Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 153: Cùng đi trường học, vua ăn bám!

Hôm sau.
Thời tiết sáng sủa.
Hai chú chim sẻ nhỏ đi lại bên cửa sổ, linh hoạt và đáng yêu.
Diệp Húc duỗi cái lưng, chậm rãi đứng dậy.
Lúc này, phòng khách truyền đến âm thanh mừng rỡ của Vạn Vân.
“Tư Nhã, ngươi dậy sớm như vậy, hơn nữa, còn mua đồ ăn sáng?”
“Ở trường học vẫn luôn có thói quen dậy sớm, đến giờ liền tự nhiên tỉnh, không làm phiền đến a di chứ?” Uông Tư Nhã nhẹ giọng nói.
“Không có, không có…… Bữa sáng hôm nay, nhìn qua đều đã muốn ăn.” Vạn Vân kích động nói.
Sau khi Vạn Vân thấy bộ dáng còn chưa đánh răng rửa mặt của Diệp Húc, ghét bỏ nói: “A Húc, ngươi nhìn ngươi đi…… Còn không mau đánh răng rửa mặt.”
“Nga.” Diệp Húc bất đắc dĩ.
Hắn coi như đã nhìn ra, địa vị của đứa con trai chân chính này, càng ngày càng thấp.
Trong khi ăn sáng, Uông Tư Nhã lên tiếng hỏi: “Diệp Húc, đợi lát nữa có thể dẫn ta đi xem trường học linh giả của các ngươi không?”
Diệp Húc còn chưa kịp nói, Vạn Vân liền lên tiếng nói: “Được chứ, được chứ, để Tư Nhã tham quan trường học của các ngươi một chút.
A Húc ở trường học cũng rất có danh tiếng, đều trở thành linh giả.
Đương nhiên, vẫn không thể so với Tư Nhã.”
“Tới tới tới, Tư Nhã, uống thêm tí sữa bò, bổ sung dinh dưỡng……” Vạn Vân vừa nói chuyện, vừa đưa một ly sữa bò.
Sau bữa sáng, Vạn Vân nhìn chằm chằm Diệp Húc và Uông Tư Nhã, ngồi lên chiếc xe BMW X5.
Sau một tiếng ầm vang lên, nàng cấp tốc đi xa về phía trước.
BMW X5 cách âm không tệ, cơ hồ không nghe được một chút tiếng ồn nào ở bên ngoài.
Yên tĩnh, thoải mái.
Nhưng, đồng thời, cũng làm bầu không khí trong xe có chút lúng túng.
Nửa ngày, Uông Tư Nhã không nhịn được nói: “Lần này ta trở về Hán thị, là chuẩn bị tham gia cuộc tranh tài linh giả trẻ tuổi.”
“Lão sư của bọn ta cũng đăng ký cho ta.” Diệp Húc nói.
Uông Tư Nhã gật gật đầu nói: “Phần thưởng lần này của cuộc tranh tài quả thực phong phú, thậm chí, linh giả top 100, có thể tiến hành một lần tẩy lễ linh khí triều tịch.
Rất nhiều linh giả trẻ tuổi ở các khu vực khác sở dĩ nhao nhao đăng ký dự thi, cũng là bị linh khí triều tịch hấp dẫn tới đây.
Đây là một thời khắc tuyệt hảo để nâng cao thể chất.
Ngươi mới trở thành linh giả, lực lượng và chiến kỹ chỉ sợ còn chưa thuần thục cho lắm.
Lần thi đấu này ngươi không cần quá mức liều mạng, gặp được kẻ nào mà đánh không lại, trực tiếp nhận thua là được.
Ta sẽ tiến vào top 3, sau đó, giúp ngươi xin một cái cơ hội tiến vào linh khí triều tịch.”
Diệp Húc nghe vậy, hơi hơi sửng sốt một chút.
Để nữ sinh giao tranh, tranh thủ cho mình chỗ tốt.
Chuyện này có tính là ăn bám không?
……
Rất nhanh, Diệp Húc và Uông Tư Nhã đã đến sân vận động của Hán thị.
Vốn dĩ, đám đồng học còn đang hăng hái nghị luận chuyện gì.
Nhưng sau khi thấy Uông Tư Nhã, tất cả đều ngẩn ra.
Đẹp.
Thật sự quá đẹp!
Trường học linh giả từ khi nào có một vị mỹ nữ đẹp như vậy?
Chờ đến sau khi Uông Tư Nhã đi xa, bọn họ mới lên tiếng nghị luận.
“Điềm tĩnh, ưu nhã! Vị mỹ nữ kia là ai a?”
“Mỹ nữ? Ta giống như thấy được nữ thần.”
“Diệp Húc vậy mà ở cùng với mỹ nữ, nàng nhất định là muội muội của Diệp Húc, đúng vậy, nhất định là thế.”
……
Diệp Húc lại không có để ý nhiều đến vậy, để Uông Tư Nhã ngồi ở vị trí sau mình, hắn liền tự mình đi ra ngoài chuẩn bị tìm một cái ghế khác.
Đại đa số học sinh không quen biết Uông Tư Nhã, nhưng vẫn có một ít người quen biết.
Đổng Nguyên Vĩ nghi hoặc nói: “Uông Tư Nhã, ngươi không phải đi đại học Hoa Thanh sao? Hôm nay sao lại tới trường học linh giả?”
Trường học linh giả ở trong mắt học sinh bình thường, là trường học cao trung đứng đầu.
Còn đại học Hoa Thanh, ở trong mắt học sinh của trường học linh giả, đó chính là thánh địa, là chỗ mơ ước của tất cả mọi người.
