Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 76: Trận chiến đẫm máu, cuối cùng cũng thấy Ace!

"Tí tách!"
"Xuy!"
Cuồn cuộn nham thạch nóng chảy, từ trên cánh tay phải của Akainu chậm rãi nhỏ xuống, tạo thành những cái hố trên mặt đất, sương khói dầy đặc, không khí vặn vẹo không ngừng.
Akainu liên tục công kích, nhưng đều bị Aizen thoải mái né tránh.
Rốt cuộc, Akainu nổi giận.
"Đại phóng hỏa!"
Tay hắn chợt hóa to ra, che khuất bầu trời, chợt oanh kích về phía Aizen.
Aizen cau chân mày lại, nhanh chóng rút ra trường đao trong tay.
"Bankai!"
"Ầm!"
Một luồng linh áp mạnh mẽ, điên cuồng phun trào, mặt đất ầm ầm nứt nẻ, sụp đổ.
Thân hình Aizen chợt lóe, tránh được công kích, đồng thời, chợt xuất ra một kiếm.
"Răng rắc!"
Lập tức, một quyền kia bị chia ra làm hai từ trung gian.
Ngay sau đó, đột nhiên nó phát nổ, nham thạch bắn tung tóe.
"Ầm!"
"Ầm!"
"Ầm!"
Nơi xa, mọi người đều trúng chiêu, kêu thảm thiết liên tục, khói lửa tràn ngập.
Thậm chí, còn có một ít khối vụn nham thạch nóng chảy, bay về phía tàu Red Force và tàu Moby Dick, khiến cho Diệp Húc, Shanks cùng với đám người Râu Trắng liên tục phải né tránh và ngăn cản.
Diệp Húc quát lên: "Aizen, nếu như ngươi đánh không lại, liền thay người đi."
Aizen vội nói: "Xin lỗi, lần sau sẽ không như vậy nữa."
Nói dứt lời, trong nháy mắt Aizen xuất hiện ở bên cạnh Akainu, một đao chợt bổ về phía cánh tay phải của hắn.
"Rầm rầm!"
Cánh tay phải của Akainu rơi xuống, hóa thành một bãi nham thạch nóng chảy, hòa tan mặt đất thành một cái lỗ thủng lớn.
Chẳng qua, ngay sau đó, trong cơ thể Akainu lại vừa chảy ra rnham thạch nóng, cũng chậm rãi ngưng tụ thành một cái cánh tay mới.
Con ngươi Aizen hơi lóe lên, nói lời tán thưởng: "Nham thạch nóng chảy có thể hóa thành cánh tay, đúng là một loại lực lượng không tệ chút nào.
Chẳng qua là... Không biết sau khi ngươi bị chặt rụng cánh tay, sẽ có cảm giác đau không nhỉ?
Ngoài ra, nham thạch nóng chảy có thể khôi phục cánh tay một cách vô hạn ư?"
Dứt lời, thân hình Aizen như huyễn, nhanh chóng vung đao, thoáng vọt qua từ bên cạnh Akainu.
"Lạch cạch!"
Hai cánh tay của Akainu rơi xuống, ngay sau đó, trong cơ thể lại cuồn cuộn chảy ra nham thạch nóng chảy, ngưng tụ thành tay mới cánh tay.
"Vô liêm sỉ!"
Akainu lần nữa giận dữ, hai tay càng ngày càng nhiều nham thạch nóng chảy, mắt thấy liền lại muốn đánh ra "Đại phóng hỏa" rồi.
Aizen lạnh nhạt nói: "Ta mới vừa bảo đảm với Chúa Cứu Thế đại nhân, thế nên, tạm thời ngươi vẫn không thể đánh ra chiêu này."
Dứt lời, Aizen chợt xuất ra một đao.
Quát lên: "Phá đạo chi cửu thập, Hắc Quan!"
Năng lượng màu đen dồi dào, vọt về phía Akainu, tạo thành một cái quan tài màu đen khổng lồ, vững vàng vây Akainu ở bên trong.
Trong phút chốc, cả mảnh thiên địa không còn nhiệt độ cực nóng do nham thạch nóng chảy mang đến nữa.
Có... chỉ là hàn khí lành lạnh và âm lãnh.
Tiếp theo, trên trăm thanh trường kiếm màu đen, thổi quét ra hơi thở lạnh lẽo, đồng loạt đâm vào trong quan tài đen.
Lập tức, cuồn cuộn nham thạch nóng chảy tràn ra khỏi chiếc quan tài đen.
"Xuy!"
Nơi nham thạch nóng chảy đi qua, khói lửa bay lên, mặt đất tràn ngập một mảnh lửa đỏ.
"Răng rắc!"
Ngay sau đó, quan tài đen ầm ầm tan vỡ, Akainu chật vật đứng ở đàng xa, toàn thân chảy ra nham thạch nóng chảy, không ngừng thở hổn hển.
Diệp Húc thấy vậy, mỉm cười nói: "Đóng cửa đánh Akainu, Aizen dùng chiêu này không sai."
...
Đứng ở đàng xa, Chiến Quốc mang mắt kiếng tròn, để kiểu đầu dứa, giống như là một thư sinh yếu ớt, nhìn Marineford không ngừng bị phá hư, và người của áo choàng chính nghĩa không ngừng chết thảm, gương mặt dần dần trở nên méo mó.
