Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2589. Thú Vui Ác Liệt



Chương 2589. Thú Vui Ác Liệt




- Nói như thể ngươi muốn ra ngoài vân du vậy, ngươi ở cách vách muốn đến xem lúc nào mà chẳng được? Lệ Thiến. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đến ngay đây. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hùng Lệ Thiến tiến lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau này cứ ngày chẵn, thì nàng dẫn nữ nhi của chúng ta tới sát vách ở chung đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, thiếp thân đã biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Hùng Lệ Thiến đi tới trước mặt Kiếm Thánh, hơi nhún người làm tư thế vạn phúc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ tiên sinh đã bồi dưỡng tiểu nữ, sau này tiểu nữ xin nhờ tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương phi quá lời rồi, đây là phúc phận của Ngu mỗ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, Vương gia xoay người, nhìn về phía Trịnh Lâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đại nữ nhi đã xong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn tiểu nhi tử thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đang sững sờ cái gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm vẫn ngồi ở vị trí trung tâm, nhìn cái này rồi lại nhìn cái kia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chủ yếu không phải nó đang do dự xem chọn cái nào, mà là không có nhiều thứ trông đáng để nó hứng thú. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người ta là chọn một thứ mình thích nhất trong đám đồ vật, còn nó thì hình như đang nhặt một cái mình không quá chán ghét. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất nhiên, ban đầu Trịnh Lâm muốn cầm ly cocktail. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy có yêu nghiệt nhưng nó vẫn chỉ là một đứa bé, một đứa nhỏ có thể suy nghĩ chu đáo đến mức nào chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bắt đồ cát tường cũng chỉ là chọn một cái vừa mắt mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Còn lại mấy thứ xanh xanh đỏ đỏ nó không quá hứng thú, duy chỉ có rượu, bởi vì được A Minh lén cho nếm thử nên nó thích mùi vị kích thích mạnh mẽ này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng khi nó nhìn về phía ly rượu, lại nhìn về phía mẫu thân mình đang đứng ở phía trước, nói chính xác là nhìn về phía nụ cười ý vị thâm trường của mẫu thân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Lâm do dự. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó không sợ phụ thân, thật sự không sợ, cho dù phụ thân đánh mình, nếu biết nói chuyện, nó thậm chí còn dám trào phúng một câu: Nào, ngon thì đánh chết ta đi! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó có thể nhận ra được “thiện ác”, đối với “thiện ác” hướng về mình, nó chắc chắn nam nhân tự xưng là phụ thân này thật sự không thể thương tổn nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, người phụ nữ tự xưng là “mẫu thân”... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tất cả ma vương thúc thúc đều yêu quý nó muốn chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có mẫu thân là ngoại lệ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói như thế nào nhỉ, trong “nhận thức” của Trịnh Lâm, người phụ nữ này thật sự rất nóng nảy, có thể xuống tay với nó, cũng nỡ xuống tay với nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cảm giác rất kỳ quái, nhưng lại vô cùng chân thật. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên nó lui lại mà cầu cái thứ hai, cuối cùng Trịnh Lâm bắt đầu bò về phía khối “ngọc tỷ truyền quốc”. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Người Mù vẽ ra một đường cong, tốt, rất tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, tất cả ánh mắt đều cùng lúc đều đặt lên người thế tử điện hạ đang bắt đầu bò. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi phát hiện mục tiêu của nó là khối tỷ ấn kia, trên mặt đại gia hỏa cũng lộ ra nét tươi cười, đây là điềm tốt, điềm tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người trong nhà biết thiên phú của Trịnh Lâm đáng sợ đến mức nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đối với những văn võ bên dưới trong vương phủ này mà nói, bọn họ chỉ cần thế tử điện hạ có thể an ổn làm tốt thân phận thế tử là được rồi, còn lại bọn họ sẽ theo Vương gia đánh hạ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cũng không ngăn cản, ngọc tỷ truyền quốc làm thì cũng làm rồi, đúng là có chút “thú vui ác liệt” , nhưng nếu con mình đã chọn thì hình như hắn vẫn có thể tiếp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, ngay khi tất cả mọi người cảm thấy, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lễ trảo cát này sẽ kết thúc viên mãn, mọi người đều chuẩn bị dập đầu chúc phúc cho thế tử điện hạ, lại thấy Trịnh Lâm bò đến trước mặt ngọc tỷ, đưa tay đẩy một cái. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- A! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngọc tỷ truyền quốc, bị đẩy xuống dưới bàn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó còn rất nhỏ, cũng đang bị phong ấn, nhưng dù sao vẫn có thể minh chứng cho câu “Lạc đà gầy còn hơn ngựa”, sức lực này lớn hơn nhiều so với những đứa nhỏ cùng tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ấn tỉ rơi xuống đất, lăn mấy vòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Người Mù lúc này đã đông cứng lại, cho dù hắn bị mù, nhưng hắn thật sự có “ánh mắt”, ít nhất có thể cảm nhận được loại cảm xúc này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong khoảnh khắc đầu tiên, Người Mù đã tức giận. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng sau đó, khi tinh thần lực của hắn bắt được một động tác biểu cảm rất nhỏ nào đó trên mặt Trịnh Lâm, hắn không tức giận, thậm chí còn cảm thấy rất vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ồ, ồ ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ha ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người Mù mỉm cười trong lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn biết, bản thân đã đặt ngọc tỉ truyền quốc ở bên giường đứa nhỏ từ lâu, cộng thêm ma hoàn hỗ trợ, để hài tử chơi đùa nó với mỗi ngày, hơn nữa còn giấu đi khi chủ thượng tiến vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2589.



Bạn cần đăng nhập để bình luận