Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2875. Ngươi nóng



Chương 2875. Ngươi nóng




Hắn còn đặc biệt ẩn núp sau lưng một người, nhắm mắt lại, cơ thể của người kia bắt đầu lảo đảo, đầu đau muốn nứt, chỉ là phẩm cấp của người đó hơi cao, là một Võ Phu ý chí kiên định, lập tức chém ngược lại một đao. Có điều Trịnh Lâm phản ứng né tránh kịp lúc, lúc né tránh đầu ngón tay còn bắn ra hai cái ngân châm, bắn trúng tròng mắt của đối phương, lại thuận tay nhẹ nhàng kéo sợi tơ ở đuôi ngân châm, hai tròng mắt đã bị lôi ra ngoài.
Võ Phu này lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhưng Trịnh Lâm lại không vội giết chết, mà dừng ngay lúc này, nhắm mắt lại lần nữa, nhân thời cơ đối phương tâm môn thất thủ, lại tiến hành tinh thần lực xâm nhập.
Cuối cùng, Võ Phu này thật sự không chịu đựng nổi sự giày vò về mặt tinh thần nữa, tự cho cổ mình một đao.
Lúc Trịnh Lâm làm những điều này, Kiếm Thánh và Tạo Kiếm Sư đang đứng ngay sau lưng Trịnh Lâm, phòng ngừa sự quấy rầy bên cạnh.
Tạo Kiếm Sư chép miệng, khí huyết truyền âm nói:
- Đi là con đường Ôn Minh sơn, song tu? Không, còn không chỉ vậy, thể phách của hắn là Võ Phu, nhưng lúc trước là dùng biện pháp giống như Luyện Khí sĩ, hắn còn là đồ đệ của Ngu Hóa Bình ngươi. Ta nói này, rốt cuộc Ngu Hóa Bình ngươi có tự tin lớn cỡ nào đối với hắn mà lại dám để đứa trẻ này từ nhỏ đã tham nhiều con đường như vậy? Thật sự không sợ tham thì thâm sao? Hơn nữa, về mặt kiếm thuật ta nhận Ngu Hóa Bình ngươi là đệ nhất đương thời, nhưng trên con đường khác thì không lo sẽ thật giả lẫn lộn sao?
Kiếm Thánh lắc đầu, trả lời:
- Con đường khác, dự đoán chắc cũng là hạng nhất hạng nhì.
Mấy tiên sinh kia của Vương phủ, Kiếm Thánh biết thủ đoạn giữ nhà của bọn họ, đánh không lại Ngu Hóa Bình hắn là thật, nhưng điều này không có nghĩa là “đạo” của người ta không tinh thông.
Trên thực tế, bắt đầu từ mười năm trước, Kiếm Thánh đã phát hiện các vị tiên sinh còn không phải rất mạnh mẽ ở đương thời, nhận thức của bọn họ đối với “chiến đấu”, đối với “tu hành” lại có một loại độ cao hoàn toàn bao trùm thậm chí là vượt ra ngoài cảnh giới của bản thân bọn họ.
Ví dụ “tên đại ngốc” đồ đệ nhà mình trúng ý kia, chỉ là nhìn kiếm chiêu của đồ đệ hắn đã có thể dùng rìu thể hiện chân ý kiếm pháp của mình.
Đám tiên sinh kia thật sự là quá xuất sắc, đứng ở góc của đồ đệ mình để suy nghĩ, thì dù là Kiếm Thánh cũng hy vọng đồ đệ này nhà mình có thể học hỏi nhiều hơn, đây dù sao cũng là thứ tốt hàng thật giá thật. Đương nhiên cũng là vì con trai này của Trịnh Phàm thực sự quá mức yêu nghiệt về mặt tu hành, yêu nghiệt tới gần như căn bản không tồn tại vấn đề tham thì thâm, bởi vì khẩu vị của hắn là tốt thật.
Tạo Kiếm Sư mím môi, nói:
- Biết điều khiến ta kinh ngạc nhất là gì không? Thiên tế kinh thế, ta cũng không phải chưa từng gặp, đương nhiên, Thế tử trước mặt này quả thật là người đứng hàng đầu trong số thiên tài mà ta gặp kiếp này. Nhưng điều thật sự khiến ta bất ngờ là hắn không phải giết người vì giết người, hắn là đang… hưởng thụ. Ngu Hóa Bình ơi Ngu Hóa Bình, ngươi không lo bản thân dạy ra một ma đầu sao?
- Lời này, ngươi nên chỉ vào mũi của Trịnh Phàm mà nói mới đúng. Nói khó nghe chút, chỗ ta chỉ là dạy một số kỹ năng giang hồ, hơn nữa cho dù là giao long giang hồ thì có bản lĩnh lớn cỡ nào? Tâm tính của hắn ở ngay đây, địa vị của hắn, cũng là ở đây. Sẽ không vì tu vi của hắn thấp mà giết ít người, cũng sẽ không vì tu vi của hắn cao mà giết nhiều người. Nói trắng ra, hắn có thích giết người, tự mình ra tay giết, lại có thể giết được bao nhiêu? Lúc trước cha hắn ở Thượng Cốc quận, trước trước sau sau người Sở ngươi chết trận, đâu chỉ trăm vạn?
- Ngươi ngược lại rất biết bào chữa cho bản thân.
- Vậy ngươi đừng sáp tới phía trước.
- Dựa vào cái gì, người thấy đều có phần mà. Trên người Thế tử này rõ ràng có nhiều con đường, thêm ta nữa cũng không nhiều.
- Bớt ngươi cũng không ít.
- Ha, chỉ cần hắn cũng nhận người sư phụ như ta, cho dù hắn thích mười tám món binh khí, ta cũng có thể tạo ra mười tám bộ cho hắn!
- Hắn bảo cha hắn lấy Độc Cô thị ngươi ra ép, ngươi dám không tạo cho hắn?
- Khốn kiếp!
- Ngươi nóng nảy rồi.
Tại sao Tạo Kiếm Sư lại xuất hiện ở nơi này?
Không phải là hình thức mạnh hơn người, dưới bối cảnh Sở Hoàng cúi đầu, các đại quý tộc như Tạ thị đều sắp xếp đường lui trước, Độc Cô gia hắn cũng không thể chỉ lo thân mình.
Trịnh Phàm nói muốn có một thanh kiếm nữa, vậy thanh kiếm này tự mình cõng hộp kiếm đến báo cáo rồi.
Năm đó tuy ngoài miệng Điền Vô Kính từng nói với Kiếm Thánh, giang hồ không xứng tầm, nhưng người thực sự đưa câu nói này ra thực tiễn vẫn là người kế nhiệm của Điền Vô Kính, Nhiếp Chính Vương của Đại Yến.
Sau một loạt thao tác, cuối cùng Trịnh Lâm đều đã ôn tập một lượt bài học lúc trước.
Có thể nhìn ra hắn nắm bắt tinh thần lực của người mù là hạng kém, bởi vì người mù trước khi phẩm cấp không đủ cao rõ ràng cũng rất yếu, rất gà.
Hơn nữa, thể chất của Trịnh Lâm đặc biệt, mặc dù có thể học năng lực của các Ma Vương, nhưng dù sao cũng chưa làm chống đỡ chuyên môn đối phó huyết thống, học thì có thể học, nhưng muốn như cá gặp nước hoặc trò giỏi hơn thầy trong phút chốc, độ khó rất lớn.
Ngược lại là chiêu thức của mẹ ruột nhà mình, hắn học rất vững chắc, một là kế thừa một mạch, hai là vẫn luôn “đích thân thử pháp”, muốn không vững chắc cũng khó…
Nhưng cái thích hợp nhất, cũng là cái hắn thích nhất, vẫn là sát chiêu dùng thể phách làm đầu, phối hợp cường lực, đi con đường kiên cường dũng mãnh.
Cho nên tiếp theo sát khí xung quanh Trịnh Lâm hiện ra, ở với gia gia lâu như vậy, nhiều sát khí tinh thuần như vậy cũng không phải nuốt uổng.
Sau khi thấy cảnh này, A Minh cũng đang nhìn có hơi ghen tị, chỉ cảm thấy rượu trong túi rượu ở hông của mình cũng trở nên chua xót. Hết chương 2875.



Bạn cần đăng nhập để bình luận