Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2813. Không nói



Chương 2813. Không nói




Đau đớn duy trì khoảng nửa canh giờ, Trịnh Lâm gần như bò để đi tới sau cửa sắt lớn, phát hiện lại xuất hiện một hàng chữ mới: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A đệ, đừng sợ tối, tỷ tỷ nằm ngay cạnh ngươi, ngủ ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Trịnh Lâm nở nụ cười, kết ấn nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngủ ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đêm khuya, thời gian hai canh giờ đã đến, lại có một hàng chữ mới xuất hiện, vì dùng kiếm khí để viết chữ, nên người ở đầu bên kia cảm nhận được sự xuất hiện của kiếm khí, căn bản không thể nào không chú ý tới tin tức. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm nhìn qua, phát hiện là: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A đệ, ngươi nên dậy xì xì đêm rồi… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm thở dài, trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người đưa tin trở về Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một người đưa tin là người lúc trước đuổi heo Đại Vương phi, người đưa tin còn lại thì là người từ chỗ lều soái tiền tuyến đến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bức đầu tiên là hồi âm của Tứ Nương, nói chính xác là “khẩu dụ”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người đưa thư nghiêm trang thuật lại nguyên văn lời nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, đói chết là hắn đáng đời, mặc kệ hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không cần đóng dấu, không cần sáp niêm phong, nghe thấy lời này, Hùng Lệ Thiến chắc chắn là nguyên văn lời của tỷ tỷ nhà mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có câu nói này, trong lòng Hùng Lệ Thiến cuối cùng cũng kiên định hơn chút. Mặc dù con gái nhà mình vẫn luôn canh giữ ở ngoài cửa sắt, cứ hai canh giờ lại kêu gọi bên trong một lần theo căn dặn của nàng, hơn nữa Thế tử ở bên trong cũng không không còn kêu đói nữa, luôn nói bản thân đã ăn cơm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ít nhất có nghĩa là bên trong hình như không đói chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, Hùng Lệ Thiến biết rõ tỷ tỷ nhà mình hình như vẫn luôn không quá quan tâm con trai, nhưng không cho rằng tỷ tỷ nhà mình sẽ thật sự trơ mắt nhìn con trai của mình đối chết. Ừm, cho dù nàng buông bỏ được, Vương gia cũng sẽ không đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu tỷ tỷ đã ung dung như vậy, người cũng không về, tức là Thế tử ở bên trong chắc sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bức thư thứ hai đến từ lều soái, nhưng không phải là từ trượng phu của mình, lúc trượng phu nàng đánh trận, quả thật sẽ bớt thời gian viết thư nhà, viết cho các nữ nhân và các con trong nhà. Nhưng bức thư này là từ lều soái, dấu ấn lại là Bắc tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nội dung trong thư rất đơn giản, tóm tắt lại chính là: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ phu nhân có thể về nhà xem rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hùng Lệ Thiến cầm bức thư này, rơi vào trong suy tư, hồi lâu mới lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể… Về nhà rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hùng Lệ Thiến ném bức thư này vào trong chậu than, nhìn nó bị đốt sạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Giá! Giá! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Húy!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một đội kỵ sĩ tiến về phía trước, bị một nhóm kỵ sĩ khác chặn lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã lâu không gặp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong nhóm chặn có một người mặc áo choàng kiểu Sở màu xanh lam, hai bên tóc mái để dài, trong hơi lạc loài trong tình cảnh hai bên xung quanh đều là giáp đen. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử đeo mặt nạ thúc ngược bước ra, tiếng nói hơi sắc bén, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta không phải bạn cũ gặp lại, năm đó có thể đánh cùng với ta, cũng chỉ có cha của ngươi thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trước mặt cha ta, ngươi chỉ có Thế tử xưng nô tài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử đeo mặt nạ phủi bụi trên ống tay áo, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đáng tiếc, người Yến không có thói quen tự xưng nô tài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người áo xanh thở dài, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ chúng ta nói những thứ này ở đây thực ra rất buồn cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỗ ta đã chuẩn bị một hũ rượu, hai món nhắm, để tiếp gió cho ngươi, phía sau chính là quân trại rồi, theo quân luật của Tấn Đông, không được lều soái đặc biệt cho phép, trong quân không được uống rượu, trên dưới đều như nhau. Nể mặt đi, đại tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, vậy thì nể mặt Khuất thiếu chủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đang lúc rét đậm, trong gió giống như mang theo dao. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng may hôm nay mặt trời không tệ, nắng ấm ngày đông chắc chắn là sự hưởng thụ giá rẻ nhất cũng là ấm áp nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu bưng cốc rượu lên, uống một ngụm, sau đó: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụt! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tính chua cay nháy mắt đã xộc đầy mũi, cả người suýt nữa chầu trời rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ôi, xem ra ngày tháng mấy năm nay sống được đấy, sữa đậu nành cũng không uống nổi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khuất Bối Lạc bưng cốc rượu lên, uống ngụm nhỏ, biểu cảm sắc mặt cũng rất đặc sắc, nhưng rất nhanh đã lại đè xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải nói rượu sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Niên Nghiêu hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta đổi rượu vào bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lấy ở chỗ quân y đấy, rượu mạnh thượng hạng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đây không phải lãng phí đồ sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không tính, thứ đó dùng để xử lý vết thương, uống đơn thuần dễ chết người. ͏ Hết chương 2813.



Bạn cần đăng nhập để bình luận