Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 423: Nhận Lỗi, Tiến Vào!

Vừa lúc Diệp Húc chuẩn bị nói chuyện, bỗng nhiên có hai người hôm qua hắn gặp được, một người cao gầy một người mặt tròn, lúc này đang chạy nhanh về phía mình.
Tiếp theo, hai người khom lưng, dùng giọng điệu vô cùng cung kính tận tụy, nói: “Chuyện hôm qua là chúng ta không đúng. Mong các ngươi đại nhân không chấp tiểu nhân, tha thứ cho chúng ta đi. Chút đồ này, coi như là để bồi tội cho ngươi.”
Dứt lời, hai người móc một khối linh thạch lớn bằng bàn tay từ trong túi ra, linh khí cuồn cuộn dày đặc.
Vừa nãy, ba người Lý Dũng, Đồ Thành Minh, Thẩm Lượng còn đang nghĩ đối phương tới muốn tìm mình phiền toái.
Lại không thể ngờ, hai người lại tới nhận lỗi.
Hơn nữa, còn lấy ra mấy khối linh thạch linh khí dày đặc, to lớn như thế!
Phải biết rằng, mỗi tháng trường Linh giả thành phố Hán đều sẽ phát xuống chút linh thạch.
Nhưng, kích thước mỗi viên chỉ bằng một phần năm những viên này thôi, linh khí cũng kém hơn rất nhiều.
Mà linh thạch của trường Linh giả thành phố Hán, nếu đi bán trên thị trường, giá cả cũng có thể bán ra tận mấy vạn.
Số linh thạch trước mặt này, nhất định có thể gọi là giá trị cực cao!
Ba người Lý Dũng, Đồ Thành Minh và Thẩm Lượng, tất cả cùng nhìn vào đống linh thạch, hơi cảm thấy ngây ngẩn cả người.
Nửa ngày, Đồ Thành Minh mới lên tiếng nói: “Xin lỗi là được, linh thạch... Chúng ta cũng không cần.”
Thật sự, giá trị số linh thạch này quá cao.
Người đàn ông cao gầy nói: “Này chỉ là chút lòng thành của hai chúng ta, mong các ngươi nhất định phải nhận. Nếu không, chỉ sợ ta không thể nào an lòng.”
Người đàn ông mặt tròn tiếp lời nói: “Đúng vậy, mong mọi người nhận lấy đi.”
Giọng điệu bọn họ nghe vô cùng thành khẩn.
Đây cũng hết cách rồi.
Bởi vì, theo lời Lư Tùng Nghĩa nói với bọn họ hôm qua, cũng thật quá dọa người.
Cho nên, sáng sớm nay hai người mới nhanh chóng chuẩn bị linh thạch, cất công đi tìm người.
Diệp Húc nhàn nhạt nói: “Nếu bọn họ đã nhận lỗi, vậy nhận lấy đi.”
“Đúng vậy, đúng, nhận lấy đi.” Người đàn ông cao gầy nói.
“Vậy...”
Lý Dũng, Đồ Thành Minh và Thẩm Lượng liếc nhìn nhau một cái.
Lúc này, mới tiếp lời nói: “Được rồi.”
Hai người cao gầy và mặt tròn vội đưa linh thạch qua, nói: “Cảm ơn các ngươi đã thông cảm, chúng ta cũng không quấy rầy thêm nữa.”
Rồi sau đó, hai người vội xoay người, chạy về phía đằng xa.
Đồ Thành Minh nói: “Nếu không có Diệp Húc và Từ Khuyết, hôm qua chúng ta đã sớm gặp chuyện phiền toái rồi, đến việc được nhận linh thạch hôm nay, càng không thể xảy ra. Cho nên, đống linh thạch đó vẫn nên cho Diệp Húc đi.”
“Không sai!” Lý Dũng và Thẩm Lượng cùng nói.
Diệp Húc cười cười: “Hai người cầm đi, linh thạch nhà ta cũng không thiếu.”
Khi nói chuyện, ý niệm trong đầu Diệp Húc khẽ nhúc nhích, một đống linh thạch lớn nhỏ khác nhau, nháy mắt xuất hiện trong bàn tay.
Đồ Thành Minh thấy vậy, hai mắt lập tức trừng tròn xoe, nói: “Nhẫn... Nhẫn không gian?”
Diệp Húc gật đầu nói: “Giờ thì các ngươi tin rồi?”
“Tin rồi!” Đồ Thành Minh gật đầu thật mạnh.
Thẩm Lượng nói: “Không thể ngờ... Diệp Húc đã có nhẫn không gian.”
Lý Dũng cười nói: “Ha ha, vậy chúng ta nhận đống linh thạch này. Nói thật, số linh thạch này cũng có tác dụng rất tốt với chúng ta. Nói không chừng... Còn có thể dùng nó vượt qua kì thi đại học Hoa Thanh nữa.”
Diệp Húc đưa linh thạch trong tay ra, nói: “Đống này các ngươi cũng cầm về đi.”
Đồ Thành Minh xua xua tay: “Này cũng không cần, lấy thực lực của chúng ta, hấp thu đống linh thạch kia trước khi thi đại học, đã là hết mức rồi.”
Lý Dũng đi theo nói: “Không sai! Diệp Húc, ngươi yên tâm đi, nếu cần chúng ta nhất định sẽ bảo với ngươi.”
Diệp Húc tiếp lời nói: “Được.”
Mắt Thẩm Lượng nhìn đồng hồ, nói: “Không bao lâu nữa là Chân Long đại tái tổ chức rồi, chúng ta về đại học Hoa Thanh đây. Chờ lát nữa... Muốn chen cũng chen không được.”
“Đúng đúng đúng.” Lý Dũng liên tục nói.
Tiếp theo, đoàn người đi nhanh về phía đại học Hoa Thanh.
Lúc này, trường đại học đã đông như kiến.
Cổng trường, giương mắt nhìn lại, tất cả đều là đầu người đen nghìn nghịt.
Từng đợt bàn tán vang lên như tiếng chim, ríu rít, vô cùng ồn ào.
“Các ngươi nói thiên tài các nước khác tới rồi sao?”
“Đương nhiên là tới rồi!”
“Hôm qua ta đã gặp một thiên tài bên nước D, trên người đầy cơ bắp, thật sự quá hoàn mỹ!”
“Người ngươi nói chính là kỳ ba Desmond. Hume? Ta cũng có thấy! Nghe nói năm trước hắn chính là Linh giả lục phẩm!”
“Ta còn thấy Marcus. Bellamy của nước Y, lúc hắn đi lướt qua người ta, xung quanh giống như có Phật thì thầm vậy, vô cùng kì diệu.”
“Không biết Hoa Hạ chúng ta là ai được tham gia thi đấu, thật mong chờ.”
“Ha Ha, hôm nay thi đấu nhất định sẽ rất đặc sắc!”
...
Mọi người vừa nói, vừa đi vào bên trong.
Bảo vệ canh cửa cố gắng hết sức duy trì trật tự, trán đã sớm hiện ra một tầng mồ hôi mỏng.
Cuối cùng, bọn họ quyết định đóng cổng trường.
Thật sự, quá nhiều người tiến vào đại học Hoa Thanh.
Vì vậy, thật sự khó có thể quản lý.
Thậm chí, không chừng còn xảy ra nguy hiểm nào đó không cần thiết.
Nhưng, mọi người cũng mặc kệ, thay nhau kêu la lên.
“Sao lại đóng cửa rồi?”
“Đúng vậy!”
“Ta đã xếp hàng lâu lắm rồi.”
“Mau để chúng ta vào đi.”
“Chân Long đại tái sắp bắt đầu rồi.”
“Mau mở cửa.”
...
Mấy nhân viên an ninh lớn tiếng đáp nói: “Thật xin lỗi, vì bảo đảm trật tự an toàn, hôm nay đại học Hoa Thanh tạm dừng mở cửa với du khách bình thường.”
“Cái gì?”
“Ta cố ý đi từ nơi khác tới mà.”
“Mau cho chúng ta vào đi.”
“Ta muốn xem Chân Long đại tái.”
Tiếng gào... vang không dứt bên tai.
Nhưng, bảo vệ trước sau không có ý mở cửa.
Vẻ mặt của Lý Dũng đau khổ, nói: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
“Chẳng lẽ lại đến không?”
Diệp Húc suy nghĩ nói: “Ta là học sinh Đại học Hoa Thanh, nói không chừng có thể dẫn các ngươi vào.”
Khi nói chuyện, hắn đi tới trước mặt bảo vệ, cũng lấy thẻ học sinh, quét qua trên cửa trường.
“Tích!”
Lập tức, tất cả tin tức về Diệp Húc đều được hiện lên màn hình.
Bảo vệ vốn còn đang hơi mệt mỏi, cả người lập tức nghiêm túc lại.
Diệp Húc nói: “Xin hỏi, ta có thể dẫn bạn mình đi vào không?”
Bảo vệ liên tục tiếp lời nói: “Có thể, tất nhiên là có thể.”
Tiếp theo, Diệp Húc dẫn Lý Dũng, Thẩm Lượng, Đồ Thành Minh cùng nhau bước vào.
Mọi người ở xa thấy vậy, bừng tỉnh đại ngộ.
“Thì ra cần có học sinh trong đại học Hoa Thanh, mình mới có thể được vào.”
“Ta cũng có quen học sinh đại học Hoa Thanh.”
“Mau gọi điện kêu Tiểu Hải tới đây.”
“Để tiểu Mỹ tới cửa.”
“Tiểu Xuyên, mau dẫn chúng ta vào đi.”
“Ha ha, cứ giao cho ta.”
Tiếp theo, vài người học sinh đại học Hoa Thanh, dẫn theo một đám người đi đến chỗ bảo vệ, lần lượt lấy thẻ học sinh ra quét lên trên gác cổng.
“Tích!”
“Tích!”
Từng đợt âm thanh vang lên, cả hiện trường hơi nhộn nhạo.
“Hiện tại chúng ta có thể vào chưa?” Có người hỏi.
Bảo vệ nhìn thông tin chỗ gác cổng, lắc đầu nói: “Học sinh có thể đi vào, các ngươi không thể.”
Mọi người hét lớn: “Vì sao học sinh vừa nãy có thể dẫn người vào?”
“Đúng đó!”
“Mau cho chúng ta vào đi!”
Bảo vệ nói: “Bởi vì học sinh vừa nãy là người dự thi Chân Long đại tái!”
“Cái gì?”
Mọi người lập tức kinh hãi, dùng ánh mắt vô cùng mơ hồ, nhìn bóng lưng Diệp Húc đang bước về phía xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận