Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2497. Vương Gia Khải Hoàn



Chương 2497. Vương Gia Khải Hoàn




Bên gian ngoài, nhũ nương đang đút sữa cho nữ anh, bên cạnh, Kiếm Tỳ thì đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm nữ anh. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cốp. ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương đưa tay, búng lên trán Kiếm Tỳ một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ che đầu của mình, nhìn thấy là Tứ Nương, không dám xù gai, chỉ có thể uất ức trông mong chu mỏ một cái. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thích đứa nhỏ, thì tự mình sinh một đứa đi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta còn nhỏ mà. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ nói. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ô, xem ra đã sớm nghĩ tới chuyện này rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương trêu nói. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi muốn lớn chừng nào? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta... Ta không biết. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Được rồi, dìu ta trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương đưa tay ra, Kiếm Tỳ vội vàng nâng giúp. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, Tứ Nương thật sự có hơi mệt mỏi, một trận sinh sản này, có khúc chiết, đến kết cục là tốt, lại vẫn tiêu hao rất nhiều tinh lực của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Người sau khi có thai thì dễ dàng mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương vốn định trở về nhà lại nghỉ ngơi một chút, nhưng bên ngoài Tiếu Nhất Ba vội vã chạy tới, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phu nhân, đội ngũ Vương gia đang ở ngoài thành, Vương gia sắp về phủ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương nghe vậy, lắc đầu một cái, Nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hắn ngược lại biết chọn thời điểm. ͏ ͏ ͏ ͏
Xác thực, nếu là chủ thượng thật sự đuổi kịp, trên vấn đề giữ lớn giữ nhỏ, tất nhiên là giữ lớn, điều này không thể nghi ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu chủ thượng đứng ở bên cạnh thật, dùng giọng điệu quyết tuyệt không mang theo tí ti do dự nói câu nói như thế với ‘tiểu súc sinh’ kia giống mình, ͏ ͏ ͏ ͏
Vậy làm phụ thân, có thể làm được sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc mấu chốt, chính là cần có loại tàn nhẫn này, chủ thượng sợ là rất khó có, hơi hơi mềm mại một điểm, có lẽ sẽ không ngoan ngoãn đi ra đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta mệt mỏi, ngươi đi nghênh đón Vương gia đi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng, ta hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương lười đi xếp cái gì mà trận cung nghênh Vương gia khải hoàn, ngủ phần mình đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vào phòng, ͏ ͏ ͏ ͏
Nằm xuống, ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ hơi có ý muốn đi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ô, nhớ nhung vai dày rộng kia rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Tứ Nương trêu chọc. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nào có. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đừng vội vã lên giá, mất đúng mực của mình, ngươi coi đó là khối cọc gỗ, thật ra so với ai khác đều tinh, nữ nhân á, nên rụt rè thì vẫn phải là rụt rè một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ừm, ta hiểu được. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đến, bóp chân cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ ngồi xổm xuống ở bên giường, giúp Tứ Nương bóp chân. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Sau khi bụng sư nương ta hơi nhô lên, rõ ràng chân đều sưng phù, trên người cũng lên bệnh sởi, da ngài làm sao vẫn tốt như thế, trên người trừ bỏ nơi bụng ra, những nơi khác tựa hồ không có thay đổi gì? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Muốn học sao? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Muốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở vấn đề trước mặt thế này, Kiếm Tỳ thân là nữ nhân, rất thành thật. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ngươi luyện kiếm chưa? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đang luyện đấy, ngày ngày đều đang luyện. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cảnh giới không lên nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Sư phụ không cho đâu, lúc trước ta quá nhỏ, không cẩn thận nhập phẩm, bị sư phụ trực tiếp rút đi một đoạn tu vi kia, sau đó ta cũng chỉ luyện kiếm chiêu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhập phẩm lúc quá nhỏ, thân thể không phát dục tốt, là chỉ thấy lợi trước mắt, ngược lại sẽ rất lớn hạn chế phát triển ngày sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Đây chính là quan hệ giữa Thiên Lý Mã và Bá Nhạc, nếu là Kiếm Tỳ ở tại trong một nhà Kiếm đạo phổ thông, phỏng chừng ước gì Kiếm Tỳ nhập phẩm từ rất sớm để làm thần đồng của gia tộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Kiếm Thánh, lại dám trực tiếp rút tu vi ra, để cho nàng tiếp tục áp chế. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chờ lúc nào ngươi nhập phẩm, ta lại truyền dạy cho ngươi một bộ tâm pháp, có thể điều trị khí huyết, đối với đánh nhau và đối với cảnh giới, tăng thêm gần như không, nhưng đối với thanh xuân vĩnh trú, rất có hiệu quả. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng chỉ có Tứ Nương, mới sẽ đi nghiên cứu loại tâm pháp này đi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ càng thêm ân cần bóp chân. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Được rồi được rồi, lại bóp một lúc rồi đi bên ngoài chờ Vương gia đi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ừm, hiểu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏
Một đám kỵ binh đã xong vào Phụng Tân thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Cầm đầu, chính là bản thân Bình Tây Vương, ở sau người hắn, còn có một đám tướng lĩnh Tấn đông cùng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù cho nóng lòng chạy về, nhưng Trịnh Phàm vẫn không dám giống như lần trước khinh kị binh chạy về, Vương phi của Bình Tây Vương hắn sắp sinh cũng không phải bí mật gì, nhỡ đâu sẽ mai phục một tay ở trên đường thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thế giới này rất lớn, sự tồn tại cổ quái kỳ lạ và thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Duy chỉ có bên cạnh có tinh kỵ bảo vệ, Vương gia mới có thể cảm thấy an ổn ổn định. ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự xảy ra điều gì sơ suất, lại chơi quá trớn, đứa nhỏ ra đời, phụ thân không còn, chuyện này là sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, sau khi vào thành, Vương gia trực tiếp giục Tỳ Hưu ở trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Tỳ Hưu cũng cảm nhận được tâm tư bức thiết của chủ nhân, nhanh chóng chạy trở lại trước đại môn của Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Tiếu Nhất Ba đã ở cửa chờ đợi, ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ đám Cẩm Y thân vệ và hạ nhân trong phủ đều quỳ xuống: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cung nghênh Vương gia khải hoàn!!! ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia xoay người đi xuống Tỳ Hưu, không thèm để ý những người đang quỳ này, vào thẳng Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều tướng lĩnh đồng thời theo lại đây phía sau thấy thế, cùng cười to. ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2497.



Bạn cần đăng nhập để bình luận