Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 499: Pháp thuật, Mô Phỏng!

Râu Trắng: A ha ha ha ha! Đã lâu không thấy được con gái ngoan Tương Nhi, không ngờ... Đã cao như vậy rồi, rất tốt!
Phùng Bảo Bảo: À ha, bắt đầu phát sóng trực tiếp rồi!
Nobita: Thật sự quá mong đợi.
Mai Trường Tô: Lại là một thế giới mới nữa à?
Bao Thanh Thiên: Ta vừa mới hoàn thành một vụ án, vừa lúc có thể ngồi xem phát sóng trực tiếp, hưởng thụ một chút.
Hinamori Amu: Ngươi xác định chứ? Lúc xử lý vụ án không phải ngươi cũng đang hưởng thụ sao?
Bao Thanh Thiên: Cái này... Hình như đúng là thế thật.
Conan: Ha ha.
Hinamori Amu: Ngươi ha ha cái gì? Nếu Bao Thanh Thiên phá án là hưởng thụ, vậy thì ngươi hẳn vui đến quên trời đất rồi đúng không?
Haibara Ai: Amu-chan nói rất đúng.
Conan:....
Ngay sau đó, một viên xúc xắc màu đen khổng lồ nhanh chóng xoay tròn ở trên màn hình.
Cuối cùng từ từ ngừng lại ở mặt “4" điểm.
Độ khó và khen thưởng điểm tích lũy x4.
....
Thế giới Aquaman.
Quách Tương mỉm cười nói: “‎Arthur Curry, ngươi còn cường tráng hơn trong tưởng tượng của ta nữa."
‎Arthur Curry sờ ót, nói: "Vậy à?"
Iron Man không để ý nói chen vào: "Nhưng vẫn không bằng Hulk của thế giới chúng ta, cả Râu Trắng nữa."
Lúc này, Diệp Húc đã thu hồi lực chú ý khỏi nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Hắn nhìn quanh một vòng rồi nói: “‎Arthur Curry, ngươi dẫn chúng ta đi thăm quan một chút đi."
“Được." ‎Arthur Curry đáp lại.
Tom thấp giọng nói: "Cô gái kia thực đáng yêu, ngươi cần phải nắm chắc cơ hội này đấy!"
‎Arthur Curry nói: “Ba à, chuyện này không phải như ngươi nghĩ đâu."
“Mau đi đi, thằng nhóc thúi!” Tom không có để ý nhiều như vậy, hắn nhìn bóng dáng của Quách Tương và ‎Arthur Curry rồi gật gù liên tục.
....
Đám người Diệp Húc ngồi trên xe chạy trên đường cái, rong ruổi khắp nơi.
Cửa sổ xe mở rộng, mặc cho gió biển thổi vào ầm ầm, khiến cho quần áo và tóc tai của mọi người tung bay theo gió.
Quách Tương vui vẻ nói: “Thật sự quá thoải mái!"
‎Arthur Curry nói: "Ngươi thích thì tốt rồi."
Không bao lâu, mọi người đã đi tới một bờ cát vàng.
Rất nhiều mỹ nữ tóc vàng với dáng người thướt tha đi thành từng nhóm, bọn họ ăn uống, đánh bóng chuyền hoặc phơi nắng... Nhìn qua vô cùng nhàn nhã, tự tại.
Lúc này, mặt biển vốn dĩ đang yên tĩnh đột nhiên hình thành một cột sóng biển cao mấy chục mét gào thét lao về phía bờ cát.
Những người đứng trên bờ cát thấy vậy, tất cả đều lộ ra sắc mặt trắng xanh, không ai còn tâm trí nói chuyện phiếm hay nghỉ ngơi nữa, tất cả đều kinh hãi chạy về phía xa.
“Cứu mạng!"
“Sóng thần tới rồi!"
“Chạy mau đi!"
Mọi người sôi nổi kêu to, la hét ầm ĩ.
Đối với việc này....
Đám người Diệp Húc lại giống như không thèm để ý.
Ngay lúc sóng thần chuẩn bị ập đến, ‎Arthur Curry hét lớn một tiếng: "Tản ra!"
“Xoạt xoạt!"
Một cỗ năng lượng kỳ dị có hình sóng biển, nhanh chóng đánh về phía cơn sóng thần dữ tợn kia.
Cuối cùng, sóng thần hoàn toàn bị bao trùm và nghiền nát.
Mặt biển vừa mới sóng gió mãnh liệt đã trở lại hiền hoà như trước.
Nhưng lúc này bờ cát đã không còn có một bóng người, chỉ còn lại rác rưởi bị vứt lung tung khắp nơi.
Diệp Húc nói: “Chúng ta đi dạo chơi ở trong biển đi."
"Được nha, được nha!” Quách Tương lập tức tán đồng.
Iron Man nói: “Xuống biển à? Lời đề nghị không tồi. Đáng tiếc là Tương Nhi không có Bikini, nếu mặc vào thì càng tuyệt vời."
Quách Tương tò mò hỏi: “Bikini?"
Iron Man cười nói: “Thế nào? Ngươi muốn mặc thử không?"
Quách Tương không có lập tức đồng ý, mà chậm rãi nhìn về phía Diệp Húc.
Diệp Húc nói: “Tương Nhi, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn mặc Bikini?"
Khi nói chuyện, Diệp Húc giơ một ngón tay lên.
“Xoạt xoạt!"
Không trung lập tức hiện ra hình ảnh của Bikini.
Khuôn mặt xinh đẹp của Quách Tương nháy mắt đỏ bừng, nàng xấu hổ nói: “Tiên sinh Iron Man thật quá xấu xa, ta mới không thèm mặc bikini!"
Ngay sau đó, Quách Tương lại thấp giọng nói: “Nếu có mặc... thì cũng là mặc cho một mình đại ca Chúa Cứu Thế xem thôi."
Quách Tương nói xong, khuôn mặt của nàng không khỏi đỏ thêm mấy phần.
Diệp Húc hơi cứng lại, trong đầu không khỏi hiện ra cảnh tượng Quách Tương mặc bikini.
Làn da trắng nõn nà như ngọc tuyết, dáng người phập phồng quyến rũ....
Một lúc sau, Diệp Húc mới thoát khỏi ảo tưởng, phục hồi tinh thần lại, nói: "Này... Chúng ta mau xuống biển đi."
‎Arthur Curry nói: “Được.”
Tiếp theo, đoàn người lập tức bước vào trong biển rộng.
‎Arthur Curry thì không cần phải nói tới, hắn là vua của biển cả, có được dòng máu vương tộc Atlantis, ở trong biển như cá gặp nước, không hề cảm thấy khó chịu hay gì cả.
Vì thế, hắn chậm rãi nhìn về phía Diệp Húc, Quách Tương và Iron Man.
Rốt cuộc thì ba người họ chỉ là nhân loại mà thôi.
Cánh tay của Iron Man hơi mở ra.
Một bộ Iron Armor có tạo hình huyễn khốc lập tức xuất hiện ở trên người hắn.
Diệp Húc chỉ một tay vào ‎Arthur Curry, một tay chỉ vào Quách Tương, lẩm bẩm: “Mô Phỏng!"
Ngay tức khắc, Quách Tương bị một vầng sáng màu trắng rực rỡ bao phủ, vô cùng thần kỳ.
Ngay sau đó, Quách Tương vốn dĩ có chút không thích ứng được nước biển, lúc này nàng quơ tay, giơ chân lên, trên mặt tràn ngập vẻ vui mừng, cả người nhìn qua rất nhẹ nhàng.
Quách Tương ngọt ngào cười nói: “Cảm ơn đại ca Chúa Cứu Thế! Oa! Ta có thể nói chuyện ở trong biển này."
‎Arthur Curry thấy vậy, trên mặt lộ ra sự kinh ngạc, nói: “Ngươi... Chẳng lẽ ngươi... Cũng là người Atlantis?"
Quách Tương lắc đầu lia lịa, nói: “Không phải."
Nhưng Arthur Curry lại nhìn Quách Tương với ánh mắt sáng rực.
Hiển nhiên, hắn vẫn còn nghi ngờ thân phận của Quách Tương.
Diệp Húc cười nói: "Đừng nhìn nữa, Tương Nhi không phải người Atlantis.
Ta dùng một chút pháp thuật nhỏ, làm nàng có được thể chất giống như ngươi thôi."
‎Arthur Curry cái hiểu cái không “ồ” lên: “Thì ra là pháp thuật."
“Đúng vậy." Diệp Húc gật đầu, nói, “Được rồi, chúng ta đi xuống thăm quan biển sâu đi."
“Đi xuống biển sâu nào!” Quách Tương hưng phấn nói.
Dứt lời, Quách Tương nhẹ nhàng giẫm hai chân.
“Oanh!"
Trong phút chốc, cả người nàng cấp tốc bơi vụt ra ngoài biển rộng như đạn pháo.
“Oa! Quá nhanh! Ta bơi nhanh quá đi!” Quách Tương vui vẻ kêu lên.
Sự kinh ngạc trên mặt ‎Arthur Curry càng đậm thêm vài phần.
Bởi vì loại tốc độ này... Chỉ có người Atlantis mới có.
Pháp thuật?
Rốt cuộc thì đó là thứ kỳ diệu gì?
“Oanh!"
‎Arthur Curry đành phải tạm thời đè nén suy nghĩ của mình xuống đáy lòng, hắn nhanh chóng giẫm chân, sau đó cả người cũng vọt tới trước như đạn pháo.
Diệp Húc không có giẫm chân như hai người kia, nhưng tốc độ không hề kém cạnh, lập tức đuổi theo sát Quách Tương và ‎Arthur Curry.
Chỉ còn lại một mình Iron Man bị bỏ lại ở phía sau.
Hắn nhìn bóng dáng ba người càng lúc càng xa, nỉ non nói: “Dùng pháp thuật để có được năng lực Atlantis à? Hình như... cũng không tệ."
Tiếp theo, hai chân hắn phun ra hai ngọn lửa sáng lạn, nhanh chóng bơi về trước, đồng thời hét lớn: “Đại nhân Chúa Cứu Thế, có thể thi triển pháp thuật cho ta nữa được không!"
“Xoạt xoạt!"
Diệp Húc cũng không có keo kiệt, hắn giơ một ngón tay lên rồi bắn ra một chùm sáng, toàn bộ đi vào trong cơ thể Iron Man.
Ngay sau đó, Iron Armor nhanh chóng biến nhỏ rồi hội tụ phía sau lưng Iron Man.
Mà Iron Man thì lập tức bắt chước Quách Tương và ‎Arthur Curry, giẫm hai chân rồi lao về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận