Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 446: Tiền Bối, Quấy Rầy!

Trong phòng hội nghị, tất cả mọi người đều nói suy nghĩ của bản thân, khiến cho hiện trường có chút ầm ĩ.
Phương Bình có chút phiền chán, lông mày nhăn lại vài phần.
Trương Đào trước sau vẫn vô cùng bình tĩnh, không nói gì.
Sau nửa ngày, cuối cùng cũng phân chia xong phân ngạch.
Lang Vương mở miệng nói: “Trương Đào, nếu ngươi không phản đối, chuyện này cứ quyết định như vậy đi.”
Trương Đào không có lập tức trả lời, mà nhẹ nhàng uống một ngụm trà xanh trước mặt.
Lúc này mới nói: “Các ngươi nói khi Chân Long đại tái đang diễn ra, trời trút mưa máu là chuyện như thế nào?”
Lời này vừa nói ra, bầu không khí của hiện trường nháy mắt trở nên ngưng trọng.
Trên thực tế, mấy ngày này bọn họ cũng vẫn luôn suy nghĩ chuyện này.
Trời trút mưa máu, thật sự chưa từng nghe qua, chưa từng nhìn thấy.
Đối với những người bình thường, bọn họ chỉ xem đây là một hiện tượng tự nhiên vô cùng hiếm thấy.
Nhưng, chỉ có bọn họ biết, chuyện tuyệt đối không thể giải thích như hiện tự nhiên tượng được.
Đặc biệt là mỗi khi bọn họ nhớ lại cơn mưa máu kia, lại làm cho linh hồn rung động, run lên.
Trời trút mưa máu, tuyệt đối ẩn chứa chuyện kinh thiên động địa!
Lang Vương trầm giọng nói: “Trương Đào, ngươi biết đang có chuyện gì không?”
Trương Đào xua tay nói: “Ta đương nhiên không biết, nhưng, Hoa Hạ chúng ta... Hoặc nói, vị kia trong đại học Hoa Thanh, khẳng định biết. Nói không chừng... Hắc hắc.”
Trong lòng mọi người lập tức căng thẳng.
Bọn họ nhớ lại chuyện không lâu trước đây đế quốc Xà Yêu tới Địa Cầu, cũng bị diệt hầu như không còn gì trong nháy mắt.
Sức mạnh này... Quả thật không cách nào tưởng tượng được!
Lang Vương than nhẹ nói: “Ngươi đang nói vị... Tiền bối kia?”
Trương Đào mỉm cười.
Đại sự Khoa Mễ nói: “Nếu Hoa Hạ có được tiền bối mạnh như vậy, chúng ta là vãn bối theo lý nên đi thăm hỏi một phen.”
“Đúng vậy!” Lôi Vương nói.
“Thiên Giới và Địa Ngục dồn dép không tha đối với người của chúng ta, nếu có thể được vị tiền bối này trợ giúp, ta nghĩ... Tất cả đều sẽ có chuyển biến lớn!” Giọng nói của Xà Vương nghẹn ngào nói.
“Trương Đào, ngươi cảm thấy thế nào?” Lang Vương nói.
Trương Đào cười nói: “Ngươi cảm thấy các ngươi đủ tư cách để gặp vị tiền bối đó à?”
Tất cả mọi người đều nhíu lông mày lại.
Lang Vương khẽ quát nói: “Chúng ta là người mạnh nhất Địa Cầu, nếu đặt trong thần thoại chuyện xưa, đó chính là bá chủ một phương, vương chủ vô thượng! Vì sao không thể gặp tiền bối? Hoặc nói, vị tiền bối kia không thật sự tồn tại?”
“Xoạt xoạt!”
Nhưng đúng vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm ứng được, đột nhiên đứng lên, sử dụng đôi mắt như ánh sao lấp lánh, quét về phía khu rừng ở vùng ngoại ô kinh đô.
Nhưng, trong tầm nhìn của bọn họ, phương hướng kia trước sau vẫn yên tĩnh như nước, căn bản không có một tia dị thường nào.
Càng như thế, bọn họ càng cảm thấy vô cùng kinh sợ.
Có người không cầm lòng được, nhảy lên, hóa thành từng tia ánh sáng, bắn về phía trước bay đi.
Rất nhanh, bọn họ đã đi tới trong khu rừng vùng ngoại ô kinh đô.
Trong tầm nhìn của bọn họ, toàn bộ đều rất bình thường.
Nhưng, một loại áp lực vô hình, giống như một ngọn núi to khổng lồ, đè ở bọn họ trong lòng.
Đám người Lang Vương, Xà Vương nhìn thoáng qua nhau, trên trán tất cả đều chảy ra một lớp mồ hôi lạnh.
Sau đó, bước ra nửa bước chân, chậm rãi đi về phía trước.
Nhưng, mặt đất trong tầm nhìn của bọn họ, đã sớm bị Diệp Húc dùng


