Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 317: Đối địch, ra tay!

Đám đệ tử phái Thất Sát và phái Trường Lưu thấy thế thì lập tức sợ hãi đổ mồ hôi lạnh, kìm lòng không được lui về phía sau mấy bước.
Uy thế như vậy, sao có thể ngăn cản?
Sắc mặt Bạch Tử Họa không thay đổi, đưa tay cầm kiếm, ngưng tụ ra một đạo kiếm cương màu vàng dài mấy chục thước, như là một ngôi sao băng xẹt qua chân trời, mang theo lực lượng mạnh mẽ chém về phía của ta mà.
Lộng lẫy, chói mắt!
Giống như có uy lực mạnh mẽ có thể trảm diệt toàn bộ tà ma.
"Keng!"
Lúc này, một thanh cự kiếm toàn thân đen nhánh, che khuất bầu trời, đột nhiên xuất hiện ở phía trước, đồng thời mạnh mẽ va chạm vào kiếm cương màu vàng của Bạch Tử Họa.
Trong chốc lát, kiếm cương màu vàng giống như bọt nước nổ tung tán loạn.
Tiếp theo, thành gợn sóng tràn ra bốn phương tám hướng, tạo nên một cơn gió lốc cực mạnh.
"Ầm!"
Ngay lúc đó, lực trùng kích đáng sợ nháy mắt hất Bạch Tử Họa bay ra ngoài.
Thanh kiếm lớn màu đen tiếp tục phá không bay về phía vị trí của Bạch Tử Họa.
"Keng!"
Bạch Tử Họa tốn sức lực thật lớn mới có thể đứng vững thân hình, vội vàng lần nữa huy kiếm ngăn cản thanh kiếm lớn màu đen.
Kiếm khí dâng trào, lực lượng bùng nổ!
Bạch Tử Họa đối kháng chính diện cũng không thể đánh tan thanh kiếm lớn màu đen, huống chi là lúc vội vàng?
"Đùng!"
Không có chút nào ngoài ý muốn, Bạch Tử Họa lần nữa bay ngược ra sau.
Hai lần xung kích mạnh mẽ càng làm cho khóe miệng của hắn tràn ra một tia máu tươi, tóc cũng bắt đầu tán loạn cả lên, không còn trang nghiêm, đẹp trai như lúc trước.
"Đó là kiếm gì?"
"Đáng sợ như thế!"
"Không ngờ có thể đuổi theo trưởng môn... lực lượng thật là lớn."
"Giống như có thể khai thiên lập địa."
"Vậy thì phải làm thế nào mới được?"
Đám đệ tử phái Trường Lưu bàn tán ầm ĩ, trong giọng nói tràn ngập vẻ sợ hãi.
Bọn hắn không trực tiếp đối kháng thanh kiếm lớn màu đen, nhưng từ xa cảm nhận uy thế nó phóng ra thì trong lòng đã phát bại.
"Lấy giết chóc ngăn giết chóc, không gì không thể giết... Mẫn Sinh Kiếm! Đây là Thần khí Mẫn Sinh Kiếm!"
"Lực lượng của nó đã vượt xa Mẫn Sinh Kiếm!"
"Cuối cùng xảy ra chuyện gì?"
Đám người càng thêm kinh hãi.
Hoa Thiên Cốt nhìn Bạch Tử Họa tóc bay loạn xa, miệng phun máu tươi, hai mắt đẫm lệ nói: "Đại nhân Chúa Cứu Thế, cầu xin ngài nhất định phải mau cứu sư phụ.
Hắn chỉ là nói năng chua ngoa nhưng trong lòng thì mềm như đậu hũ, tuyệt đối sẽ không chân chính làm ra chuyện tổn thương đến các ngươi."
Diệp Húc nhất không chịu nổi nhất chính là nhìn thấy thiếu nữ khóc.
Nhất là, là thiếu nữ xinh đẹp và đáng yêu như Hoa Thiên Cốt.
m thầm thở dài, nói: "Yên tâm đi, giải quyết nguy cơ trước mắt cũng là nhiệm vụ của chúng ta."
Sau đó, hắn thản nhiên nói: "Ra tay đi!"
"Xem ta đây." Ngụy Vô Tiện cười hắc hắc, trong hai mắt bắn ra từng tia sáng màu hồng, đồng thời móc ra một cây sáo trúc đặt ở trên miệng.
Lập tức, giai điệu du dương, uyển chuyển, rạo rực vang lên khắp toàn bộ Trường Lưu.
"Oanh!"
Ngay sau đó, một xác sống cao khoảng tám thước, quanh người tràn ra tử khí nồng đậm, trên người che kín những sợi xích to lớn, từ trong lòng đất vọt ra.
Chỉ thấy...
Thân hình xác sống đó lóe lên, nháy mắt đến trước mặt Bạch Tử Họa.
"Keng!"
Lúc này, thanh kiếm lớn màu đen vừa lúc chém qua, mạnh mẽ đánh lên trên người xác sống, phát ra một tiếng va đập giống như chạm vào kim loại.
Ánh lửa văng khắp nơi, mặt đất như thủy tinh chịu một đòn nghiêm trọng, không ngừng rạn nứt.
Mà xác sống lại không có một chút tổn thương nào.
Chỉ bằng vào thân thể đã có thể đối cứng với thanh kiếm lớn màu đen, mạnh mẽ như thế.
