Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 374: Gặp nạn, Tân Nhân Loại!

Ngay sau đó, Nobita kể hết cho Doraemon những gì mình nghe được trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Doraemon vốn dĩ còn có chút buồn ngủ, nhưng sau khi nghe xong thì hai mắt đã mở tròn xoe.
“Nobita, ngươi nói cái gì? Một con rắn to như quả núi? Hương vị còn ngon hơn Bánh rán gấp một vạn lần? Mau lấy ra cho ta nếm thử đi, nhanh lên nào."
Doraemon càng nghe càng ứa nước miếng, hưng phấn kêu to.
Nobita gãi đầu, có chút chột dạ: “Cái này... Ta đi quá vội vàng cho nên quên mất."
“Sao ngươi có thể quên một thứ quan trọng như vậy chứ?” Doraemon lập tức lay người Nobita.
Nhưng ngay sau đó, Doraemon nhận ra mình không thể lay chuyển Nobita được chút nào, đối phương cho hắn cảm giác như mình đang chạm vào một ngọn núi lớn.
Doraemon chưa kịp định thần lại thì Nobita khẽ vung tay lên, không ngờ lại bộc phát ra một cỗ lực lượng cực mạnh, hất văng Doraemon xa ra.
“Gì…?"
Nobita nhìn đôi tay của mình, trên mặt tràn đầy vẻ không tin tưởng.
Doraemon lăn vài vòng trên mặt đất rồi mới bò dậy một cách gian nan
“Nobita, ngươi trở nên mạnh như vậy từ khi nào thế?” Doraemon hỏi.
“Là do thịt rắn... Mọi người đều nói đó là thịt Thần Tiên." Nobita nói: “Khi ta ăn nó thì cảm giác cơ thể mình rất ấm áp. Không ngờ... Món này lại có hiệu quả lợi hại như vậy."
Nobita vừa giải thích vừa đi tới bàn học, hắn giơ tay lên, toàn bộ bàn học đều được nhấc lên khỏi mặt đất một cách hết sức dễ dàng.
“Doraemon, ngươi có thấy không? Sức lực của ta rất lớn.” Nobita hào hứng nói.
Doraemon nhìn tác dụng của thịt rắn, nghĩ đến hương vị thơm ngon của nó.
Đáng tiếc là hắn không thể ăn được, không khỏi hầm hừ nói: “Thấy rồi."
Lúc này, tiếng của mẹ Nobi từ dưới đầu vang lên: “Nobita, ngươi ở trên lầu làm gì vậy? Muốn phá nhà à, mau đi làm bài tập đi!"
“Vâng, ta biết rồi, ta làm ngay đây." Nobita hoảng loạn đặt cái bàn xuống đất.
Nhưng hắn hoàn toàn không có ý định làm bài tập, mà nằm trên giường, hưng phấn nói: “Thực lực hiện tại của ta có thể coi như là siêu nhân rồi phải không? Để xem sau này Jaian còn dám bắt nạt ta nữa không? Đúng rồi, hôm qua hắn còn cướp kẹo que của ta nữa."
Ngay sau đó, Nobita đột nhiên nhảy dựng lên, chạy nhanh xuống lầu dưới.
Doraemon nghĩ tới nhiệm vụ và nhân loại tương lai mà Nobita mới vừa nói, hắn hơi chút do dự sau đó chạy theo sau.
Dưới lầu.
Mẹ Nobi đang quét dọn, gọi một tiếng: “Nobita..."
Nhưng nàng còn chưa nói xong thì Nobita đã la to: “Mẹ, ta phải đi cứu thế giới, ta sẽ về sớm."
Hắn không nói thêm gì nữa, chạy ra khỏi nhà nhanh như chớp.
“Cứu thế giới?” Mẹ Nobi sửng sốt một lúc rồi tức giận mắng: “Thằng nhóc này lại đọc truyện tranh gì vậy? Sau này phải trông chừng kĩ hơn mới được!"

Lúc này, Jaian và Suneo đang tán gẫu ở bãi đất trống.
Shizuka từ xa đi tới.
Nobita thấy vậy, hưng phấn nói: “Jaian, cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi! Trước kia ngươi luôn bắt nạt ta, hiện tại ta đã biến thành siêu nhân, đã đến lúc báo thù rồi! Shizuka, hãy để ta cho ngươi xem dáng vẻ anh dũng của mình!”
Dứt lời, Nobita khí phách hiên ngang bước tới trước mặt Jaian.
Có điều hắn chưa kịp nói gì thì thấy Jaian khoanh hai tay, cười dữ tợn hỏi: “Nobita, nghe nói ngươi vừa mới mua máy chơi game mới đúng không? Mau đưa cho ta chơi một chút!"
Nobita vốn dĩ đã nghĩ tới cảnh tượng đạp Jaian dưới chân, nhưng vừa nghe thấy giọng nói, nhìn thấy thân hình to lớn như tinh tinh của đối phương thì mọi ý tưởng đều bị vứt ra sau đầu trong nháy mắt.
Nobita gục đầu xuống, cơ thể run rẩy không ngừng… Không hề có chút sức lực để phản kháng.
Shizuka vội vã chạy tới, nàng đứng chắn trước mặt Nobita, nói: “Jaian, ngươi muốn làm gì? Không được bắt nạt Nobita."
Jaian không thèm để ý, hắn khịt mũi nói: “Xì, ta chỉ mượn máy chơi game của hắn chơi một chút thôi."
Doraemon lắc đầu, âm thầm thở dài: “Thật là, người nhút nhát có được sức mạnh cũng vô dụng."
“Xoạt!"
Lúc này, không gian xung quanh hơi rung động.
Một người đàn ông mang kính đen đột ngột xuất hiện trên bầu trời bãi đất trống.
Tiếp theo, bàn tay của hắn đột nhiên biến thành súng laser, không nói không rằng mà nhắm bắn về phía nhóm người Nobita.
Lẫm lệ, mạnh mẽ!
Chỉ một đòn đã muốn tiêu diệt tất cả mọi người.
Doraemon mở to mắt, trên trán toát ra một lớp mồ hôi lạnh, hắn muốn tránh né và phản kháng, nhưng đã quá muộn.
Lúc này, một người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát, ngồi trên một chiếc phi thuyền loại nhỏ xuất hiện ở bầu trời.
Sau khi nhìn thấy tình hình dưới bãi đất trống, hắn vội vàng dùng phi thuyền bắn ra một cột sáng màu vàng kim, quấn lấy Nobita và những người khác.
Ngay sau đó, không gian rung động.
Phi thuyền và mọi người biến mất trong nháy mắt.
Tiếp theo thì cả nhóm đã xuất hiện trong một khu rừng
Doraemon thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “Được cứu rồi."
Jaian, Suneo và Shizuka vẫn còn ngơ ngác không hiểu gì.
“Không phải vừa rồi chúng ta đang ở bãi đất trống à? Tại sao đột nhiên lại đi tới nơi này rồi?” Jaian nghi ngờ.
“Đây là đâu vậy?” Shizuka hỏi.
Suneo lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết."
“Các ngươi đừng sợ." Trong bầu trời vang lên một giọng nói, tiếp theo, một người cảnh sát nhảy xuống khỏi phi thuyền.
Lúc này đám người Jaian mới chú ý tới phi thuyền, cả đám kích động la to.
“Wow! Phi thuyền!” Jaian kêu lên.
“Người ngoài hành tinh, ngươi chắc chắn là người ngoài hành tinh! Cha, mẹ, các ngươi đang ở đâu? Ta bị người ngoài hành tinh bắt cóc rồi này! Xin ngươi đừng giải phẫu ta, trên người ta không có gì đáng cả để nghiên cứu đâu! Ta nói thật đó!” Suneo khóc la.
“Ngươi cũng đừng nghiên cứu ta…” Jaian nói.
Shizuka yếu ớt nói: “Ta nữa, ngươi đừng nghiên cứu ta."
Vị cảnh sát kia giải thích: “Hình như các ngươi hiểu lầm gì rồi, ta không phải là người ngoài hành tinh, ta cũng là người Địa Cầu giống các ngươi thôi."
Hắn dừng một chút rồi nói tiếp: “Ta xin tự giới thiệu.
Ta tên là Yamada Matsu, đến từ tương lai một trăm năm sau, công việc của ta là cảnh sát.
Thời đại của chúng ta xuất hiện năm tên Tân Nhân Loại đáng sợ. Bọn chúng có được vũ khí mạnh mẽ, không chuyện ác nào không làm, tội ác ngập trời!
Rồi có một ngày, cảnh sát chúng ta đã tốn rất nhiều công sức mới bao vây năm người ở trong một nhà máy bỏ hoang.
Nhưng bọn họ đã sử dụng cỗ máy thời gian được chuẩn bị bí mật trước đó rồi âm thầm chạy trốn, cho nên dù chúng ta đã tìm kiếm một thời gian dài thì vẫn không thể phát hiện tung tích của bọn họ.
Tên kính đen vừa rồi chính là một trong năm tên Tân Nhân Loại đó!
Các ngươi đã thấy mặt hắn cho nên hắn mới muốn ra tay với các ngươi, vì muốn che giấu hành tung của mình.
Mục đích là muốn giết người diệt khẩu."
Ngay khi Yamada Matsu nói ra những lời này, tất cả mọi người đều sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận