Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2610. Một Đao Kia



Chương 2610. Một Đao Kia




- Ta hiểu rồi, trước tiên là đánh Sở quốc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế lập tức bắt được điểm mấu chốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Càn quốc để lại cuối cùng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay trong tiểu đình, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai nam nhân có quyền lực, địa vị cao nhất Đại Yến, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn nhau mỉm cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phụng Tân thành đã chuẩn bị kỹ càng để nghênh tiếp hoàng đế Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà từ xưa tới nay, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Điều đầu tiên cần làm khi đón tiếp khách quý chính là tổng vệ sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vốn vẫn còn một loạt hành động phô trương dành cho hoàng đế, về điểm này vương phủ không hề keo kiệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay cả Người Mù luôn tận sức tạo phản cũng nhất quyết muốn nghênh tiếp hoàng đế bằng lễ nghi long trọng nhất, như thế nào đi nữa, cũng không thể bỏ qua các cục. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng hoàng đế đã cử người đến truyền đạt thánh chỉ trước, ngụ ý mọi thứ cứ giản lược là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi đưa thánh chỉ là Lưu Đại Hổ. Sau khi Lưu Đại Hổ đọc xong thánh chỉ, lại truyền đạt khẩu dụ của vương gia: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải là hắn đang nói mát đâu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Do đó, nghi thức chào đón long trọng không còn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng quân dân ở Phụng Tân thành vẫn rất tò mò về hoàng đế bệ hạ của Đại Yến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật sự không phải nhiệt tình mà là tò mò, đơn giản là muốn xem chuyện hiếm lạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Suy cho cùng, trong mắt mọi người nơi đây, vương gia của bọn họ mới thật sự là “thiên tử”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Họ muốn xem hoàng đế trông như thế nào mà vẫn ưỡn mặt không nhường chỗ cho vương gia nhà mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng may, suy nghĩ như vậy chỉ giấu ở trong lòng, không có ai gióng trống khua chiêng nói ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, khi nhìn thấy xa giá của hoàng đế, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dân chúng đều rất thức thời quỳ xuống hô vạn tuế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một câu hoàng đế vạn tuế, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một câu vương gia vạn tuế, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hô một hồi, không biết rốt cuộc là đang dõi theo ai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế và vương gia ngồi chung trong một chiếc xe ngựa lớn do Vương phủ đặc chế, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe bên ngoài hô to vạn tuế, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế này đi, Trịnh Phàm, trẫm phong cho ngươi một chức cửu thiên tuế, làm tròn lên cũng là vạn tuế gia rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nếu là người thường, nghe hoàng đế nói ra lời này sẽ sợ tới mức quỳ rạp xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây rõ ràng là đã làm sai chuyện gì, mới phạm vào chỗ kiêng kỵ của hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Bình Tây Vương chỉ tức giận liếc nhìn hoàng đế, mắng một câu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Biến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Theo yêu cầu của hoàng đế, cả đội không trực tiếp vào trong Phụng Tân thành, dù hoàng hậu đã nhớ nhung nhi tử mình không sao kể xiết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đội ngũ rẽ ngang, trước tiên đi đến Hồ Lô miếu ở ngoài thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong miếu, ngoại trừ bài vị trường sinh của thần phật và cả nhà vương gia thì còn có một số văn bia tưởng niệm những sĩ tốt chết trận, bọn họ cũng hưởng thụ hương hỏa cung phụng ở đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế đi tới bái tế bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ sau khi bái tế xong, hoàng đế và vương gia mới chính thức cùng nhau tiến vào trong Phụng Tân thành, đi vào Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi hai vị khách nhân tôn quý nhất rời đi, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu hòa thượng đỡ lão hòa thượng ngồi bên miệng giếng trong miếu, bởi vì là hành trình thêm vào bất chợt nên nhất thời Hồ Lô miếu bận rộn đến tối mày tối mặt, lúc này cả hai thầy trò đều vô cùng mệt mỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đồ nhi, ta đã nhìn thấy hoàng đế. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đồ nhi, có lẽ ngày thường nhìn vương gia nhiều, mặc dù là lần đầu tiên được gặp vị hoàng đế này nhưng… cũng chỉ có vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc hai thầy trò đang thì thầm với nhau, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người giấy khi nãy cuộn mình trong góc lúc này lại tung bay ra, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cũng đang lầm bầm lầu bầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây không phải là chuyện hiển nhiên sao? Vị vương gia kia của các ngươi chỉ kém hoàng đế một thân long bào. Không, chỉ đặt thêm một cái móng vuốt lên trên mãng bào chẳng phải đã thành hoàng đế luôn rồi à. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai con lừa trọc chưa từng va chạm xã hội! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiểu hòa thượng cầm nửa xô nước bên giếng đổ xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A a a a! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người giấy kêu to lùi về sau, sợ mình bị ướt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người giấy lại trở về trong góc của mình, tự lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không ngờ, không ngờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quá nham hiểm, thực sự là quá nham hiểm, uổng cho ngươi tu hành một đời, ta còn cảm thấy trên đời này ngươi nên là kẻ duy nhất trùng tên với ta, ai ngờ ngay cả mặt mũi ngươi cũng không cần luôn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ha ha, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Một đao kia của Tàng phu tử, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thực sự đã đáp xuống đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2610.



Bạn cần đăng nhập để bình luận