tập trung lực chú ý vào trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Không gian nhóm.
Orochimaru nói nhỏ: "Tiên sinh Iron Man, nói cách khác, sau khi Venom ký sinh lên thân thể của ngươi thì sẽ khiến cho Iron Armor và ngươi tan hợp lại cùng nhau?"
"Không sai! Cho nên lực lượng và tốc độ của ta mới có thể xảy ra thay đổi cực lớn." Iron Man nói.
Aizen sờ lên cằm, nói: "Ảnh hưởng lên vũ khí à?"
Giọng của Orochimaru khàn khàn, nói: "Venom, đợi lát nữa ngươi ký sinh vào trong thân thể ta một chút."
"Hả? Phải như vậy nữa à?" Venom đau khổ nói.
Hắn vừa nghĩ tới sau khi ký sinh, mình sẽ xuất hiện trong không gian đen nhánh, lại không cách nào động đậy kia thì trong lòng đã run rẩy một trận.
Nhưng, sau khi Venom nhìn khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy của Orochimaru, lại nghĩ tới Orochimaru cơ thể nghiên cứu sống, vội vã sửa lời nói: "Tốt, không vấn đề!"
Dù sao, ở trong không gian đen nhánh cũng tốt hơn bị cắt thành nhiều miếng nghiên cứu.
Orochimaru hài lòng nhẹ gật đầu, lại nói: "Tiên sinh Iron Man, có thể đưa Iron Armor của ngươi cho ta mượn dùng một chút hay không?"
Iron Man nói: "Ta có dự bị."
Dứt lời, một cái vali kim loại xuất hiện trong không gian nhóm.
Orochimaru đi lên phía trước, vali kim loại giống như bị hấp dẫn, trực tiếp bám lên trên người Orochimaru, sau một trận thay đổi, hắn đã biến thành một Iron Armor màu vàng.
Orochimaru nhìn bên trong Iron Armor, thở dài nói: "Thú vị."
"Ầm!"
Nhưng, cho dù là thiên tài nghiên cứu khoa học, thì Orochimaru dưới tình huống chưa quen thuộc sử dụng Iron Armor, cũng cực kì khó khăn.
Bước lên một bước, Iron Armor bỗng nhiên phun ra một tia lửa cực nóng làm cho cả người Orochimaru bay ra ngoài giống như sao băng.
Cuối cùng, rơi mạnh trên mặt đất, phát ra một âm thanh nặng nề.
Nhưng Orochimaru cũng không vì vậy mà bỏ qua.
Hắn tốn thật nhiều sức lực đứng lên, thử đi vài bước.
"Xoạt!"
Lúc này, Iron Armor lần nữa phun ra một ngọn lửa cực nóng, kéo theo hắn trượt trên mặt đất vài trăm thước.
Tia lửa bắn tứ tung.
Một hồi lâu sau mới dừng lại.
Iron Man kêu lên: "Orochimaru, để thân thể, đại não phối hợp với Iron Armor...
Nếu vẫn không được thì ấn nút bấm giữa ngực, Iron Armor sẽ tự động rơi xuống."
Bạn cần đăng nhập để bình luận