Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2456. Đồng Ngôn Vô Kỵ



Chương 2456. Đồng Ngôn Vô Kỵ




Tạ Chử Dương. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thái tử, Thế tử, hai ngài tốt xấu gì nhiều khoác thêm một chiếc áo đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công ở phía sau cẩn thận từng li từng tí hầu hạ hai vị tiểu gia, trên hai cánh tay, trái phải gì cũng treo một chiếc áo ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên mang theo Cơ Truyền Nghiệp, mới vừa chạy bộ trên tường thành Nam Môn quan xong, trên đầu hai đứa nhỏ đều đổ đầy mồ hôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ lúc sống cùng Thiên Thiên, mỗi ngày Cơ Truyền Nghiệp đều đi theo Thiên Thiên làm việc và nghỉ ngơi, thân thể tuy không có cách nào trở nên đầy đặn như vị ca ca này, nhưng thật ra đã không hỏng bét như trước kia nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà Hoàng công công, lần này Bình Tây Vương xuất binh, Hoàng công công là giám quân. ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn là đi cùng Bình Tây Vương ra Nam Môn quan, sau lại đi với Người Mù quản lý Triệu địa, sau lại bị phân phối trở về Nam Môn quan để đốc xúc hậu cần. ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy Hoàng công công đã từng ra trận chém người nhưng bản thân hắn vẫn yêu thích cuộc sống an nhàn lăn lộn ra tư lịch ở hậu phương hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại thắng ở tiền tuyến đã không ngừng báo về, Hoàng công công có thể vui vẻ rất lâu, bây giờ có nằm mơ cũng sẽ cười tỉnh, chờ đại quân của vương gia trở về, hắn có thể hồi cung rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi hồi cung, địa vị vượt xa người khác, cho dù về mặt cấp bậc không sánh bằng Ngụy công công hay Trương công công, nhưng địa vị của bản thân thật sự siêu việt, nhưng cần so sánh sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Không thể so sánh, không thể so sánh. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đệ đệ, cho đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên từ bên trong Tiễn Môn Lầu, lấy ra hai quả dưa chuột xanh, non mơn mởn, phía trên còn dính lại một ít vụn băng. ͏ ͏ ͏ ͏
Băng vào ngày mùa hè không rẻ đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công thấy vậy, còn theo bản năng mà liếm miệng liếm môi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đứa nhỏ mỗi người một quả dưa chuột, ăn đến rất là sung sướng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ là dưa chuột này, nó không còn giòn nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thiên Thiên ca ca, ca nói xem lúc nào hai chúng ta mới có thể thật sự theo phụ thân xuất chinh vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên lắc đầu một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta cũng không biết, chờ khi chúng ta lớn thêm một chút nữa đi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vậy còn phải chờ bao lâu chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đợi đến khi giống Đại Hổ ca, lớn vậy chắc được rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên phân tích nói. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp có chút mất mát. ͏ ͏ ͏ ͏
Vào lúc này Hoàng công công mở miệng nịnh hót, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thái tử điện hạ, sau này ngài vào trong cung bày mưu nghĩ kế, Đại Yến ta... ͏ ͏ ͏ ͏
Ai biết, ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp lại lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta không muốn trốn ở phía sau đâu nha, ta muốn cùng Thiên Thiên ca ca xung phong lên phía trước giết địch. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên đưa tay, học dáng vẻ Trịnh Phàm sờ đầu mình, sờ sờ đầu Thái tử, bói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đệ đệ, hiểu chuyện rồi nha. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hoàng gia gia và phụ hoàng vẫn như vậy, ở trong hoàng cung, chẳng có ý nghĩa gì, long ỷ phụ hoàng cũng từng ôm ta ngồi lên rồi, nói thật, cứng như sắt cấn người, không thoải mái gì hết. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ăn ngon không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên đột nhiên hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp nghiêm túc suy tư một lát, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chưa từng cắn thử đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Lần sau đệ về nhà, cắn thử xem, nói cho ta biết nó có mùi vị gì. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Làm bằng vàng, chắc không ngon đâu ha? ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp nói. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ồ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên vẫn còn chưa thoả mãn, nói. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Chờ lần sau, Thiên Thiên ca ca và đệ đệ cùng nhau về kinh, ta mang theo ca ca tới chỗ long ỷ ngồi một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
-... ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Không đi, phụ thân đã nói, đệ có thể đến chỗ này của chúng ta, ta lại không thể đi tới chỗ đó của các đệ đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao? Mẫu hậu đã nói, khi nàng còn nhỏ ở nhà, thích nhất là tới nhà bằng hữu. Lúc tới chơi, người ta sẽ mang đồ ăn ngon trong nhà cho các nàng. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ thân nói, ta tới nhà đệ, sợ là không về được. ͏ ͏ ͏ ͏
-... ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Tại sao chứ? Hoàng cung không thú vị bằng Vương phủ à. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên quay đầu nhìn Cơ Truyền Nghiệp, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ta không muốn rời khỏi phụ thân đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Thực ra, ta cũng không muốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp lắc lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ hoàng không tốt với ta như nghĩa phụ, phụ hoàng rất bận. Ở trong hoàng cung, mỗi lần gặp ta, đều là bớt một chút thời gian, sau đó lại đi việc làm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạ nhân đều nói, phụ hoàng trăm công nghìn việc, rất bận. Lúc đầu ta tin, sau đó nhìn nghĩa phụ, ta liền cảm thấy phụ hoàng đang gạt ta mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nhưng đệ vẫn phải trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Không về đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đệ mà không về, Hoàng công công sẽ bắt đệ về. ͏ ͏ ͏ ͏
-... ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng công công. ͏ ͏ ͏ ͏
Cơ Truyền Nghiệp nhìn về phía Hoàng công công, ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2456.



Bạn cần đăng nhập để bình luận