Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 386: Tấn công, Chụp ảnh màn hình!

Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Iron Man: Ha ha ha! Các ngươi nhìn thấy biểu lộ của Hồng Thất Công khi dùng quần áo triệu hồi ra đùi gà không?
Iron Man: Thật sự là chết cười ta mất, may mà hắn còn đặc biệt mặc mấy chục bộ quần áo.
Cát Tiểu Luân: Ai nói không phải đâu?
Tần Thủy Hoàng: Triệu hoán đùi gà, thú vị.
Tô Đại Cường: Ta nói Hồng Thất Công, ngươi đừng lãng phí những cái đùi gà kia, trực tiếp ăn đi, mười mấy cái đó. Cười to.jpg.
Hồng Thất Công: Cười cười cười... Cứ việc cười đi, nếu như các ngươi đến, không chừng triệu hoán ra lá cây, không khí nữa đó.
Iron Man: Do ta không đi, nếu không, nhất định triệu hồi ra Iron Man vô địch!
Cát Tiểu Luân: Ta sẽ triệu hồi ra Chiến Thần vô địch.
Orochimaru: Dùng quần áo triệu hồi ra phục hồn à? Như thế có hơi giống với thuật phân thân của thế giới chúng ta.
Orochimaru: Nhưng, hình như lại hơi không giống nhau lắm.
Orochimaru: Nếu có thể nghiên cứu một chút, có lẽ có thể thu hoạch được chiêu thức không tệ.
Aizen: Đúng thế.
Ngụy Vô Tiện: Hắc hắc, không biết ta cởi quần áo rã sẽ xuất hiện Phục hồn loại nào.
Hinamori Amu: Ta đoán, ngươi cởi quần áo ra, có thể Lam Vong Cơ sẽ lập tức xuất hiện.
Ngụy Vô Tiện:...
Đường Tam: Quần áo cũng có thể biến thành trợ giúp... Đại thiên thế giới, thật là quá thần kỳ.
...
Thế giới To Be Hero.
Hồng Thất Công nhìn Phùng Bảo Bảo ôm xẻng, lại nhìn đùi gà trên mặt đất.
Thì thầm nói: "Lấy, ngu sao mà không lấy!"
Trong khi nói chuyện, hắn cuối người nhặt đùi gà dưới đất lên, đồng thời bỏ vào trong miệng.
"Xoẹt!"
Nhưng hắn vừa mới ăn mấy cái thì đùi gà đã biến thành quần áo rách rưới, làm hại hắn liên tục nôn khan.
Sa Tiểu Quang giải thích nói: "Một khi phục hồn bị phá hư hoặc là sau khi chết sẽ biến thành bộ dáng trước đó của nó."
Hồng Thất Công đen mặt lại, nói: "Tất cả những cái này đều là quần áo biến thành, không thể ăn."
Sau đó, hắn ném tất cả đùi gà lên trên mặt đất.
Bên cạnh Fubuta hơi lo lắng, nói: "Tiên sinh Phục hồn, ngươi không sao chứ?"
Người đàn ông khôi ngô quỳ một gối trên mặt đất, nói: "Chủ nhân, ta không sao, chỉ là hơi mệt mỏi."
Dứt lời, quanh người hắn lóe lên ánh sáng màu vàng, cả người một lần nữa biến thành đôi giày.
Nhưng, lúc này bên trên đôi giày lại có thêm mấy vết rách.
Hiển nhiên, đây là lúc trước người đàn ông khôi ngô chiến đấu với bọn quái vật màu đen đã bị thương.
Fubuta nói nhỏ: "Cảm ơn ngươi, tiên sinh Phục hồn.
Vậy... để ta mang ngươi vào."
Sau đó, một đoàn người lần nữa chậm rãi đi lên phía trước.
Rất nhanh, một dòng sông rộng lớn xuất hiện ở trước mặt bọn hắn.
Sa Tiểu Quang kích động nói: "Vượt qua dòng sông này, sau đó tiếp tục đi một lát nữa là có thể nhìn thấy căn cứ Phôi Đản."
"Rầm rầm!"
Lúc này, dòng sông đang chảy nhẹ nhàn, đột nhiên nổi sóng kịch liệt.
Một đống lớn quái vật đen nghịt, từ dòng sông bò lên.
Bọn chúng há to miệng, lộ ra hàm răng như đao thép, phát ra tiếng gào thét làm cho tâm thần người ta muốn tan vỡ.
Fubuta sợ đến sắc mặt trắng nhợt.
Sa Tiểu Quang càng trốn đến sau lưng Diệp Húc, trong miệng còn không ngừng kêu lên: "Đại nhân Chúa Cứu Thế, lên, lên!"
Diệp Húc nhẹ nhàng cười một tiếng, không nói lời nào.
Phùng Bảo Bảo bỏ hết tất cả xẻng trong ngực xuống đất, từ bên trong chọn lựa một cái xẻng, nói: "Cái này không tệ!"
Sau đó, nàng không chút do dự, bay thẳng về phía bọn quái vật ở đằng xa.
Đồng thời nhanh chóng quơ cái xẻng trong tay, không ngừng đập về phía đầu của bọn nó.
"Ầm!"
"Ầm!"
Động tác nhanh chóng, lẫm lệ.
Mỗi một lần cầm xẻng đập xuống đều giết chết một con quái vật.
Hồng Thất Công thấy thế, trong miệng lẩm bẩm nói: "Cái xẻng tốt như vậy à? Ta cũng phải thử một chút!"
