Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2511. Đặt Tên Đại Nữu



Chương 2511. Đặt Tên Đại Nữu




- Bản vương biết rõ, trên đời này, nếu như trời xanh thật sự có cùng suy nghĩ với ngươi, vậy tất nhiên là sẽ thấy bản vương rất không hợp mắt, bản vương chấp nhận cách nói này của ngươi.
Nhưng bản vương lại không cảm thấy bản thân đúng là vô căn chi nhân gì gì đó.
Bởi vì, bản vương biết rất rõ, gốc rễ của mình bắt nguồn từ đâu.
Nói xong, vương gia lấy từ trong túi ra một hòn đá màu đỏ, đặt nó trên khay trà.
Bản thân thì đứng lên, chỉ chỉ vào tên đạo nhân này,
Nói với Tiết Tam cùng Phiền Lực:
- Có thể là hắn ta có chút tác dụng, nhưng hắn lại phạm vào kiêng kỵ của ta.
Ta nói rồi, bất kỳ cái gì, bất kể là ai dám dòm ngó nhà ta, đều giết hết cho ta.
Ngay cả Cơ lão lục, hoàng đế Đại Yến, ở trước mặt "thông gia từ bé" như hắn cũng không dám nhắc đến, chứ nói chi là một gã thuật sĩ.
- Chôn thẳng đi.
- Thuộc hạ tuân mệnh!
Trên mặt Tam gia lộ ra nụ cười tủm tỉm.
Đạo nhân thì vô cùng khó hiểu.
Hắn vốn cho là mình tiết lộ ít thiên cơ, ít nhất cũng có thể đồi lấy một cơ hội sống sót, chỉ bị giam cầm. Bây giờ, người ta lại thật sự muốn kết liễu hắn luôn.
Bế quan trong núi không biết năm tháng, vừa mới xuống núi, người bên ngoài đều hành sự như vậy à?
- Vương gia, bần đạo hữu dụng, có tác dụng lớn a!
Vương gia đã đi ra ngoài, không quay đầu quăng lại một câu:
- Có ích lợi gì.
- Phập! ! !
Chủy thủ của Tam gia đã đâm vào lồng ngực đạo nhân.
Đạo nhân cắn răng, nhìn chằm chặp vào Tam gia.
- Úi cha, coi bộ da rất giòn nha, nhưng máu thì nhiều quá đi.
- Giết ta, ắt gặp trời phạt!
Đạo nhân nguyền rủa.
- Được thôi!
Tên to con đứng bên cạnh lên tiếng.
Sau đó,
- Vèo!
- Bang!
Rìu lớn bổ xuống,
Đầu của đạo sĩ, bị gọt mất rồi.
- Bị ép thôi.
Trên mặt Phiền Lực lộ ra biển cảm rất hưởng thụ cùng vui vẻ.
Một rìu này, cuối cùng cũng chém xuống được rồi
Cái gì mà trời phạt? Nói thật, đối với các Ma Vương chẳng có tí sức uy hiếp gì. Bây giờ, tuy thực lực của mọi người hoàn toàn không phải là đỉnh phong, nhưng dù sao cũng toàn là những kẻ đã từng trải đời.
- Được rồi, ngươi còn không mau gọi hạ nhân nhặt xác bón cây đi.
Tam gia rút chủy thủ ra, Phiền Lực lau lau búa.
Hai người, một lớn một nhỏ đi ra ngoài.
Lúc này, thi thể bị chặt đầu trên mặt đất chậm rãi bốc lên một sợi bạch quang.
Cũng đúng vào lúc này, hòn đá màu đỏ bị đặt trên khay trà lúc nãy đột nhiên phun ra một luồng khói đen, lộ ra khuôn mặt.
Lúc trước bị đặt ở trên khay trà khối đá màu đỏ kia bên trong, bỗng nhiên bắn ra một luồng khói đen, lộ ra một tấm trẻ con, mang theo tươi cười làm người ta sợ hãi.
Bỗng nhiên bạch quang bắt đầu run rẩy kịch liệt, hình như còn loáng thoáng nghe được tiếng đạo nhân mắng chửi.
Ma Hoàn không nói hai lời, hé miệng, khói đen hoàn toàn bao trùm lấy bạch quang.
- Ợ...
Ma Hoàn từ từ lơ lửng về mặt đất, có thể nói, hình tượng mà nó huyễn hoá ra, cái bụng căng phồng.
Tiết Tam cùng Phiền Lực lúc nãy mới rời đi, bây giờ lại quay về.
Tam gia vỗ tay kêu lên:
- Ăn no rồi chứ?
Phiền Lực gãi đầu một cái, nói:
- Ghen tị nghê.
...
Trịnh Phàm trở lại hậu viện.
Sáng ngày mai, hắn lại phải lên đường đi tới Tuyết Hải quan rồi.
Sẽ không đi lâu, dù sao cũng không phải đánh trận, mà là đi đánh người.
Chỗ Tứ Nương ở, thật ra chính là phòng ngủ chính trong viện của Trịnh Phàm.
Sau khi Trịnh Phàm tiến vào, phát hiện bên trong rất náo nhiệt.
Hoá ra Đại Nữu được công chúa ôm sang đây.
Liễu Như Khanh cùng Khách thị ngồi chơi ở một bên, nhũ mẫu ôm Đại Nữu vừa mới được đút sữa xong, Thiên Thiên cùng Cơ Truyền Nghiệp thì bên cạnh hài tử.
Tứ Nương thì ngồi trên ghế dựa, mỉm cười nhìn cảnh tượng này.
Ánh mắt Trịnh Phàm, trước tiên là rơi vào người Thiên Thiên.
Hắn không tin sau này Thiên Thiên lớn rồi sẽ đối với mình thế nào.
Lập tức, ánh mắt lại chuyển sang người Cơ Truyền Nghiệp.
A,
Việc này,
Nói không chừng.
Ha ha ha...
Vương gia tự nở nụ cười.
Lúc này mọi người mới nhận ra là vương gia đã đến rồi, vội vàng hướng vương gia hành lễ.
Vương gia đi tới, đón Đại Nữu từ chỗ nhũ mẫu, ôm vào trong ngực.
Đại Nữu vừa mới uống sữa, lúc này rất là thỏa mãn híp mắt, nhìn bộ dạng thì có vẻ là định ngủ, nhưng được phụ thân ôm, cảm nhận khí tức huyết mạch quen thuộc, Đại Nữu vẫn là rất chi là miễn cưỡng, lộ ra chút tươi cười thưởng cho phụ thân nhà mình.
Tứ Nương lại mở miệng hỏi:
- Chủ thượng định ngày mai sẽ xuất phát sao?
- Đúng, không mất bao lâu đâu, hơn một tháng là có thể trở về rồi.
Điều kiện cho phép, vẫn phải cùng tức phụ nhi của mình vượt cạn chứ. Lần Hùng Lệ Thiến sinh, thật sự không đuổi về kịp.
- Vậy, dù sao vương gia cũng phải đặt tên cho Đại Nữu rồi mới đi ra ngoài chứ.
Tứ Nương nhắc nhở. Hết chương 2511.



Bạn cần đăng nhập để bình luận