Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2684. Đều không phải



Chương 2684. Đều không phải




So với đại ca Đàm Đại Dũng có thể mặc giáp cưỡi ngựa đến quân doanh tập hợp chỉnh đốn trang bị, đệ đệ Đàm Nhị Dũng và Đàm Tiểu Dũng thì không được hạnh phúc như vậy.
Thực ra, Đàm lão thật sự là nhân vật có “máu mặt” ở Tấn An bảo, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thán những năm này thật sự trở về làm người rồi. Nhưng lão nông phu xuất thân nô bộc ruộng đồng, thành tựu duy nhất cả đời này chắc cũng chính là nằm ở mặt cày cấy, còn về cái khác thì thật sự có tính hạn chế quá lớn.
Là một trong “tứ lại” của Tấn An bảo, cho dù là quan liêu loại hình kỹ thuật không có quyền lực về mặt hành chính, những tốt xấu gì cũng có chút mặt tôi.
Ví dụ, dưới phong trào sôi nổi người người đều khát vọng trở thành tiêu hộ, Đàm lão đã làm tiêu hộ lại chỉ dựa theo tiêu chuẩn thấp nhất của tiêu hộ để tưởng tử đi ứng tiêu hộ binh, ngược lại hoàn toàn không có sắp xếp cho con trai hai và con trai út.
Là hắn cống hiến quên mình sao?
Đúng là không phải.
Dù sao trong tiêu hộ, phụ tử huynh đệ thật sự quá là phổ biến, Đàm lão không chỉ có thể nhận khẩu phần phúc lợi lương thực của tiêu hộ, công việc nông quan trên người hắn cũng có thể nhận bổng lộc, cộng thêm ruộng nương sản xuất được phân phối cho nhà mình. Ba loại thu nhập ổn định tới không thể ổn định hơn, phối giáp phối đao phối ngựa cho con trai thứ hai và con trai út là hoàn toàn không có gánh nặng.
Rồi lại mời Trương giáo úy của Tấn An bảo một bữa rượu, hai con trai tuổi hơi nhỏ chút cũng có thể nhanh chóng đuổi kịp tiến độ, tranh thủ mỗi lần tập hợp lớn đều có chỉ tiêu. Đợi đến lúc chính thức khai chiến là có thể có được tư cách vào chính binh giống ca ca của bọn họ. Nhưng Đàm lão lại căn bản không nghĩ đến vụ này, hắn chính là không có suy nghĩ này.
Lão tử của nhà tiêu hộ khác, lúc con trai chưa thành niên đã dạy cưỡi ngựa võ nghệ, để hắn sớm làm quen với cưỡi ngựa bắn cung, vừa thành niên là lập tức dẫn con đến đăng ký trong tiêu hộ binh. Bọn họ đa số là lão binh, cũng là nhóm người đầu tiên ăn cua, biết rất rõ cái lợi của tiêu hộ.
Nhưng chế độ tiêu hộ này một khi ra ở riêng, con cháu bên dưới sẽ không còn, xét duyệt sẽ rất nghiêm khắc. Hơn nữa chỉ được truyền lại cho con nối dõi từng trở thành tiêu hộ binh lên chiến trường kia, cũng tức là ngoài mấy con trai ra, còn lại không có được phúc lợi.
Năm đó trên chiến trường, Trịnh Phàm xúi giục Kiếm Thành làm việc cho mình, hứa hẹn sau này Tấn Đông không thu thuế đầu người.
Mặc dù đây chỉ là một cái cớ, ngay cả Kiếm Thánh cũng không rõ, họ Trịnh vốn đã định bãi bỏ loại thuế này, cho nên Kiếm Thánh cũng chưa từng lấy điều này ra kể công.
Theo người mù và Tứ Nương, thuế đầu người là một loại thuế rất tồi tệ, về bản chất là chỉ thấy lợi trước mắt, không những sẽ tạo ra lượng lớn dân số ẩn nấp, còn sẽ trực tiếp dẫn tới hình thành phong tục “dìm chết trẻ sơ sinh”.
Không có thuế đầu người, nhưng vẫn còn thuế hộ tịch, bởi vì đa số bách tính của Tấn Đông có hộ tịch là trói buộc với đất đai.
Cũng vì vậy, căn cứ theo pháp luật của Vương phủ, nếu như trong nhà là con một, vậy thì không cần ra ở riêng, còn trong nhà có nam đinh khác, đến độ tuổi nhất định, nếu người không tàn tật thì nhất định phải ra ở riêng, tự mở hộ, khải khẩn đất đai mới, đồng thời kế tục trách nhiệm thu thuế.
Vì vậy các lão binh tiêu hộ vô cùng hy vọng đãi ngộ đặc biệt của nhà mình có thể tiếp tục kéo dài và mở rộng thêm.
Nhưng nhà không phải tiêu hộ kia cả năm đến cuối cùng đều nhìn chằm chằm đãi ngộ của tiêu hộ trong đồn trú mà thèm thuồng, nước miếng cũng sắp chảy ra ngoài, vừa có cơ hội là để nam đinh nhà mình có thể lên thì lên ngay lập tức.
Chỉ có Đàm lão ngu ngơ đần độn lại bỏ qua cơ hội tốt nhất như vậy.
Điều này làm cho Đàm Nhị Dũng và Đàm Tiểu Dũng phải liên tục lên đường đến Đông Nam, vô cùng vất vả mệt nhọc.
Phụ binh và dân phu chính là ở đâu cần thì phải dọn tới đó, bọn họ là một quần thể quy mô lớn nhất trên chiến trường, nhưng lại trông như quần thể có cảm giác tồn tại thấp nhất.
Sau khi nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày, bắt đầu xây dựng doanh trại.
Từ trong miệng thập trưởng, bọn họ mới biết hai huynh đệ và đội ngũ đã sắp đến Trấn Nam quan rồi.
Lúc nhỏ hai huynh đệ từng ở Tuyết Hải quan, sau đó đến Tấn An bảo. Lúc tụ tập đại ca sẽ ra ngoài, cha thi thoảng sẽ đến Phụng Tân thành họp, hai huynh đệ bọn họ thì sao, cơ bản là đã không còn ra khỏi địa giới Tấn An bảo nữa. ͏ Hết chương 2684.



Bạn cần đăng nhập để bình luận