Dứt lời, hắn cũng cầm lấy một cái xẻng, phóng về phía bọn quái vật.
"Ầm!"
"Ầm!"
Hồng Thất Công từng tham gia nhiệm vụ, thu hoạch được điểm tích lũy, thân thủ đương nhiên không tệ.
Đối phó với những quái vật này, có thể nói không phí chút sức lực nào.
Cũng giống như Phùng Bảo Bảo, mỗi một kích đều đánh bại một con quái vật.
Hồng Thất Công nhẹ nhàng cười nói: "Thì ra những quái vật này cũng chả có gì đặc biệt.
Nhìn đại gia Hồng Thất Công ta tiêu diệt tất cả các ngươi đây!"
"Ầm!"
Nhưng khi Hồng Thất Công lần nữa dùng xẻng đập lên đầu một con quái vật thì xẻng đột nhiên đứt gãy, một lần nữa biến thành một bộ quần áo.
"Ngao!"
Quái vật nắm chặt cơ hội, giơ móng vuốt cào về phía lồng ngực của Hồng Thất Công.
Cũng may Hồng Thất Công phản ứng mau lẹ, nhanh chóng đạp chân một cái, trốn qua một bên.
Nhưng dù như thế thì cái mông của hắn cũng bị quái vật vồ một cái.
"Xoẹt!"
Quần ngủ bị rách ra, lộ ra bờ mông trắng như tuyết.
Hồng Thất Công vội vàng che mông lại, nhảy dựng lên hét lớn: "Quái vật ngươi được lắm, dám đánh mông ta!"
Dứt lời, hắn vội vàng cầm một nửa cái áo trong tay quấn đến lên chỗ bị rách, để phòng lộ hàng.
Lúc này, dưới dòng sông vẫn như cũ không ngừng có quái vật leo ra, thiếu Hồng Thất Công hỗ trợ, thân hình Phùng Bảo Bảo lộ ra càng thêm nhỏ bé.
Fubuta hơi do dự một chút, đang muốn cởi giày, chuẩn bị triệu hoán Phục hồn.
Diệp Húc ngăn cản nói: "Nếu như hắn trở ra chiến đấu, nói không chừng sẽ chết đấy."
"Sẽ... Chết." Thân hình Fubuta hơi chậm lại.
Diệp Húc cười nói: "Không cần lo lắng, chỉ là mấy con quái vật mà thôi, giải quyết rất dễ dàng."
Giống như để chứng minh lời nói của Diệp Húc, Hồng Thất Công cầm lấy hai cái xẻng, lần nữa phóng về phía bọn quái vật.
Hắn nhanh chóng múa xẻng, lại mơ hồ hình thành hai cơn gió lốc mạnh mẽ, hàng loạt quái vật bị chém bay lên, thậm chí bị xoắn thành mảnh vỡ.
Phùng Bảo Bảo thấy thế, giơ ngón tay cái lên, kêu lên: "Phương pháp tốt!"
Sau đó, nàng cũng học theo cầm lấy hai cái xẻng, nhanh chóng múa.
"Ầm!"
"Ầm!"
Tốc độ tiêu diệt quái vật của hai người nháy mắt tăng lên mấy lần.
Số lượng quái vật đúng là rất nhiều, nhưng không chịu được diệt sát như thế.
Không bao lâu sau, tất cả quái vật đều đã nằm trên mặt đất, triệt để mất đi sức sống.
Hai tay Hồng Thất Công ôm trước ngực, nói: "Bảo Bảo, chiêu của ta thế nào?"
"Quá tuyệt!" Phùng Bảo Bảo giơ ngón tay cái lên, tán thưởng.
"Đó là đương nhiên!" Hồng Thất Công đắc ý nói.
...
Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Iron Man: Các ngươi nhìn thấy một màn Hồng Thất Công lộ ra bờ mông trắng như tuyết vừa rồi không?
Cát Tiểu Luân: Một màn đó xảy ra quá nhanh, ta không thấy rõ.
Iron Man: Không thấy rõ cũng không sao, ta đã chụp ảnh màn hình rồi. Hồng Thất Công rách quần.jpg, Hồng Thất Công phá quần.jpg, Hồng Thất Công phá quần.jpg.
Iron Man chụp ảnh màn hình với chất lượng HD, hơn nữa, đặc tả từ ba phương hướng khác nhau, làm rõ ràng hình ảnh Hồng Thất Công bị xé rách quần, lộ ra bờ mông trắng như tuyết.
Cát Tiểu Luân: Ha ha ha! Giờ đã thấy rõ, thấy rõ.
Tô Đại Cường: Mông của Hồng Thất Công không tệ, sau này chắc chắn sẽ rất dễ sinh con.
Hoa Đà: Sinh con? Không phải Hồng Thất Công là nam à?
Tô Đại Cường: Ai nha, đúng đúng đúng, ta quên mất, nhìn nó trắng như thế, thật giống của phụ nữ.
...
Hồng Thất Công nhìn tin nhắn trong nhóm, khóe miệng co quắp.
Hắn không ngờ Iron Man lại Chụp ảnh màn hình, trong lòng hét lớn: "Ta anh minh một đời!"
"Xoạt!"
Lúc này, nơi xa đột nhiên thổi tới một cơn gió lốc thật lớn.
Tro bụi, cát đá bay loạn tứ tung.
Nhiệt độ nháy mắt xuống đến gần như đóng băng.
Một luồng uy áp kinh khủng giống như thủy triều trào lên, làm cho tâm thần người ta run rẩy, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận