Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2816. Đánh một trận



Chương 2816. Đánh một trận




- Lần này mạt tướng định đến gặp Hoàng đế bệ hạ Sở Quốc, khuyên hắn tự hạ quốc thể. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù sững sờ, là thật sự sững sờ một lát, phản ứng đầu tiên là Niên Nghiêu cảm thấy trận đánh xong rồi, bản thân không có cơ hội lập công về kinh đổi lợi ích, cho nên không thể không bí quá hóa liều, muốn đi hoàn thành nhiệm vụ gần như không thể nào hoàn thành kia. Nhưng người mù giỏi nhìn người nhất, Niên Nghiêu không phải loại người gặp chuyện dễ đi vào cực đoan kia, người như vậy cũng không ngồi lên được đến vị trí đại tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sở Hoàng đã không có gì có thể mất nữa, ngoài Hoàng vị và quốc gia trên danh nghĩa này, ngươi cho rằng dựa vào cái gì có thể khiến hắn có thể lựa chọn buông bỏ tôn nghiêm còn sót lại lúc này chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Niên Nghiêu hiện ra ý cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ý lời này của tiên sinh là vò đã mẻ đập vỡ cũng không sợ, còn để ý cái gì, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực ra từ lúc xuất phát ở Yến kinh, mạt tướng cũng chưa từng ngờ tới Nhiếp Chính Vương có thể thắng thoải mái như vậy, Sở Quốc có thể thua triệt để như vậy. Nhưng ta biết rõ rằng tiếp theo tiếp tục triền đấu với Sở Quốc không phù hợp với lợi ích của Đại Yến bây giờ, Đại Yến vẫn cần củng cố và phát triển vùng đất mới chiếm, dân số mới thu nạp, lại tiến hành tích trữ chiến tranh. Chứ không phải chui vào chỗ sâu, tiến hành du kích và tiêu hao mệt mỏi với người Sở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đổi cách nói khác, từ góc độ muốn thống nhất Chư Hạ cuối cùng, thì điều Đại Yến cần bây giờ là dẹp yên và ổn định Sở Quốc, rút tay ra để làm chuyện khác, ví dụ… Càn Quốc. Một tờ hiệp ước hòa bình đã không đủ dùng rồi. Tốt nhất là bệ hạ Sở Quốc và cả Sở Quốc đều thần phục và cúi đầu trên danh nghĩa. Nếu như vậy thì trên lịch sử, trên đại nghĩa, thực ra coi như đã hoàn thành chiếm lĩnh cả Sở Quốc về mặt pháp lý rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói trọng điểm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như vò vỡ cũng chẳng sao, vậy chúng ta có thể vá lại, sửa lại vò của hắn chút, thậm chí còn có thể đổ chút rượu vào bên trong để nó có thể phát ra tiếng vang khi lắc. Cùng lý đó, nếu như có thể thay đổi điều kiện, mạt tướng cảm thấy lão chủ tử kia của ta có lẽ sẽ đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ví dụ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ví dụ, để Sở Quốc tự hạ quốc thể với Nhiếp Chính Vương phủ Tấn Đông, chứ không phải… Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có khát không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không khát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có đói không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không đói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có buồn ngủ không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không buồn ngủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh vừa trở về đã ngồi ở đó, cứ nhìn Trịnh Phàm hỏi han ân cần với mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cũng nhìn hắn, sau đó hai người đều cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm bưng cốc trà lên, uống một hớp, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chao ôi, chắc ngươi không biết ngươi không ở lều cách vách của ta, ta ăn không ngon ngủ không yên, trong lòng căn bản không yên tâm nổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh thì nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc trở về đã nghe nói khi quyết chiến, Nhiếp Chính Vương xung phong ở phía trước, dẫn thiết kỵ trọng giáp xung trận, không giống như có chút dáng vẻ ăn uống không ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời đồn, đó tất nhiên là lời đồn. Lão Ngu, ngươi biết đấy, binh sĩ bên dưới này chỉ thích coi ta là thần thoại, ngày nào cũng ở đó bịa câu chuyện nói ta ở đây dũng mãnh phi thường, ở kia vô địch. Lúc ngươi ở bên cạnh ta, ta còn rụt ở phía sau, càng đừng nói lúc ngươi không ở đây, ta nào dám chứ. Đừng nghe bên dưới nói bừa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, lát nữa ta sẽ đi đánh con trai ta một trận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bỏ đi, bỏ đi, tốt xấu gì cũng là thân vệ trưởng rồi, đứa nhỏ cũng lớn rồi, cho đứa nhỏ chút thể diện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nhận lấy cốc trà từ trong tay Trịnh Phàm, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này đụng phải một đám người lai lịch thần bí, lúc trước nghe các ngươi từng nhắc tới loại đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Giao thủ rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chưa, bọn họ không cho ta cơ hội này, cho nên vẫn không thể xác nhận cuối cùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xác định không sai đâu, hèn nhát như vậy chắc chắn là bọn họ. Chỗ ta cũng đã gặp, số người của bọn họ hình như còn không ít, nhưng Luyện Khí sĩ nhiều, Võ Phu, kiếm khách ít hơn chút. Ta đã để người mù phụ trách điều tra rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuy nói bọn họ hèn nhát, nhưng cứ lượn lờ ở bên ngoài, trong lòng ta luôn cảm thấy hơi không thoải mái, có thể tìm được cơ hội giải quyết thì tốt nhất là giải quyết đi, cho dù cắt xén cho bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải bắt được chỗ yếu của bọn họ mới được. ͏ Hết chương 2816.



Bạn cần đăng nhập để bình luận