Ngay sau đó, xác sống dùng tay ôm chặt lấy thân của kiếm lớn, dùng sức hất lên.
"Vù!"
Thanh kiếm lớn màu đen chém ngang bầu trời, hóa thành một điểm đen, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt đám người.
Mẫn Sinh Kiếm lấy giết chóc ngăn giết chóc, không gì không thể giết, bị phá đơn giản như vậy.
"Có chút ý tứ.
Nhưng, nếu như chỉ có như vậy, vẫn không cách nào thay đổi kết cục bị diệt!" Một giọng nói hùng hồn liên tục vang vọng khắp bầu trời.
"Rống!"
Tất cả tà ma cùng hét lớn, bộc phát ra khí tức cực kỳ khủng bố, đồng thời cuốn theo gió lớn, nhanh chóng tràn lên phía trước.
Bộ dáng đó giống như muốn trực tiếp đạp tất cả mọi người thành bánh thịt!
Orochimaru cười lạnh nói: "Rốt cục có thể ra tay rồi."
Dứt lời, hắn hướng phía nhóm tà ma đang chạy như điên tới.
Ngay sau đó, hai tay Orochimaru nhanh chóng kết ấn.
"Nhẫn pháp, Thông Linh Chi Thuật!"
"Xoạt!"
"Xoạt!"
Lập tức, lít nha lít nhít những con rắn lớn màu trắng đếm mãi không hết, giống như là biển gầm, xuất hiện sau lưng Orochimaru, đồng thời nhanh chóng xông vào trong đại quân tà ma.
Cắn xé, quấn quanh, đập...
Đại quân tà ma có lực lượng mạnh mẽ, số lượng đông đảo, nhưng vẫn như cũ không phải đối thủ của rắn lớn màu trắng, liên tục đổ nhào trên mặt đất, máu tươi chảy ngang.
Trên bầu trời, vang lên giọng nói ngưng trọng: "Những còn rắn lớn này từ đâu đến vậy?"
Ngay sau khi giọng nói này vang lên, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bóng người màu vàng óng.
Chính là Namikaze Minato.
"Tìm được!" Namikaze Minato nhìn người đàn ông áo đen trước mặt, mỉm cười nói.
"Hả? Tốc độ thật nhanh!" Người đàn ông áo đen trầm giọng nói:
"Đầu tóc vàng? Chẳng lẽ là yêu quái do phái Trường Lưu lén lút bồi dưỡng à?"
Lông mày Namikaze Minato hơi nhăn lại, không nói câu nào đã móc ra kunai đâm về phía người áo đen.
Lẫm lệ, mãnh liệt!
Người áo đen đành phải không ngừng né tránh, nhưng cũng vô cùng phí sức.
Mắt thấy không cách nào né tránh kunai tiếp theo, người áo đen nhanh chóng móc ra một cái nghiên mực.
"Xoạt!"
Nghiên mực tỏa ra ánh sáng màu xanh chói mắt, mang theo người áo đen xuất hiện ở ngoài trăm thước.
Namikaze Minato nói: "Dịch chuyển tức thời? Cái đó là Bất Quy Nghiễn à?"
Sau khi cách xa Namikaze Minato, người áo đen trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, nhếch miệng cười nói: "Tốc độ của ngươi đúng là rất nhanh, nhưng, có thể nhanh hơn ta à?"
"Ngươi muốn so tốc độ với ta?" Namikaze Minato quái dị nói:
"Vậy thì so tài một chút."
"Vù!"
Dứt lời, Namikaze Minato nháy mắt đã xuất hiện trước mặt người áo đen, lần nữa quơ kunai đâm về người áo đen.
"Cái gì?" Hai mắt người áo đen thu nhỏ lại, trên trán chảy ra một tầng mồ hôi mịn.
Hiển nhiên, hắn căn bản không ngờ tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy.
"Xoạt!"
Người áo đen vội vàng thôi động Quy Vô Nghiễn trong tay, ánh sáng màu xanh lóe lên, lần nữa né tránh ra ngoài trăm thước.
Nhưng người áo đen vừa ổn định thân hình thì Namikaze Minato đã lại lập tức xuất hiện trước mặt hắn.
Sau đó, hai người giống như hai ngôi sao, không ngừng lấp lóe trên bầu trời, mặt đất, trong rừng.
"Vù!"
Luận tốc độ, Namikaze Minato chưa hề sợ ai.
Liên tục dịch chuyển mấy lần, Namikaze Minato rốt cục bắt lấy khe hở, một phát đâm kunai vào ngực của người áo đen.
Máu tươi phun ra như suối.
...
Một bên khác, Phùng Bảo Bảo chẳng có mục đích đi tới trong một rừng trúc, trùng hợp gặp một người áo đen.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Không khí đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Phùng Bảo Bảo nói: "A, tìm ra rồi."
Dứt lời, Phùng Bảo Bảo móc ra một cái dao phay, chém về phía đầu của người áo đen.
Người áo đen giậm chân một cái, nhanh chóng lui ra sau.
Phùng Bảo Bảo nói: "Không được chạy nha, ngươi yên tâm, đao của ta rất nhanh.
Ngươi nhắm hai mắt lại là sẽ không có cảm giác đau nữa."
Người áo đen:...
Bạn cần đăng nhập để bình luận