Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 461: Nhặt được bảo vật, ngạc nhiên!

Thậm chí, nàng không những không chán ghét, ngược lại, trên mặt còn tràn ngập vẻ vui vẻ.
Bộ dáng đó, giống như gặp được món đồ chơi yêu thích nhất.
“Nơi này thế mà còn có thể gặp được loại xe này, quá tuyệt vời!”
“Đáng tiếc, động cơ bị dọn đi rồi.”
“Khụ khụ, chiếc xe này giống như chỉ còn lại thân xác.”
“Chiếc xe này không có ghế dựa.”
“Tay lái cũng không có.”
Charlie Watson nhận xét đối một chiếc lại một chiếc xe.
Rất nhanh, nàng đã dừng ánh mắt trên một chiếc xe tải to lớn, cháy đen, hưng phấn kêu lên: “Oa! Nơi này còn có loại đồ chơi này.”
“Thật cao lớn!”
Khi nói chuyện, Charlie Watson mở cửa xe tải ra, ngồi lên.
“Ghế dựa này... Cũng quá mềm đi? Thật sự quá tuyệt vời!”
Tiếp theo, nàng tiện tay vặn chìa khóa.
“Ầm ầm ầm!”
Xe tải cao lớn, run rẩy dữ dội.
Cuối cùng, thật sự khởi động thành công.
Charlie Watson vui mừng hét lớn: “Trời ạ, thế mà còn có thể khởi động, cũng quá ghê gớm đi! Không biết đây là xe nhãn hiệu gì, quá tuyệt vời.”
Charlie Watson quay cuồng ở trên xe.
Nàng nhìn ví của mình, như đưa ra quyết định gì, đi nhanh tới chỗ tiêu thụ.
Sau khi cò kè mặc cả một trận, tiêu hết tiền tiết kiệm của nàng, sau đó trả bằng thẻ tín dụng, lúc này mới thành công mua được.
Charlie Watson ngồi trên xe tải cao lớn, nhìn xa bốn phía, cảm giác tầm nhìn vô cùng tốt.
Không bao lâu, nàng đã về tới nhà của mình, mở ra nhà kho phủ đầy bụi, cầm lấy cờ lê, cái vít, cẩn thận kiểm tra, sửa chữa xe tải.
Làm cho cả người Charlie Watson toàn là dầu mỡ, lại không thèm để ý, thậm chí rất thích thú.
“Loảng xoảng!”
Lúc này, nhà kho đột nhiên phát ra một âm thanh nặng nề.
Một chiếc xe thể thao màu vàng, xuất hiện ở phía dưới xe tải.
Thấy vậy...
Charlie Watson hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Sau đó, cả người cao hứng kêu to lên.
“Trời ạ! Ta không nhìn lầm chứ? Camaro! Phía dưới xe tải thế mà có một chiếc Camaro! Làm sao nó được giấu ở phía dưới xe tải chứ?”
Charlie Watson sắp cao hứng tới điên rồi.
Nàng khó nhịn nổi chui xuống gầm xe tải, như con cá, mở ra cửa xe Camaro.
“Ầm ầm ầm!”
Sau khi vặn ga, Camaro giống như xe tải, khởi động thành công.
“Oa! Trời của ta! Ta không có nằm mơ! Khởi động, thế mà khởi động được! Ta có được một chiếc Camaro!” Charlie Watson hưng phấn kêu to.
Rất lâu sau, nàng mới nỗ lực kiềm chế kích động trong lòng, chậm rãi lôi Camaro ra.
Sau đó, Charlie Watson đặt tất cả tâm tư trên chiếc Camaro.
Lau xe, kiểm tra.
Ước chừng tốn thời gian gần ban ngày, nàng mới đưa Camaro ra khỏi kho hàng, rong ruổi đi ra đường cái.
Nhưng, Charlie Watson lại không có chú ý tới, lúc nàng ra khỏi nhà kho, xe tải trưng bày ở nhà kho lại lắc mình một chút.
Charlie Watson điều khiển Camaro, đón gió nhẹ mát lạnh, nhìn mặt đường uốn lượn, mặt hồ rộng lớn... Nàng kêu to, tùy ý rống to.
Cả người cảm giác như biến thành một con đại bàng, tự do tự tại, nhẹ nhàng, vui sướng tới cực độ.
Mãi cho đến buổi tối, Charlie Watson mới về tới nhà kho.
Rong ruổi cả ngày, nàng chưa đã thèm, sau khi đóng cửa xe.
Đầu tiên Charlie Watson vuốt ve thân xe Camaro, giống như vuốt ve mặt người yêu, nhẹ giọng nói: “Ngủ ngon, tiểu Bee.”
Sau đó, nàng lại nhẹ nhàng vuốt ve thân xe tải, nói: “Ngủ ngon, tiểu Ka.”
