Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2605. Qua Sông



Chương 2605. Qua Sông




Cơ Lão Lục: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ầy… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế xoa xoa tay, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi biết đấy, năm ngoái vốn tích góp được một ít, nhưng sau trận đại chiến kia, quốc khố lại bắt đầu hao hụt, ta, ta thực sự không còn một tí nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cũng đã từng mua bán, ông chủ không phát tiền công, ngươi còn hi vọng mấy tiểu nhị phía dưới sẽ trung thành phải phép với ngươi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này Hứa Văn Tổ mới hòa giải, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Dù sao đi nữa, bệ hạ là chân mệnh thiên tử, là chủ nhân của Đại Yến, coi như là... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia nhổ trà ra, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Dưới tay ta thật ra chẳng có mấy lão người Yến ra dáng đàng hoàng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Văn Tổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Họ Trịnh, ta còn chưa bước qua đông giang đâu, ngươi đã trực tiếp bôi thuốc cho ta rồi hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng định bôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia không thấy mình nói những lời này là mạo phạm, thư từ qua lại giữa hai người thực sự còn tùy tiện hơn nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật ra ta cũng nghĩ thoáng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế rung chân: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Muốn một con ngựa chạy lại không muốn cho nó ăn cỏ, làm gì có chuyện tốt như vậy chứ. Dù sao họ Trịnh ngươi cũng là một tay quản lý địa phương rất khá, ngươi cứ thay ta quan sát chứ sao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy câu này, thực ra cũng không dọa được ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó đi Bắc Phong quận, cho dù có là phụ hoàng, e là lão ta cũng lo sợ bị kiêu binh hãn tướng của Trấn Bắc quân xông lên cho một trận, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Văn Tổ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- … ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa mập mạp cảm thấy mình như bị trúng một mũi tên vào đầu gối. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trịnh Phàm, sau khi qua sông hãy dẫn ta đi một vòng quanh Tấn Đông xem thử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên lâu thành Tuyết Hải quan, ta muốn đi xem thử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nơi quốc chiến ở Trấn Nam quan, ta cũng muốn đi xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Biên cương mà phụ hoàng, hai vị thúc thúc, ngươi, cùng bao nhiêu tướng sĩ Đại Yến đẫm máu chém giết để mở rộng, ta muốn đi xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan sát nơi này trước, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ sau này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lại đưa ta đi thăm thú Dĩnh Đô, nhìn ngắm Thượng Kinh... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói tới đây, hoàng đế bỗng nhiên nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mẹ nó, hai đô thành danh thắng này đều bị họ Trịnh ngươi phá huỷ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia chậm rãi xoay người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, một tên tướng lĩnh cấm quân đi vào bẩm báo rằng thuyền đã chuẩn bị xong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, bờ bên kia có ai không?
Hoàng đế hỏi vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thân vệ của ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì chúng ta qua sông trước, để lại cấm quân ở nơi này, đỡ phải mang theo nhiều người, quá phiền phức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngụy công công nghe nói vậy thì có hơi chần chờ, muốn tiến lên khuyên can, nhưng còn chưa mở miệng thì hoàng đế đã cướp lời: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tên họ Trịnh ngươi từ trước đến nay luôn keo kiệt, ta cũng sẽ không mang mấy ngàn cái miệng ăn đi theo, đỡ phải yêu cầu bộ Hộ viết cho ngươi mấy tờ giấy nợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia gật đầu, cũng đứng lên nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy thì đi thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thuyền rất lớn, là do thủy sư Vọng Giang đặc biệt phái ba chiếc thuyền lớn đến đây để bệ hạ điều động. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói để cấm quân ở lại quả thật không phải giả, nhưng cung nữ thái giám cộng thêm quan chức theo thánh giá vẫn phải đi cùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoài ra còn có cả đám Mật Điệp Tư cũng phải đi theo, để tiện cho hoàng đế liên hệ với Yến Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, kể từ khi đi ra ngoài, mỗi ngày đều có tấu thư đưa đến ngự liễn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu không hoàng đế thật sự thoải mái qua sông cùng hoàng hậu và Bình Tây Vương, ngoại giới sẽ lập tức cho rằng Bình Tây Vương đang giữ thiên tử và hoàng hậu làm con tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi lên thuyền, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế và vương gia đứng ở trên boong nhìn mặt sông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên tử yêu cầu con thuyền dừng lại ở giữa sông, hắn muốn tế bái những binh sĩ quân Yến năm đó đã tử trận trên Vọng Giang. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngụy công công đứng xa hơn một chút, ngay bên cạnh Kiếm Thánh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nhân, Long Uyên của ngài đâu rồi? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh đáp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tặng cho đồ đệ của ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúc mừng chúc mừng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tế bái kết thúc, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn làn khói xanh đang bay lượn lờ, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cầm chén rượu lên, hoàng đế có chút buồn bực, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước đây, ta cũng thường đi du ngoạn khắp nơi, nhưng sau khi trở thành hoàng đế, nhìn lại giang sơn tươi đẹp này, quả thực rất khác so với trước đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó rất đẹp, nhưng cũng quá nặng nề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia không nói lời nào, đứng đó mặc cho gió sông thổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân hắn là một người rất yêu thích ở phong cảnh tú lệ trữ tình, cho nên lúc này cũng chẳng muốn giúp người bên cạnh diễn vai phụ, dù người này là hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2605.



Bạn cần đăng nhập để bình luận