Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 451: Nguy cơ, xuất hiện!

Thời gian dần trôi qua, mặt đất rung động càng ngày càng kịch liệt.
Con đường bằng phẳng đã bắt đầu sụp đổ, các bức tường băng cao lớn thi nhau đổ xuống, đường hầm băng hiểm trở không ngừng sụp đổ.
Thậm chí, từng động cơ đẩy phun ra ngọn lửa cực nóng cũng chậm rãi mờ đi.
Tất cả các xe đang chạy trên đường đều kinh hãi, hoặc bóp còi, hoặc rẽ ngang...
Toàn bộ hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.
Hàn Đóa Đóa dùng giọng nói mang theo một chút nức nở, nói: "Anh, chuyện này... là sao vậy? Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lưu Khải an ủi: "Không sao đâu, không có chuyện gì đâu..."
Sau đó, hắn nghiêng người nói: "Đại nhân Chúa Cứu Thế, bây giờ chúng ta nên làm gì?"
"Tích!"
Lúc này, chiếc xe phát ra âm thanh máy móc.
"Chính phủ liên hiệp tối cao động viên, chính phủ liên hiệp tối cao động viên!
Do ảnh hưởng của lực hút từ sao Mộc, toàn cầu tổng cộng có 5800 động cơ bị ngừng hoạt động, trục trặc, vì ngăn ngừa chạm vào sao Mộc, các bộ dựa theo dự án khẩn cấp số 3, lập tức xuất phát!
Hành động cứu viện lần này liên quan đến sự sống còn của 315 ức người mục tiêu, ưu tiên cao hơn tất cả!"
Sau khi nghe thấy thông báo, Hàn Đóa Đóa vốn đang sợ hãi lại càng nhịn không được khóc lên.
"Anh, làm sao đây... Động cơ bị trục trặc, Địa Cầu sắp xong đời rồi."
Lưu Khải vỗ vai Hàn Đóa Đóa, an ủi: "Đừng lo lắng, chắc chắn không có chuyện gì đâu."
Diệp Húc nói: "Yên tâm đi, rất nhanh sẽ kết thúc thôi."
Vừa nghe lời này, vốn dĩ Lưu Khải còn hơi lo lắng, trên mặt lập tức hiện ra một tia vui mừng.
Chỉ cần Chúa Cứu Thế nói lời này... Như vậy, tất cả mọi chuyện tuyệt đối sẽ không có vấn đề.
Sau đó, Diệp Húc cũng không nói thêm gì nữa, khẽ quát một tiếng.
"Xoạt!"
Lập tức, năng lượng bàng bạc giống như sóng biển dâng lên, nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng.
Vào lúc này, trong thế giới ngầm...
Bởi vì Địa Cầu bị sao Mộc hút vào khiến cho thế giới ngầm nứt ra, mắt thấy các hòn đá to sắp rơi xuống thì lại đột nhiên dừng ở trên bầu trời, không còn động tĩnh gì nữa.
Mắt thấy ngôi nhà sắp bị sập, nhưng lại đột nhiên giống như bị cái gì đó chặn lại, nghiên một góc 60 độ nhưng lại không bị đổ xuống.
Đường hầm băng bị sập xuống, mắt thấy sẽ chôn mấy chiếc ô tô ở bên trong lại đột nhiên tự động mở ra một con đường, giúp cho ô tô này bình an vọt ra.
...
Tất cả mọi chuyện thật cực kỳ khó tin, giống như Thần tiên hiển linh.
Mọi người thấy vậy đền trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc không thôi.
Một số người càng không ngừng dập đầu về một phương hướng nào đó.
Trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "Cảm ơn tổ tiên, cảm ơn tổ tiên..."
"Thần tiên hiển linh, thần tiên hiển linh!"
"Cảm ơn thần tiên!"
...
Đối với những chuyện này, Diệp Húc cũng không thèm để ý.
Hắn ung dung nói: "Iron Man, ngươi đi hỗ trợ sửa chữa động cơ bị hư, có vấn đề gì không?"
Iron Man vỗ ngực, tràn đầy tự tin nói: "Đương nhiên không có vấn đề.
Rốt cục có thể cởi bộ quần áo làm cho người ta khó chịu này ra rồi."
"Xoạt!"
Hắn vừa nói chuyện xong, bộ quần áo du hành vũ trụ trên người tự động rách ra.
Thay vào đó, là một bộ Iron Armor màu bạc, huyễn khốc.
Chỉ thấy... Hắn ngước đầu lên, cửa xe tự động mở ra.
Sau đó, Iron Man nhẹ nhàng nhảy lên, hai chân bắn ra ngọn lửa cực nóng, cả người hóa thành sao băng, nhanh chóng bay lên bầu trời xa vô tận.
Thấy thế, Hàn Đóa Đóa lúc trước còn bối rối, sợ hãi, lập tức trợn to mắt, hét lớn: "Anh, ngươi nhìn thấy không?
Hắn bay!
Trời!
Hắn lại biết bay!
Còn có, đó là quần áo gì vậy?
Thật quá đẹp trai!
Anh, chẳng lẽ hắn là người máy hả?