Thần Võ Ba Mươi Sáu Thức


đánh thành vô số hố sâu.
Bọn họ mới đi hai bước, đã trực tiếp rơi vào trong hố sâu.
Mọi người thất kinh, vội vàng nhảy người bay lên trên.
Lúc này, Diệp Húc đã dừng việc tu luyện lại, tùy tiện vung tay lên, vô số cái hố trên mặt đất và màn trời bị nứt nháy mắt khôi phục như lúc ban đầu.
Đồng thời, trực tiếp chôn sống tất cả đám người Lang Vương, Xà Vương vào sâu trong lòng đất.
Rất lâu sau, mọi người bị dính vô số bụi đất, bay ra từ dưới nền đất.
Mọi người nhìn khu rừng yên tĩnh, trong lòng run rẩy một cái, mồ hôi chảy xuống như nước mưa rào.
Trong nháy mắt, trấn áp bản thân, thay trời đổi đất.
Quả thực... Không thể tưởng tượng!
Đôi mắt của Trương Đào chuyển động một cái, khom lưng, cung kính nói: “Tiền bối, thật xin lỗi đã quấy rầy ngài, chúng ta sẽ rời đi ngay.”
Phương Bình cũng khom lưng theo, nói: “Tiền bối, đã quấy rầy ngài.”
Đám người Xà vương, Lang Vương, Lôi Vương, cũng vội nói: “Thật xin lỗi đã quấy rầy ngài... Chúng ta sẽ đi, đi ngay.”
Tiếp theo, đoàn người vô cùng cẩn thận, bay đi.
Không bao lâu, một lần nữa bọn họ đã về tới phòng họp.
Nhưng, bộ dáng của mọi người vẫn còn đang hoàn hồn lại.
Thật sự, cảm giác vừa mới nãy quá dọa người.
Quả thực... Giống như con kiến thấy được người khổng lồ, thấy được Thần Linh!
Bọn họ chưa bao giờ cảm giác được bản thân lại nhỏ bé, không có tí sức mạnh nào như thế.
Trương Đào mỉm cười nói: “Chúng ta vẫn nên tiếp tục thảo luận vấn đề số người đi vào núi Tam Giới đi. Nếu năm trước là dựa theo Chân Long đại tái để phân chia tỉ lệ, mà năm nay trước khi thi đấu, cũng không có đặt biệt đặt ra quy tắc. Như vậy, cứ làm theo quy tắc.
Hoa Hạ Chúng ta có 7 người nằm trong danh sách mười người đứng đầu. Cho nên, lần này, chúng ta sẽ chiếm phân nửa số người đi vào núi Tam Giới. Các ngươi cảm thấy như thế nào?”
Đám người Xà Vương, Lang Vương, Lôi Vương tất cả đều không nói gì.
Trương Đào cười nói: “Nếu đã như vậy, vậy ta sẽ cho người đi sắp xếp.”
Diệp Húc làm sao cũng sẽ không nghĩ tới, bản thân tùy tiện tu luyện một cái đã mang đến chỗ tốt thật lớn cho Hoa Hạ.
Lúc này, hắn rảnh rỗi không có việc gì, dời lực chú ý và trong nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Không gian nhóm.
Na Tra và Echizen Ryōma đang đánh tennis.
Đám người Râu Trắng, All Might và Uchiha Madara đang uống rượu trò chuyện với nhau.
Orochimaru và Aizen đang cẩn thận tiến hành một ít nghiên cứu.
Ba người Namikaze Minato, Naruto và Boruto đứng ở một bên, thấp giọng nói về chuyện thường ngày.
Hồng Thất Công một hồi chạy đến bên cạnh Tần Thủy Hoàng, một hồi lại đi đến bên cạnh Shanks, một hồi lại chạy đến bên cạnh Tô Đại Cường...
Toàn bộ không gian nhóm, vô cùng náo nhiệt.
Lúc này, Iron Man cất cao giọng nói: “Ta đã nghiên cứu ra được trò chơi chiến đấu quái thú.”
“Thật hả?” Naruto là người đầu tiên hỏi.
Iron Man nói: “Đương nhiên!”
Tiếp theo, hắn tiện tay nhoáng lên, sàn đấu giả lập của trò chơi chiến đấu quái thú đã xuất hiện trong không gian nhóm.
Quách Tương tán thưởng nói: “Không hổ là tiên sinh Iron Man, thật sự quá lợi hại.”
“Hắc hắc, ta muốn chơi!” Naruto nói.
“Ta cũng muốn chơi.” Sa Tiểu Quang nói.
“Chơi trò chơi sao? Ta cũng tới thử xem.” Diệp Tu lười biếng nói.
Hòa thượng Vô Tâm chắp tay trước ngực nói: “A di đà phật.”
Muto Yugi cao hứng nói: “Ta cũng muốn thử.”
...
Rất nhanh, Iron Man bị một đám người bao quanh, vây quanh ở trong không gian nhóm.
Iron Man rất hưởng thụ loại cảm giác này, nhẹ nhàng nói: “Đừng có gấp, món đồ chơi này rất đơn giản, ta chế tạo rất nhiều.”
Tiếp theo, chỉ cần là người vây quanh xung quanh Iron Man, tất cả đều có được một sàn đấu trò chơi chiến đấu quái thú giả lập.
Đôi tay của Na Tra đặt ở trong túi quần, từ xa nhìn mọi người ở trên sàn đấu chơi trò chơi chiến đấu quái thú, bĩu môi nói: “Dù sao cũng đang nhàm chán, lấy một cái chơi thử vậy.”
(Trong lòng của Na Tra: A! Sàn đấu trò chơi chiến đấu quái thú! Ta cũng có thể chơi! Quá tuyệt vời!)
Bạn cần đăng nhập để bình luận