Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2800. Chịu khổ rồi



Chương 2800. Chịu khổ rồi




...... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở sơn môn phía sau núi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia vẫn là mặc đạo bào, đi xuống từ long liễn ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh là một đám giáp sĩ, phía sau, còn đi theo một vài cung nữ và thái giám. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm nguyện ý vào Thượng Kinh tự mình tuyên bố thoái vị trước mặt văn võ bá quan, như vậy chẳng phải là danh chính ngôn thuận không? Còn nữa, hai phụ tử hoàng đế cùng nhau nhường cho tiểu tử Mục Câu kia, sử sách cũng có thể bớt chỉ trích, có không phải không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vấn An cư sĩ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia cuối cùng vẫn là quan gia, một đạo chiếu thư là được, thật để quan gia vào Thượng Kinh, sợ là sự việc sẽ không dễ kết thúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sợ là quan dân Thượng Kinh, đã sớm hận chết trẫm vì chuyện năm đó, sao vậy? Ngươi còn lo lắng bọn họ sẽ vì trẫm mà nổi dậy nâng đỡ chính thống sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói không chừng đấy! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vấn An cư sĩ trả lời như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, tuy nói vị quan gia này thích tu đạo, không yêu long bào , yêu đạo bào, nhưng người thân cận hắn đều hiểu, kỳ thật hắn không phải là một hôn quân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cách đó không xa, có hai chiếc xe ngựa đang dừng. Còn có một chiếc xe ngựa bị Giáp Sĩ chặn ở bên ngoài, không cho phép tới gần. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Gần hai chiếc xe ngựa bên trong, người trong xe ngựa đầu tiên được người ta nâng xuống, hắn nằm trên giường bệnh, vẻ mặt ốm yếu, chính là Hàn tướng công. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ông ta không phải giả bệnh, mà là thật sự bệnh rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong một chiếc xe ngựa khác, người đi xuống là Diêu Tử Chiêm, vị Thánh Văn Đại Càn này đang ngấn lệ, vô cùng bi thương. Xa xa bên cạnh chiếc xe ngựa kia, đứng là Lý Tầm Đạo, vị tướng công ngày xưa của Đại Càn, hiện tại vẫn là tướng công, quyền lực nắm trong tay hắn, trong đêm đó, hắn không làm gì cả ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia, quan gia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Diêu Tử Chiêm quỳ xuống, bắt đầu khóc rống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia nhìn Diêu Tử Chiêm, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tình cảnh này, có thể để Diêu sư có hứng làm thơ hay không? dư vị ngày sau có thể uống cạn một chén lớn không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất thời Diêu Tử Chiêm không biết nên tiếp lời này như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia cũng không làm khó hắn. Trên chính vụ, bản thân Thánh Văn Đại Càn chính là một điểm tâm rác rưởi, về điểm này hắn đã biết lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn không cho rằng hắn thật sự tham dự cái gì trong trận đảo chính nà, nếu không thể nào tham dự, khẳng định cũng không cách nào thay đổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có điều, trong thơ của Diêu Tử Chiêm, thường có hạo nhiên chính khí xông thiên. Nghĩ đến đay cũng là bởi vì bản thân hắn quá thấp, cho nên có vẻ cột khí kia cao hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn tướng công nằm trên cáng nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hàn Tuế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia gọi thẳng tên Hàn tướng công, cũng đi tới. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không ai ngăn cản quan gia, hôm nay, vốn là tiễn biệt, nếu không có chuyện bất ngờ, hôm nay quan gia lên núi, thì đời này đều không xuống được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nước mắt chảy ra từ khóe mắt Hàn tướng công, có vẻ nước mắt của ông ta so với Diêu Tử Chiêm chân thành tha thiết hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia xin thứ tội, thần cũng là suy nghĩ vì Đại Càn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm không trách ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vấn An cư sĩ lúc này mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ quan gia không biết một chuyện, Thụy Thân Vương kế thừa đại thống, thật sự thuận theo thiên mệnh, hiện tại chỉ có phương pháp này, mới có thể sửa đổi tận gốc, trùng tu cách cực để ứng với khí tượng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia quay đầu nhìn về phía đồng tử cũng đi theo, sau đó nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe lời này của ngươi thì từ xưa đến nay, mỗi người soán vị đều thích dùng lý do này à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng những lời này của Vấn An là thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia nở nụ cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại nghe lời này của ngươi nói, từ xưa đến nay, người soán vị nào ngồi trên long ỷ kia cũng sẽ cảm thấy đây là giả sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Câu này của Vấn An thật sự là thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng tử có chút nóng nảy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia lau nước mắt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm biết, trẫm biết, Thái tổ hoàng đế đoạt long bào từ trong tay cô nhi quả mẫu Lương quốc cũng là thật, hoàng đế Thái Tông đoạt long ỷ từ trong tay Thái tổ hoàng đế nhất mạch cũng là thật, thật không thể thật hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia, Vấn An nói, đều là... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong mắt ngươi là thật, không thể là giả trong mắt người khác đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đồng tử không biết nói gì nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hàn tướng công nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm cho quan gia chịu khổ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chớ nói như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan gia an ủi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin quan gia yên tâm, bọn Tầm Đạo còn ở đây, quốc sự ngày sau của Đại Càn sẽ tốt hơn. Chuyện thiên hạ, nên có một lời giải thích, sau khi khai báo, có thể đồng tâm hiệp lực, lấy Yến cẩu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin quan gia an tâm lên núi tu đạo, nhưng mà còn xin quan gia tu đạo trên núi chú ý một chút, nói không chừng lão thần cũng nhanh đi, đến lúc đó, nói không chừng hồn tới hậu sơn, lại xin thỉnh tội với quan gia. ͏ Hết chương 2800.



Bạn cần đăng nhập để bình luận