Anh..."
Hàn Đóa Đóa khoa tay múa chân, không ngừng nói.
Thực tế là, Iron Man biểu hiện quá kinh người.
"Ầm ầm!"
Lúc này, tầng băng dày nơi xa đột nhiên bắt đầu chuyển động kịch liệt, từng con Rồng băng to lớn, dữ tợn, từ dưới tầng băng phóng lên, cùng nhau phát ra một tiếng gào thét đáng sợ, vô cùng uy thế.
Hàn Đóa Đóa sợ đến đặt mông ngồi trên đất, sau đó, lần nữa kích động kêu lên: "Anh, ngươi nhìn thấy không?
Rồng, là Rồng!
Nơi đó lại có Rồng!
Rồng thật kìa!
Trời!
Trên mặt đất thật sự có Rồng, thật là quá thần kỳ.
Anh, vậy ngươi nói trên đời này có thần tiên hay không?
Thần tiên sẽ cứu chúng ta chứ?
..."
Hàn Đóa Đóa lại tiếp tục nói không ngừng.
Lưu Khải cũng bị những con Rồng băng đột nhiên xuất hiện này dọa sợ, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào cho đúng.
Nhưng, sau khi hắn nhìn thấy Diệp Húc ở bên cạnh thì trên mặt lại lộ ra một vòng nhẹ nhàng.
Đừng nói là Rồng băng, cho dù là Long Vương, Ma Vương xuất hiện... hắn cũng không sợ!
Bởi vì, có đại nhân Chúa Cứu Thế ở bên cạnh.
Tất cả nguy cơ đều có thể hóa giải nhẹ nhàng!
Nhưng Diệp Húc cũng không có ý ra tay.
Hắn chậm rãi ngẩng đầu, dùng một đôi mắt giống như mặt trời chói lọi, chăm chú nhìn lên bầu trời.
Nửa ngày sau, mới nói: "Sasuke, những con Rồng băng đó giao cho ngươi xử lý, có vấn đề gì không?"
Sasuke lập tức trả lời: "Không có vấn đề."
"Tốt, ta đi trạm không gian dạo chơi." Diệp Húc gật đầu.
"Vù!"
Trong chốc lát, Diệp Húc giống như không khí trực tiếp biến mất.
Hàn Đóa Đóa vừa mới đứng lên, đi mấy vòng trong xe, trợn to tròng mắt nói: "Anh, anh...
Người bạn kia của ngươi đâu?
Sao hắn lại đột nhiên biến mất không thấy gì nữa rồi?
Còn có ánh mắt của hắn, vừa rồi đột nhiên quá chói mắt, quả giống như mặt trời.
Còn có... Vừa rồi hắn nói muốn đi trạm không gian hả?
Vậy là có ý gì?"
Lưu Khải bật thốt lên trả lời: "Đi trạm không gian."
"Đạp!"
Bên cạnh, Sasuke không nói hai lời, bước ra một bước.
Một chớp mắt tiếp theo, hắn đã xuất hiện ở trên đầu một con Rồng băng đang giương nanh múa vuốt, tùy ý gào thét.
Chỉ thấy...
Sasuke bay lên đá ra một cước.
"Bành!"
Rồng băng to lớn, uy thế đáng sợ, nháy mắt sụp đổ, biến thành một đống vụn băng rơi trên mặt đất.
"Trời!
Anh!
Ngươi có nhìn thấy không?
Vừa rồi hắn còn ở trong xe, sao lập tức lại xuất hiện ở chỗ xa như vậy?
Hơn nữa, hắn còn đánh bại Rồng!
Hắn giết Rồng!
Thần tiên, chẳng lẽ... Hắn chính là thần tiên à?
Anh, ngươi quen biết thần tiên hả?
Trời!"
Hàn Đóa Đóa không ngừng kêu to.
Đối với nàng, chuyện đã xảy ra hôm nay giống như trong phim, trò chơi!
Hoàn toàn vượt qua sức tưởng tượng của nàng.
Lưu Khải nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Đóa Đóa, hiện tại ngươi không lo lắng nữa chứ?"
"Ừm ừm!" Hàn Đóa Đóa dùng sức liên tục gật đầu.
Bên cạnh, Hồng Thất Công nhìn một vòng xung quanh, phát hiện không còn nguy hiểm gì nữa.
Sau đó, ưỡn ngực, một bộ dáng vô cùng dễ dàng, cười nói: "Có ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để các ngươi bị thương!
Các ngươi cứ việc thả lỏng đi!"
"Ầm ầm!"
Vừa nói hết câu, tảng băng phía trước lại đột nhiên rung động kịch liệt như lúc trước, bắt đầu chuyển động.
Ngay sau đó, một con Rồng băng to lớn phóng lên tận trời.
Móng vuốt của nó như đao thép, tùy ý múa, cái miệng dữ tợn không ngừng gào thét.
Ngay lúc đó, nó hình như phát hiện đám người Hồng Thất Công trốn ở trong xe, bỗng nhiên phóng xuống, giống như muốn trực tiếp xé nát, nuốt chửng tất cả mọi người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận