Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2436. Thụy Vương Phủ, Trung Với Đại Càn



Chương 2436. Thụy Vương Phủ, Trung Với Đại Càn




Không thể không nói, Triệu Nguyên Niên đã trưởng thành rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó, khi lần đầu tiên Trịnh Phàm vào thành Trừ Châu, Triệu Nguyên Niên mới vừa mất đi phụ thân, giống như một con chó sữa ngây ngô. Lúc đó chỉ là việc phòng giữ trước mặt Trịnh Phàm, hắn cũng không biết phải làm thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này, lúc Trịnh Phàm vào Trừ Châu, Triệu Nguyên Niên đã biến thành tiểu chó săn, nhưng ở trước mặt Trịnh Phàm đã là Bình Tây Vương, một con ‘cẩu’ non trẻ, đúng là không đáng chú ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà bây giờ, thân rơi vào lao tù, ngược lại, hắn có thể làm thoải mái hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Không đề cập đến phương diện thực tế, trên phương diện rèn luyện tâm tính, trình độ đã cực cao. Có điều sau, điều trước thường có thể làm ít mà hiệu quả nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nương không lo lắng hắn sẽ đã quên ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi nói, ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhân vật như hắn, sẽ không để ý đến ta, cho nên, sẽ không quên ta. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu thân lời này, rất thâm ảo. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như chỉ là tư tình nam nữ, lúc cần thiết, khi cần quyết đoán thì sẽ quyết đoán, việc này ai cũng biết. Đặt ở trên người nam nữ trong dân gian, cái này gọi là đa tình từ xưa đều tổn thương ly biệt. Đặt ở trên người quyền quý, cái này gọi là người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết, ngược lại sẽ được tán thưởng là biết nhìn đại cục. ͏ ͏ ͏ ͏
Nương cũng không có thể diện kia, nói mình cùng hắn là tư tình nam nữ. Chúng ta ấy mà, tối đa cũng chỉ là chút mặt mũi của người ta. Người như hắn, là sẽ không nguyện ý để mất mặt mũi của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng đúng, sau khi người Yến phái người đến, đồ ăn của chúng ta, lập tức không bị cắt xén nữa, còn trả lại đủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Phúc Vương phi ăn hết sạch tô mì, đến nước canh cũng không để thừa lại. ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẫu thân, còn muốn ăn nữa không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Hừm, nương lại mập thêm một chút rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia, mập lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế - Hàn tướng công mới ra khỏi Tử Hà cung, trở lại chỗ trú ngụ của mình, đứng đối diện với Triệu Mục Câu nói ͏ ͏ ͏ ͏
- Mập? ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu sửng sốt một chút, lập tức tỉnh ngộ lại, ý là phù thũng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, quốc gia gặp đại nạn, thành Thượng Kinh bị phá, trung khu tổn hại, điều lão phu vốn lo lắng nhất, chính là long thể của quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Càn này, dù sao cũng là của quan gia, cho dù thế nào đi nữa, chỉ cần quan gia còn có thể chịu đựng, Đại Càn ta vẫn còn có thể chịu đựng được. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu gật gù, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia, chính là hi vọng của Đại Càn ta lúc này. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai ông cháu, ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt giao nhau, ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng đều mang theo độ cong nhẹ nhàng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỗ này là Tử Hà cung, là sơn trang nghỉ hè của hoàng thất ở bên ngoài thành Thượng Kinh, cấm quân đã thu hồi thành Thượng Kinh, nhưng hành dinh của quan gia vẫn chưa trở lại trong kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì, ͏ ͏ ͏ ͏
Căn bản là không có cách nào nhìn nổi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tòa đô thành tráng lệ này, hoàng cung tráng lệ này, thái miếu uy nghiêm, trước mắt, khắp nơi đều hoang tàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Chẳng qua, Tử Hà cung dù sao cũng là Tử Hà cung, không phải vị trí quân doanh lúc trước của ông cháu hai người. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở... Thời khắc cực kỳ vi diệu này, cho dù gió thổi cỏ lay, cũng đủ để tâm tình vị quan gia đã rơi vào trạng thái căng thẳng này, làm ra những hàng động không phù hợp với tính cách của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Không có gì bất ngờ xảy ra, bên ngoài gian phòng này, tất nhiên là có tai mắt của Ngân Giáp Vệ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế tử điện hạ, tiếp theo dự định làm thế nào?’ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... Ta không biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đúng là không biết thật, câu nói này, cũng không phải là cố gắng giả ngốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở lại? ͏ ͏ ͏ ͏
Hầu hạ quan gia, hoặc là hỗ trợ thu chỉnh lưu dân, rồi chỉnh đốn Thượng Kinh? ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi có ý gì! ͏ ͏ ͏ ͏
Trở về, về Thụy Vương phủ của mình. Vậy thì, Thượng Kinh đã đến tình trạng này rồi, ngươi vội vội vàng vàng trở về, lại là có ý đồ gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều lúc bản chất vấn đề không phải ở chỗ ngươi làm cái gì, mà là thượng vị giả nghi kỵ ngươi, rốt cuộc thì có vượt qua ranh giới kia không. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở lại đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế nói, ͏ ͏ ͏ ͏
- Hôm nay lúc gặp quan gia, quan gia còn nhắc tới ngươi, nói Thụy Vương phủ, đúng là trung với Đại Càn. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Hàn Tuế cầm cái nắp chén trà lên, đặt sang một bên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở lại, làm hết phần nghĩa vụ của một phiên vương hoàng tộc, năm đó lúc Thái tổ hoàng đế phân đất phong phiên vương, tác dụng của phiên vương, vốn là bảo vệ xã tắc, khụ khụ khụ... ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế ho khan một trận, lại lấy nắp chén bên cạnh đậy chén trà lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu hiểu ý, ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân, ͏ ͏ ͏ ͏
Cần phải tìm cách xin ở lại, ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng thời, phải để cho phụ vương của mình, đi tới Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ vương đã bị bệnh liệt giường mấy năm, đâu có thể lên đường trong hoàn cảnh khốn cùng như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, nhất định phải đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thụy Vương phủ đại diện cho một mạch Thái tổ hoàng đế, bây giờ quốc gia gian nan, đang ứng với năm đó huynh đệ Thái tổ hoàng đế gây dựng sự nghiệp lúc gian khổ, bây giờ, hẳn là hai mạch kết hợp, làm cho người ta cảm thấy hi vọng cùng ước mơ trong chính trị. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng phụ vương của mình, sau khi đi tới Thượng Kinh, đường xá xa xôi xe ngựa kiệt sức, sợ là sẽ chống không được bao lâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Người mắc bệnh nặng, sợ nhất chính là thay đổi hoàn cảnh cùng dày vò, đây là thường thức. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu rất kính trọng phụ vương của mình, hắn tin là, chỉ cần hắn gửi một phong thư qua, phụ vương nhất định sẽ kéo thân thể bệnh nặng tới đây, cũng tin là phụ vương có thể hiểu được thâm ý trong đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây không phải ‘bất hiếu’, đây là số mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, đưa ra sắp xếp như vậy, vẫn là gia gia ruột thịt của mình, chính là phụ thân… của phụ vương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão phu đề nghị với quan gia, Yểu thành bên kia, ngươi đi một chuyến, mang Thái tử về. ͏ ͏ ͏ ͏
Thần sắc Triệu Mục Câu nghiêm nghị. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi người Yến đánh vào thành Thượng Kinh, bắt đi hoàng hậu cùng một đám vương công quyền quý, còn có rất nhiều hoàng tử cùng cung nữ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thất hoàng tử, tử chiến ở thành Thượng Kinh, hắn muốn ngăn cơn sóng dữ, muốn bảo vệ thành Thượng Kinh, sau đó dưới tình huống Trần Dương tự mình suất lĩnh Thiết kỵ Tĩnh Nam quân xung trận, bị nghiền thành thịt nát. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Thái tử, thì đã chạy khỏi hoàng cung từ rất lâu rồi, chạy ra khỏi Thượng Kinh, xuôi về phía nam, tới một toà vệ thành vốn thuộc về Thượng Kinh -Yểu thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Dân chúng cho rằng quan gia chết trận, Đại Càn sụp đổ, mà lúc đó Thái tử cùng với tuỳ tùng lại bỏ chạy đến Yểu thành, không ít đại thần cũng cho rằng là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không ngươi sẽ không có cách nào giải thích, vì sao dưới tiền đề có quan gia ngự giá thân chinh ngăn cản ở phía trước, người Yến lại có thể giết tới thành Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa khi đó tình thế bấp bênh, nhân tâm tan rã, phối hợp với một câu: nước không thể một ngày không quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử, ͏ ͏ ͏ ͏
Ở ngay Yểu thành, đăng cơ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Thái tử cơ, ban bố ra ba ý chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý chỉ thứ nhất, vì quan gia cử hành quốc tang. Đây là để tạo ra lý do danh chính ngôn thuận cho việc bản thân đăng cơ. Hắn là Thái tử, sau khi quan gia băng hà, hắn thừa kế vị trí hoàng đế Đại Càn là chuyện đương nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý chỉ thứ hai, lấy danh nghĩa tân hoàng, phái người đi thành Thượng Kinh cùng bàn bạc với quân Yến, yêu cầu quân Yến không nên thương tổn bách tính của ‘Trẫm’. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý chỉ thứ ba, truyền lệnh chư quận Giang Nam, cần vương vệ quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý chỉ thứ nhất là nói nhảm phí lời. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý chỉ thứ hai, so với đạo thứ nhất thì càng phí lời hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Ý chỉ thứ ba, lại có ý đồ chính trị cực kỳ rõ ràng, cái gọi là truyền lệnh chư quận Giang Nam cần vương hộ giá, nghĩa bóng chính là, các ngươi chuẩn bị tốt một chút, một khi tình thế không ổn, ta - Tân quan gia có lẽ là muốn ‘Nam tuần’ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói cách khác, tân Quân đã chuẩn bị từ bỏ phương bắc, ít nhất thì trước mắt nhìn đã ‘thối nát’, đi tới Giang Nam, xây dựng một triều đình phương nam. ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả sắp xếp xong xuôi, ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử cùng triều đình mới của hắn, ngay ở trong hoảng loạn cùng căng thẳng, từ từ chờ đợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi được, ͏ ͏ ͏ ͏
Lại là tin tức quan gia đã suất lĩnh cấm quân trở về, thu phục thành Thượng Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử: ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Tòng long đại thần: ͏ ͏ ͏ ͏
“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Chuyện cười này, ͏ ͏ ͏ ͏
Mở cũng hơi lớn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi biết được tin tức này lúc, Thái tử thốt ra một câu: Phụ hoàng, sao lại chưa chết được? ͏ ͏ ͏ ͏
Mà quan gia, ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trải qua đả kích liên tiếp, chứng kiến hiện trạng Thượng Kinh, vốn đã có một đoạn khí hậm hực tích tụ trong lòng, biết được Thái tử vậy mà lại dám đăng cơ, hắn không chỉ không trở thành thái thượng hoàng mà là trực tiếp nhảy bước thành ‘tiên đế’ xong, ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia hoàn toàn bất tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Cái này đã không phải việc minh quân hay không minh quân có thể chịu đựng được. Bất luận là một vị hoàng đế nào, đối mặt với cục diện này, sau khi liên tục gặp phải đả kích, cũng không có cách nào tiếp tục bày ra vẻ khí định thần nhàn được nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế cầm lấy cái nắp chén trà, ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trên thân chén, ͏ ͏ ͏ ͏
Từ trên xuống dưới, ͏ ͏ ͏ ͏
Từng điểm từng điểm đụng vào, cuối cùng, đem cái nắp đặt ở trên bàn. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu nhìn một màn này, cảm thấy đã hiểu ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn Tuế là đang nói cho hắn, lần này đi Yểu thành, nguy hiểm không lớn, chủ yếu là vì muốn cho vị thái tử bên kia, một nấc thang có thể leo xuống thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Yểu thành bên kia, chỉ có một đám đại thần cùng thị vệ từ trong thành Thượng Kinh chạy ra, lại vơ vét thêm một chút tàn binh cùng lưu dân. ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn đã định, chỉ cần người Yến hơi có ý tứ ‘chăm sóc’ bên này, thì sẽ lập tức chuẩn bị xuôi nam, vì vậy, bên chỗ Thái tử thật ra thế lực rất là đơn bạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà chỗ này của quan gia, có hai mươi vạn đại quân trong tay, nhánh quân tinh nhuệ ở Lương địa chi kia Càn quốc, xem chừng cũng sẽ nhanh chóng về nước, Tam Biên, cũng trung thành với quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2436.



Bạn cần đăng nhập để bình luận