Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2736. Quốc chiến (3)



Chương 2736. Quốc chiến (3)




Sở dĩ triều đình Sở Quốc có thể tiếp tục kiên trì, có thể tiếp tục giữ lấy các loại quân lực của mình, nguyên nhân cơ bản nằm ở sau khi Sở Hoàng mượn ngoại lực cắt giảm quý tộc Sở Quốc, quyền lực của triều đình đã được mở rộng. Đồng thời một loạt chính sách lôi kéo và phân hóa đối với Tang tộc ở phía Nam mấy năm gần đây, cũng khiến triều đình có được sự ủng hộ nữa đến từ phía Nam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đứng trên góc độ của cả Sở Quốc, nó đã suy yếu rồi, nhưng lại đứng trên góc độ “Sở Quốc”, thực ra nó “lớn mạnh” rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng loại lớn mạnh này là dựa vào tiêu hao khí huyết của quốc gia để thực hiện, cũng chính là tiềm lực. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, thực ra bây giờ Sở Quốc rất giống Nam Bắc tam quốc lúc đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thời tam quốc? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thời kỳ đó, phía Bắc mở rộng và phát triển tốt nhất, nhưng trên thực tế phía Nam đời sau càng sung túc hơn thực ra vẫn là nơi khá “hoang dã”. Cục diện bây giờ của Sở Quốc chính là như vậy, ở mức độ nhất định, thế công của chúng ta đối với Sở Quốc đã ép đại cữu ca kia của ngài khai thác mở rộng đối với khu vực Sở Nam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói như vậy, đại cữu ca kia của ta cũng coi như là đã làm cống hiến cực lớn cho Chư Hạ, ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm giơ tay kéo áo khoác trên người, bước trên một đài quan sát với người mù, một trước một sau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Người mù, ngươi nói hậu cần của người Sở còn có thể chi viện bao lâu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm năm này chúng ta vùi đầu phát triển, bọn họ cũng không rảnh rỗi nha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy Trịnh Phàm gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ yếu vẫn là do đầm lầy, binh tay sai Dã nhân có hiệu quả rất lớn, nhưng khi người Sở hoàn toàn rụt cổ lại, bên cạnh lại có đầm lầy dựa vào, quân ta không thể chặn hậu phương của nó. Điều này khiến cho đại cữu ca kia của ta có thể không ngừng cung cấp tiếp tế cho đại quân tiền phương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đánh trận cắt hậu cần trước, đây không nên gọi là thói quen của người làm soái, mà nên gọi là bản năng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm dừng bước chân, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có điều, Sở Quốc là vì địa thế, nhưng sau này lúc đánh Càn, thì có thể dùng chiêu này để phá ba bên của Càn Quốc, phía Bắc của người Càn rất bằng phẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng nói đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người bước đến phần đỉnh của đài quan sát, Trịnh Phàm không nhìn về phía Nam, mà quay người lại nhìn về phía Bắc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Từ chỗ đó xuất hiện bóng dáng của hai nhánh quân đội, mũ giáp trên người bọn họ không giống với quân Tấn Đông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đã thay phiên lên rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm Chủ thượng, đã sắp xếp xong lâu rồi, ngài đã đặc biệt căn dặn, thuộc hạ không dám chậm trễ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại quay mặt về phía Nam, giơ tay nhẹ nhàng vỗ lên lan can phía trước: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thực ra, trận quốc chiến này quy mô lớn hơn lần đầu Yến Sở quốc chiến lão Điền đánh ban đầu nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quy mô nhân số không thể sánh ngang nhưng số lượng chính binh và trình độ dư dả của hậu cần trong đó lại có chất lượng tốt hơn lão Điều ban đầu quá nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng là Chủ thượng đích thân vạch kế hoạch, có lúc thuộc hạ nhìn Chủ thượng cũng cảm thấy kinh ngạc, luôn cảm thấy hơi không chân thật, có điều bây giờ đã dần quen rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cách khen người này của ngươi tốt hơn tên A Trình kia nhiều, có làm nền, không cứng nhắc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn Chủ thượng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới đài quan sát, Mạn Đốn đã dẫn thuộc hạ của mình trở về, hắn cũng không biết lúc này người đứng trên đầu mình chính là Nhiếp Chính Vương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cũng không có tâm trạng nhìn ngó lung tung, vì tâm trạng của hắn rất sa sút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mùa đông bắt đầu đến, bách tính người Sở cũng đã dừng đa số hoạt động sản xuất nhất định phải làm, bắt đầu co đầu rút cổ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lỗ tai không dễ làm như vậy, binh lính người Sở cũng không phải dễ gặm như vậy, phải trả các giá nhiều hơn gấp mấy lần so với ban đầu mới có thể có được lỗ tai ít hơn ban đầu rất nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tức nhất là từng nhóm kỵ binh mang cờ hiệu của triều đình Yến Quốc bắt đầu đến cướp đoạt công việc vốn thuộc về binh tay sai Dã nhân bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cách nói của bên trên là bọn họ vừa đến, cần cơ hội luyện tay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Theo sự hiểu biết của Mạn Đốn và một đám binh tay sai Dã nhân đối với Đại Yến, triều đình Yến Quốc cũng là một bộ lạc lớn mạnh, là đồng minh với bộ lạc Tấn Đông của Nhiếp Chính Vương. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng dù sao người ta cũng là người Yến… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên sau khi binh mã của triều đình tiến vào, binh tay sai Dã nhân cũng không dám đi cướp thịt ăn của bọn họ, thi thoảng một số mục tiêu dễ ra tay thì chỉ có thể để lại cho bọn họ. ͏
Đám Dã nhân Mạn Đốn không cho rằng bản thân ở đây bị bắt nạt, cũng không cảm thấy bản thân thấp hơn người ta một bậc có gì sai, ngược lại sẽ càng hy vọng có thể có được thân phận tiêu hộ hơn, như vậy tất cả đều khác rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đáng tiếc, vẫn là kém hơn chút xíu, chỉ một chút xíu như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạn Đốn hơi ỉu xìu cắm đầu dắt ngựa và một đám thuộc hạ kiểm tra xong rồi vào quân trại, đúng lúc thấy Quách Đông không có lỗ tai kia vội vàng chạy qua trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mạn Đốn hơi kỳ lạ, nhưng thân phận của bản thân cũng không tới mức tự dưng gọi người ta lại, nên chỉ nhìn Quách Đông chạy lên đài quan sát, rồi không dám chậm trễ nữa, đi về vị trí thanh toán lỗ tai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ty chức bái kiến Vương gia, Vương gia thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông quỳ rạp trước mặt Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nơi này có trật tự không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm Vương gia, không tính là ngay ngắn, nhưng coi như là có trật tự. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là từ gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không khỏi cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông cũng ngượng ngùng cười, đứng dậy cung kính đính ở một bên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong nhà vẫn ổn chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông được sủng ái mà lo sợ, vội nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm Vương gia, trong nhà tất cả đều ổn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nói ngươi đã sinh một khuê nữ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, là hai khuê nữ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, người mù nói xen vào: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hứa An gia đã sinh hai tiểu tử. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ấn tượng của Trịnh Phàm đối với Quách Đông chủ yếu là từ kinh nghiệm từng trải của hắn, và “thương tật” trên người hắn, có điều loại thương tật này vốn chính là huy hiệu công trạng hành tẩu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn về Hứa An, quan quân kỷ trong quân thiết diện vô tư này, tất nhiên hắn càng nhớ rõ hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, ta nhớ hai các ngươi có quan hệ rất tốt, kết thân từ nhỏ chưa? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm Vương gia, vẫn chưa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bị chiến sự trì hoãn sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là nguyên nhân gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thời buổi này không hề để ý tự do yêu đương gì. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó chuyện hắn cướp dâu Công chúa Đại Sở đã coi như là tấm gương tiên phong của “tự do yêu đương” thời đại này rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bẩm Vương gia, ty chức vốn muốn kết cho một đứa, nhưng tên kia vậy mà muốn kết hai đứa, ty chức tức quá nên không bàn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe vậy Vương gia cười lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hắn đúng là tính toán rất tốt, không thể đồng ý, nếu không thiệt tới nhà bà ngoại rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông gật mạnh đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, đúng, Vương gia nói đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Hứa An cũng đi lên đài quan sát, thấy Quách Đông đứng bên cạnh Vương gia cũng không cảm thấy bất ngờ, hắn hành lễ với Vương gia và Bắc tiên sinh trước, sau đó trình một tấu sớ tới trước mặt Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia không nhận, Bắc tiên sinh nhận lấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong là một danh sách, danh sách thanh tẩy, trong đó có một số còn là quan trên giáo úy trong quân, có một phần là trực tiếp bắt lấy, có một phần thì “bất ngờ” chết trận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ví dụ ở hậu cần, đột nhiên bảo ngươi ra ngoài thu tai, sau đó thì không có sau đó nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù không mở ra, nhưng đã xem xong rồi, gật đầu với Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm thở dài, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vất vả rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cô phải thưởng ngươi chút gì đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạt tướng không dám… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ài, phải thưởng phạt phân minh đúng chứ, như vậy đi, cô chỉ hôn cho con của ngươi. Quách Đông à, ngươi đồng ý cô làm người mai mối này chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quách Đông lập tức làm ra vẻ mặt khổ sở, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia ban hôn, là vinh hạnh của ty chức, cảm ơn Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hứa An cũng lập tức hành lễ: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cảm ơn Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm quay người, tiếp tục nhìn về phía Nam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lần thanh tẩy này không phải vì chủ trương chính trị, ở Tấn Đông, Vương gia là duy nhất, không có chủ trương chính trị không đồng nhất nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyên nhân cơ bản dẫn tới lần thanh tẩy này nằm ở thời kỳ đầu gây dựng sự nghiệp, có một số sức mạnh mang tính đại diện, bọn họ từng phát huy tác dụng rất lớn, đó chính là thương nhân buôn lâu tới từ các nước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc Tấn Đông cần bọn họ nhất, bọn họ đã tiến vào, để Tấn Đông có thể lưu thông thương mại, lúc bọn họ kiếm đầy bồn đầy bát, Tấn Đông cũng giải được vấn đề cấp bách của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan hệ của bọn họ vẫn luôn rất tốt với Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng không phải mỗi thương nhân buôn lậu đều là Phạm gia trước đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên thực tế, chính là dượng của Hoàng đế Phạm Chính Văn này, ban đầu hắn nghĩ cũng là cắt đất tự trị, nếu như không phải cuối cùng bị ép không còn đường lui được bản thân dẫn quân giải vây, hắn cũng sẽ không chủ động giao ra địa bàn cơ nghiệp tổ tông của Phạm gia. ͏ Hết chương 2736.



Bạn cần đăng nhập để bình luận