Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2600. Hứa Văn Tổ



Chương 2600. Hứa Văn Tổ




Các chư quốc khác đều không phải kẻ ngu, bọn họ có thể nếm ra mùi vị ẩn chứa trong niên hiệu này: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Yến quốc không còn loạn nữa, thật sự không cho mọi người cơ hội nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hơn nữa, dựa vào đâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dựa vào đâu mà cả hai đời Yến quốc ngươi đều ăn chơi như vậy mà vẫn có thể bình yên vô sự? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Giầy cũng nên ướt rồi chứ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hoàng hậu à, lâm hạnh thiên hạ so với lâm hạnh nàng, đúng là còn mệt mỏi hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế xoa eo cảm khái nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng hậu thấy người này được chiếm được món hời lại còn ra vẻ, đã làm thì làm cho chót, tiến lên một bước nửa ngồi nửa quỳ, đưa tay về phía thắt lưng long bào lục lọi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được không được! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế sợ hãi lùi lại hai bước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Để trẫm từ từ, để trẫm từ từ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi phu thê lập tức cùng nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Ngụy công công bẩm báo: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ, thái thú Dĩnh Đô, Hứa Văn Tổ đã chờ sẵn bên ngoài ngự liễn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuyên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tuân chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra, đội ngũ hoàng đế đã đi qua Dĩnh Đô, hơn nữa còn tạm dừng ở Dĩnh Đô mấy ngày, tiếp kiến một đám đại biểu của các thế lực địa phương ở đó, bao gồm cả Thành thân vương Tư Đồ Vũ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng lúc đó Hứa Văn Tổ không có ở Dĩnh Đô mà đã đi tuần sát việc cày bừa vụ xuân rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đầu, Hứa Văn Tổ đã dành thời gian để đợi thiên tử giá lâm đến Dĩnh Đô, nhưng trên đường đi, thiên tử trì hoãn hành trình, bỏ lỡ lịch trình mà Hứa Văn Tổ đã sắp xếp. Bị hoàng đế thất hẹn, Hứa mập mạp cũng không chờ, mà đi bận bịu việc của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng hoàng đế vẫn nán lại Dĩnh Đô thêm một ngày mới ra khỏi thành, cũng xem như là đợi Hứa Văn Tổ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt khác, Hứa Văn Tổ còn làm được một chuyện, đó chính là lúc đội ngũ hoàng đế sắp bước vào địa giới đại Dĩnh Đô, hắn đã dâng thư kiến nghị hoàng đế nên sửa đổi lộ trình ban đầu để không quấy nhiễu đến dân chúng và quan địa phương, ảnh hưởng đến tiến độ xuân canh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thái thú Dĩnh Đô, Hứa Văn Tổ, tham kiến bệ hạ. Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Văn Tổ đứng lên như hai ngọn núi thịt chồng chất lên nhau, quỳ xuống đất thì hai hợp thành một. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế bước xuống long ỷ, tiến đến chủ động nâng hắn dậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Văn Tổ vội nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được, không được đâu bệ hạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả lẽ ra phải là cảnh tượng quân thần hòa thuận, thế nhưng lại không cẩn thận, Hứa mập mạp trượt chân một cái lảo đảo té ngã, cũng nhờ có Ngụy công công đưa tay ra đỡ kịp thời nên hoàng đế mới có thể đứng vững. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế cười rộ lên, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hứa ái khanh, ngươi lại béo lên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Văn Tổ bò dậy nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Dĩnh Đô nuôi người tốt quá, để bệ hạ cười chê rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi khá lắm, chỉ trong vòng mấy năm mà đã quản lý khu vực Dĩnh Đô này thành một mảnh đất dưỡng người, làm rất khá, trẫm rất hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ quá khen, vi thần sợ hãi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu là người khác, dám để trẫm mất công chờ, lại còn dám báo trước cho trẫm nhường đường vì xuân canh, nhất định trẫm sẽ cảm thấy hắn đang muốn mượn cớ để ghi danh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu là ngươi làm, trẫm lại không thấy như vậy. Ngươi là một người làm việc cần mẫn, là quan lại có tài của trẫm, là cánh tay đắc lực của Đại Yến! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế chính miệng khen ngợi, lời này sẽ được đưa vào sách sử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong sách sử, khi nhắc tới Hứa Văn Tổ hắn tất nhiên sẽ thêm vào một câu: Hoàng đế khen ngợi: Cánh tay đắc lực của đất nước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Văn Tổ lại quỳ xuống lần nữa, hít một hơi thật sâu rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần không dám nhận, thần chỉ làm tròn chức trách của mình, thân là thái thú một phương, đương nhiên phải chăm lo cho con dân của thiên tử, thần không dám kể công! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Haizz, nếu quan viên Đại Yến đều lấy Hứa khanh gia làm gương, ngày Đại Yến ta thống nhất thiên hạ sẽ ngay trước mắt, không, có thể đã đợi được từ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thần nguyện vì bệ hạ ra sức trâu làm ngựa, nguyện vì đại nghiệp nhất thống Chư Hạ của bệ hạ mà hiến dâng tất cả! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, Ngụy Trung Hà, đỡ Hứa ái khanh lên đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa Văn Tổ được người đỡ dậy, quân thần lần lượt ngồi xuống, bắt đầu đối tấu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ yếu vẫn là nghe một chút quy hoạch phát triển của Hứa Văn Tổ đối với Dĩnh Đô. Hoàng đế hỏi, thái thú đáp, sử quan đi theo bên cạnh ghi chép lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất nhiên sau này những này ghi chép đó sẽ bị xóa bớt, hơn nữa sử quan cũng nắm chắc trong lòng cái gì nên ghi cái gì không nên ghi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2600.



Bạn cần đăng nhập để bình luận