Cuối cùng, mang theo đầy ngập tức giận, nhảy xuống.
Quát to một tiếng: "Râu Trắng!"
"Oong!"
Trong phút chốc, quanh thân Chiến Quốc bắn tán loạn ra vạn đạo kim mang chói mắt.
Ngay tại lúc đó, thân thể của hắn không ngừng bành trướng, trở nên to lớn!
Cuối cùng, hóa thành một người khổng lồ giống như Phật Đà Kim Sắc!
Thần thánh, sáng chói!
Giống như có loại lực lượng cường đại trấn áp được hết thảy tà ác.
Chiến Quốc giơ lên quả đấm khổng lồ, chợt phất qua phía Râu Trắng.
Râu Trắng giương khóe miệng lên, nói: "Cũng nên để ta tới giao thủ rồi."
Dứt lời, hắn cũng xuất ra một quyền.
"Ầm!"
Quyền với quyền chạm nhau, không gian giống như xuất hiện tiếng nứt vỡ khe khẽ, biển rộng sôi trào, sóng biển gào thét, cả hòn đảo Marineford đều kịch liệt lay động lên.
Trên trán Chiến Quốc chảy xuống mồ hôi hột, nói lời tán thưởng: "Không hổ là người mạnh nhất thế giới, nhưng, ngươi lựa chọn tới Marineford ta quấy rối, thì chắc chắn là ngươi sai rồi!"
Chiến Quốc dứt lời, lần nữa xuất ra một quyền.
Râu Trắng vui mừng không sợ hãi, lấy quyền đáp lại.
"Ầm!"
Xung quanh, mặt đất cùng với trụ sở ở đằng xa, rốt cuộc không chịu được loại quyền kình kinh khủng này, đồng thời phát nổ, sụp đổ, tạo thành những khe nứt rất sâu.
Bàn về lực lượng, ai có thể so sánh với Râu Trắng?
Mặc dù Chiến Quốc có Phật Đà chi lực, cũng không thể!
"Đông!"
"Đông!"
"Đông!"
Liên tục cùng Râu Trắng va chạm hai quyền, rốt cuộc Chiến Quốc không địch lại, lui về sau ba bước, mới đứng vững thân hình.
Kapp ngồi ở phía xa thấy vậy, ánh mắt ngưng tụ, tung người đi về phía Chiến Quốc, chuẩn bị giúp hắn một tay.
Lúc này, Shanks Tóc Đỏ lại chắn phía trước, cười nói: " Lão già Kapp, ta cảm thấy là ngươi vẫn không nên đi tham gia náo nhiệt đâu.
Ở lại đây chơi với ta đi."
Tiếp theo, Shanks nói với Luffy: "Luffy, lâu lắm không gặp ông của ngươi, ngươi có nhớ ông ngươi không?"
Luffy tiến lên ôm lấy bắp đùi Kapp, kêu lên: "Ông, các ngươi không thể giết Ace ca ca."
Kapp nhìn Shanks chằm chặm, lại nhìn Ace trên đài xử tử, và Chiến Quốc ở phía xa.
Cuối cùng, đem ánh mắt rơi vào trên người Luffy, thở dài.
Tiếp theo, cả người thẳng tắp ngã trên mặt đất, "ngất xỉu".
Shanks thấy vậy, khóe miệng nhẹ nhàng rút ra, nói với Luffy đang còn có chút sững sờ: "Ngươi ở chỗ này chăm ông ngươi đi."
Luffy gật đầu lia lịa, nói: "Vâng."
...
Lúc này, người của áo choàng chính nghĩa cùng nhóm hải tặc vẫn tiếp tục kéo dài cuộc chiến đấu.
Lửu đạn rung trời, đạn bay như mưa.
Những tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.
Gần như mỗi một giây đồng hồ, đều có người chết đi.
Cả hòn đảo Marineford, giống như hóa thành Địa Ngục Tu La, kinh khủng đến cực điểm.
"Ace, chúng ta đi cứu ngươi đây!"
"Ace, chờ chúng ta!"
Từng đợt tiếng hô, vang dội caR thiên địa.
Cứu Ace, là mục đích cuối cùng và niềm tin của các hải tặc.
Con người, một khi đã có niềm tin, liền có thể bộc phát ra lực lượng cường đại.
Đám hải tặc vừa chém giết, vừa xông tới, mặc dù trên người hiện đầy vết thương, nhưng vẫn không ngừng đi tới phía đài xử tử.
Ace nhìn tháy mọi người bị thương, hai tròng mắt mông lung một mảnh, từng giọt nước mắt, không ngừng lăn xuống.
Lúc này, Marco phóng qua những trở ngại nặng nề, bay đến trước mặt Ace.
Sang sảng cười nói: "Ace, ngươi cái tên này, làm sao mà khóc nhè hả.
Được rồi! Ta bây giờ liền tới cứu ngươi, rồi chúng ta cùng nhau chiến đấu!"
Dứt lời, hắn ngưng tụ ra một đoàn Thanh Viêm liền đánh về phía còng tay của Ace.
Song, phía sau lại vang lên một đạo âm thanh âm lãnh: "Cứu hắn? Ngươi còn không có bản lĩnh này!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận