Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2514. Không Ăn Cơm Của Bản Vương?



Chương 2514. Không Ăn Cơm Của Bản Vương?




Ở thời không khác, tinh thần cốt lõi trong chiến công của quân Tần, còn có sự mô phỏng theo chế độ sản xuất quân sự của Bát Kỳ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn hết, lại có thêm tên tuổi "Trăm trận trăm thắng" thuộc về mình, quân dân Tấn đông nghe chiến thì vui, là điều tất nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đặt bát xuống, cảm khái nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng tiếp theo, có lẽ là năm năm, phương châm lớn là nghỉ ngơi lấy sức, cho nên bây giờ ta mới đích thân đi dẹp cái thói này lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghỉ ngơi lấy sức cũng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh có chút qua loa, nhưng sau đó hắn ta vừa liếc nhìn tiểu nhi tử của mình: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ít nhất, sẽ có không ít hài tử có được một tuổi thơ an ổn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở đất Tấn đông, cuộc sống của tiêu hộ tất nhiên là vô cùng tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bá tính bình dân ngoài tiêu hộ, thật ra tương đương với nông dân cày thuê vào thời môn phiệt còn san sát ở Yến quốc. Chỉ có điều ở Tấn đông, môn phiệt duy nhất chính là Bình Tây Vương phủ. Vương phủ thu thuế không là tính thấp, nhưng ở giữa không có gian thương kiếm lời chênh lệch giá, cuộc sống không thể nói là giàu có, nhưng xưng một câu an ổn thì không thành vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, Vương phủ vẫn đang không ngừng khai khẩn ruộng đất mới, tiến hành một đợt truyền thu nghề nông lớn, những ngày tháng sau này của bách tính tầng dưới chót, tất nhiên sẽ trôi qua ngày càng tốt hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ở thời đại này, không đánh trận cộng thêm nha môn có hiệu suất, cơ bản là có thể đi thẳng đến thịnh thế rồi. Nhưng hai điểm này, làm sao lại khó đến thế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Kiếm Tỳ đẩy cửa ra đi vào. Thấy Trịnh Phàm ở đây thì trừng mắt nhìn, làm lễ phúc qua loa với Trịnh Phàm rồi chủ động chạy tới đùa với hài tử rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Trịnh Phàm lại để ý đến thanh kiếm treo bên hông Kiếm Tỳ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu cô nương từng lôi kéo thi thể sư phụ bên bờ Biện hà, bây giờ đã lớn rồi. Nữ hài dạy thì vốn là hơi sớm, thân hình này phối với một thanh trường kiếm, thật ra cũng không tính là không hợp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bội kiếm à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nàng có thể luyện kiếm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nói xong, còn ý tứ sâu xa liếc Trịnh Phàm một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ quay đầu nhìn về phía vương gia, đưa tay xoay xoay bội kiếm một vòng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ngươi sợ không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ từng nói, nàng sẽ báo thù cho sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm khinh thường cười cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ tức giận chu mỏ, hừ một tiếng, lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, kiếm thuật của ta sẽ tiến bộ rất nhanh! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Câu nói này, Trịnh Phàm lại tin. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc trước, khi Kiếm Tỳ vẫn còn là một tiểu nha đầu, đã có thể vì không kìm nén được mà bị ép nhập phẩm. Bây giờ ngủ đông đến mấy năm, lại do Kiếm Thánh đích thân dạy dỗ, có thể nói là tích luỹ rất dày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được, bản vương sẽ chờ ngươi đến giết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây chính là ngươi nói đó, vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng. Là ta nói. Lần đầu bản vương gặp ngươi, ngươi bao nhiêu cân? Bây giờ, ngươi bao nhiêu cân? Trước khi giết bản vương, phải đem sổ sách tính cho rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ nhíu nhíu mày, lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ăn của ngươi uống của ngươi, ta trả bạc cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương không cần bạc, bản vương lại không thiếu bạc. Bản vương, chỉ cần thịt của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoang đường, không ăn cơm của ngươi, ta không ăn ở chỗ khác được chắc? Sẽ không cao lên chắc? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha, nhưng lúc trước, nếu ngươi không ăn cơm của bản vương, ngươi căn bản là làm gì còn mạng đi đến chỗ khác ăn cơm mà lớn lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- ... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh chỉ có thể giảng hoà, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể dỗ mà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Dỗ cái gì chứ, tiểu cô nương, nên thả xuống thì thả xuống, luôn nghĩ về quá khứ, không tốt đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ trừng mắt nhìn Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đầu nàng vốn chỉ là chỉ đùa một chút, ai biết vị vương gia này lại tích cực tính toán cùng nàng như vậy, còn lật mặt nói nàng không bỏ xuống được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, đúng là Trịnh Phàm không lo lắng gì về Kiếm Tỳ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ hài tử này, cũng coi như là từ nhỏ đã lớn lên trước mặt hắn, ngay cả hậu viện nhà hắn, nàng cũng có thể tùy tiện ra vào, Thiên Thiên còn từng lẽo đẽo đi theo sau mông nàng chơi đùa, Đại Nữu nàng cũng có thể ôm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu như không có cách nào xác định tâm tính, nàng căn bản là không vào được hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho tới nói mối thù sư phụ gì gì, đó chính là chiến tranh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lần này, ngươi cũng theo ta đi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ không cảm giác thấy xấu hổ, nhưng dù sao cũng có chút chột dạ. Đứa nhỏ thành thật, quật cường lại trung thực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2514.



Bạn cần đăng nhập để bình luận