Uông Tư Nhã mỉm cười nói: “Ta là tới tham gia cuộc tranh tài linh giả trẻ tuổi, sẵn tiện đến gặp Diệp Húc.”
“Gặp Diệp Húc?” Đổng Nguyên Vĩ nghi hoặc nói.
Khi lần đầu lên sơ trung, Uông Tư Nhã và Diệp Húc hình như cũng không có giao tiếp nhiều.
Tại sao nàng lại có lòng tới gặp Diệp Húc chứ?
Lúc này, Diệp Húc mang theo một cái ghế đi tới, còn để ở bên cạnh Uông Tư Nhã.
“Đạp đạp!”
“Nơi này chính là trường học linh giả của Hán thị, phải không?” Một tiếng hét đột nhiện vang lên từ cửa.
Đám học sinh không khỏi ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy……
3 tên nam tử trẻ tuổi, đang đứng ở cửa.
Trong đó, nam tử mặc công phục màu đen, nói: “Chúng ta đến từ trường học linh giả ở Nam thị, ta là Lý Chí Minh, nhất phẩm linh giả.”
“Mã Huy, nhất phẩm linh giả.” Nam tử cao lớn nói.
“Tần Xuyên, nhất phẩm linh giả.” Nam tử mặt tròn nói.
“Hôm nay, đặc biệt tới trường học linh giả ở Hán thị là để khiêu chiến, xin chỉ giáo.” Ba người đồng thời nói.
Sau khi ba đạo âm thanh này vang lên, sân vận động ở Hán thị lâm vào trong tĩnh mịch ngắn ngủi.
Trên mặt mọi người, tất cả đều lộ ra một vẻ kinh ngạc và ngây ngẩn.
Khiêu chiến?
Trường học linh giả ở Nam thị vậy mà có 3 tên nhất phẩm linh giả, thật là quá lợi hại.
Nhưng ai có thể là đối thủ của bọn hắn a?
“Nghe nói, trường học linh giả ở Hán thị có một vị thiên tài tên là Diệp Húc, không biết là vị nào?” Lý Chí Minh nói.
Tức khắc, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt, dừng ở trên người Diệp Húc.
Nhưng mà, Diệp Húc còn chưa kịp nói, Uông Tư Nhã ở bên cạnh liền đứng lên, nói: “Ta là vị hôn thê của Diệp Húc, nếu muốn đánh với hắn, trước hết cần phải vượt qua ta.”
Lời này vừa nói ra, đám học sinh của trường học linh giả ở Hán thị chỉ cảm thấy trong lòng tê rần.
Vị hôn thê?
Vị mỹ nữ này vậy mà là vị hôn thê của Diệp Húc?
Đổng Nguyên Vĩ và Đồ Thành Minh đám người, đều tràn đầy kinh ngạc.
Một trong mỹ nữ hoa khôi thiên tài của Hán thị, từ khi nào lại trở thành vị hôn thê của Diệp Húc?
Lý Chí Minh xua tay nói: “Đây là chuyện của nam nhân chúng ta, vị mỹ nữ này ta thấy ngươi vẫn là……”
“Phanh!”
Nhưng mà, Lý Chí Minh còn chưa nói hết, một đạo thân ảnh xinh đẹp chợt xuất hiện ở trước mắt.
Chính là Uông Tư Nhã.
Thật nhanh!
Chỉ thấy……
Uông Tư Nhã nhấc một chân lên, trực tiếp đá bay Lý Chí Minh ra ngoài, ngã trên mặt đất, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
“Cái gì?” Mã Huy và Tần Xuyên cực kỳ hoảng sợ.
Sau đó, hai người căn bản không có bởi vì Uông Tư Nhã là nữ sinh liền nương tay chút nào, nhao nhao vung quyền tới.
Đối với điều này, Uông Tư Nhã chỉ là thân hình nhoáng lên, dùng sức uốn éo.
“Răng rắc!”
“Răng rắc!”
Cánh tay của Mã Huy và Tần Xuyên theo tiếng mà gãy, ngã trên mặt đất thống khổ kêu rên.
Ba chiêu, nhẹ nhàng đánh bại 3 tên nhất phẩm linh giả!
Cả tòa sân vận động nháy mắt an tĩnh xuống.
Mọi người, tất cả đều ngây ngốc nhìn Uông Tư Nhã đứng ở cửa.
Mạnh mẽ, dứt khoát!
Ở trong mắt của mọi người, trong nháy mắt Uông Tư Nhã từ một vị mỹ nữ điềm tĩnh, biến thành nữ chiến thần vô địch.
Khiến người ta sùng bái, sợ hãi.
“Đinh!”
Lúc này, điện thoại của Uông Tư Nhã, vang lên một tiếng chuông dồn dập.
“Tốt, ta lập tức đến đấy.”
“Đinh!”
Ngay sau đó, trong sân vận động vang lên một tiếng chuông vào lớp nhẹ nhàng.
Uông Tư Nhã nghe vậy, nói: “Diệp Húc, vậy ngươi đi học trước, lát nữa ta lại đến gặp ngươi.”
Ngập ngừng một chút, lại cất cao giọng nói: “Mời tất cả mọi người của trường học linh giả ở Hán thị làm chứng, nếu sau này có người tới khiêu chiến hoặc là gây sự với Diệp Húc, bất kể là ai, để hắn tới tìm ta trước!”
Khí phách!
Dứt lời, Uông Tư Nhã cũng không ở lại lâu, xoay người đi về nơi xa.
Để lại một đám học sinh bên trong sân vận động, một trận ngây người.
Nửa ngày, bọn họ mới dùng ánh mắt quái dị nhìn về phía Diệp Húc.
Bộ dáng kia dường như là đang nói: Vua ăn bám!
Bạn cần đăng nhập để bình luận