Lời này vừa nói ra, xe tải đang yên tĩnh, đột nhiên lại lắc lư lần nữa.
Hơn nữa, theo thời gian trôi qua, biên độ đong đưa càng lúc càng lớn.
Cuối cùng, giống như con người đứng thẳng lên, không ngừng vặn vẹo, biến thành một người máy cao lớn.
“A!”
Charlie Watson sợ tới mức té ngã ở trên mặt đất, kinh sợ tới cực điểm.
Điều này còn chưa có xong, Camaro bên cạnh cũng đứng lên theo, nhanh chóng vặn vẹo, cũng biến thành một người máy cao lớn.
Chúng nó... Chính là Optimus Prime và Bumblebee chạy thoát khỏi hành tinh Cybertron.
“Ngươi... Các ngươi là thứ gì?” Charlie Watson sợ tới mức cả người run rẩy, không nhịn được bò đi trên mặt đất.
“Ong ong ong!”
Optimus Prime và Bumblebee muốn nói chuyện, chỉ có thể phát ra một âm thanh điện tử chói tai.
Chúng nó vội vàng tự động kiểm tra, phát hiện tất cả thiết bị điện tử trong cơ thể đều đã chịu virus điện tử quấy nhiễu, căn bản không chịu khống chế.
Đồng thời, năng lượng còn sót lại ở trong cơ thể cũng nhanh chóng trôi đi.
Optimus Prime và Bumblebee không thể không biến thành hình dáng xe tải và Camaro.
Tất cả... Khôi phục yên tĩnh.
Rất lâu sau, Charlie Watson mới chậm rãi đứng lên từ trên mặt đất.
Nàng hít vào một hơi thật sâu, cố gắng làm cho bản thân bình tĩnh.
Nếu cột đá trong nhà kho không bị Optimus Prime và Bumblebee phá hư, nàng sẽ cho rằng mình vừa mới xuất hiện ảo giác.
Đó đến cuối cùng là thứ gì?
Charlie Watson nghĩ tới muốn gọi cảnh sát báo nguy.
Nhưng, cảnh sát sẽ tin sao?
Đương nhiên, nàng không bỏ xe tải lớn và Camaro được.
Mặt khác, nàng cũng không cảm thấy ác ý gì từ trên người Optimus Prime và Bumblebee.
Sau khi cân nhắc mãi, Charlie Watson mới rời khỏi nhà kho, cũng khóa cửa kỹ.
Hôm nay lăn lộn cả ngày, nàng quyết định ngủ một giấc thật tốt, ngày mai lại đưa ra quyết định.
Hôm sau, sáng sớm.
Mấy con chim nhỏ ở ngọn cây nhảy qua lại.
Charlie Watson nhanh chóng bò dậy từ trên giường, tùy tiện ăn hai lát bánh mì uống một ngụm sữa bò, chạy tới nhà kho lần nữa.
Nhưng, nàng lại đột nhiên phát hiện cửa nhà kho mở ra.
Charlie Watson luống cuống ngay tức khắc, nàng vội nhìn vào bên trong.
Lúc này, nhà kho chỉ có một chiếc xe tải, mà Caramo lại không thấy.
Chẳng lẽ Caramo biến thành người máy chạy đi?
Nhưng, xe tải như thế nào lại không chạy?
Cảm xúc của Charlie Watson ngổn ngang như tơ vò.
Lúc này, bên ngoài vang lên một âm thanh.
Sau đó, một hình bóng chiếc xe lóe mắt từ bên ngoài tới.
Chính là Camaro của mình.
Charlie Watson chạy nhanh tới, lúc này mới phát hiện... Thì ra em trai của mình thấy mình điều khiển Camaro vào ngày hôm qua.
Cho nên, sáng sớm hôm nay đã lặng lẽ mở nhà kho ra, lái nó ra ngoài, phóng đi một chút.
Charlie Watson quở mắng: “Ai cho ngươi chạm vào xe của ta!”
Em trai bĩu môi, không thèm để ý nói: “Không phải chỉ là lái một chút thôi sao, có gì đâu.”
Charlie Watson há miệng thở dốc, không có tiếp tục răn dạy, tiện đà nhỏ giọng nói: “Ngươi... Khi lái xe, có cảm thấy được cái gì không thích hợp không?”
“Không thích hợp?” Em trai suy nghĩ nói, “Chân ga có hơi nặng, mùi trong xe có chút nồng, quay bánh lái vẫn tốt, phanh lại cũng còn tốt...”
Charlie Watson nghe vậy, biết rõ em trai không biết việc Caramo biến thành người máy, trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Đồng thời, lại dùng ánh mắt cảnh giác, nhìn về phía Camaro và xe tải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận