Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2765. Chưa hài lòng



Chương 2765. Chưa hài lòng




Niên Nghiêu gật đầu, đứng dậy, cuối cùng nhìn đứa bé kia, rồi được một hộ vệ khác dẫn đường đi ra khỏi phòng riêng, sau đó trực tiếp vào Tấn Đông gặp Nhiếp Chính Vương, cả đường đều sẽ có người của Mật Điệp ty… hộ tống cả đường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Mao Minh Tài cũng thỉnh cầu cáo lui, hắn còn phải đến nội các trực, tối nay đến lượt ca của hắn, quan viên nghỉ ngơi, cũng không thể nghỉ hết tất cả. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thoáng cái, trong phòng riêng chỉ còn lại Hoàng đế và Ngụy công công. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngụy Trung Hà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có nô tài. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bảo Lục Băng đến Tấn Đông với Niên Nghiêu đi, nghỉ ngơi mấy năm, Lục Băng hắn cũng nên ra ngoài hoạt động rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nô tài tuân chỉ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế nhìn sông Lưu Kim bên dưới, vươn vai, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, Niên Nghiêu còn kém hơn họ Trịnh kia nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn không à, dù sao Niên Nghiêu cũng là bại tướng dưới tay của Nhiếp Chính Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trẫm không phải nói cái đó, mà là nói chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bệ hạ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem nếu như lúc trước bế qua không phải cháu của Niên Nghiêu, mà là con của họ Trịnh kia, thì sẽ thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ui… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngụy công công theo hai đời Quân vương, định lực hơn người và bản thân còn là Luyện Khí sĩ, sau khi quăng giả thiết này ra, đã trực tiếp bị đánh bại, hít ngược khí lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy vậy, Hoàng đế bật cười, cười vô cùng vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngụy công công cũng cười theo: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha… ha ha… ha ha ha… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phải biết rằng, năm đó lúc Trịnh Phàm giết tể phụ Triệu Cửu Lang thế hệ trước ở Bình Tây nhai kinh thành, Ngụy công công đã “chứng kiến” cả quá trình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đường đường là tể phụ Đại Yến lại bị Nhiếp Chính Vương khi đó giết chết như giết gà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có điều, Ngụy Trung Hà biết rõ, bệ hạ nhà mình tuyệt đối không thể nào làm ra loại chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là tình cảm? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không, không chỉ là tình cảm, nó đã vượt qua tình cảm rồi, cũng chính vì như vậy, tình cảm giữa bệ hạ nhà hắn và Nhiếp Chính Vương bị nén rất chặt, vô cùng… cố định. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế ngẩng đầu lên, nhìn trăng sáng, cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng may, trên đời này chỉ có một Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngụy công công vừa định phụ họa, Hoàng đế lại cảm thán: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng may, trên đời này có một Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hùng Đình Sơn sai người đưa một gánh hát du ca đến cho ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, trước trận đêm qua sai người đưa tới, thuộc hạ đã để bọn họ dẫn người tới rồi, Tiết Tam đã kiểm tra, không phải thích khách, chỉ là gánh hát du ca bình thường, có điều trên một số dụng cụ hình như có bày thuật pháp của Luyện Khí sĩ, thuật pháp nhỏ, sẽ không tạo ra uy hiếp gì, Chủ thượng yên tâm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây tính là lễ nghi chiến tranh quý tộc Sở Quốc sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không đúng, ban đầu lúc Hùng Đình Sơn lấy nữ tử Tang tộc ở Ngô Đồng quận, bản thân hắn hẳn là không thèm chơi trò đó của quý tộc lão Sở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bỏ đi, dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, xem hí cũng rất tốt, năm đó lúc ở Kinh Thành xuống thuyền, ta nhớ ở trên đường cũng có du ca đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng nhớ không nhầm, có điều gánh hát du ca của Sở Quốc có chia hai loại thứ dân và quý tộc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, nhân thịt trộn xong rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ đưa một chậu nhân thịt qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm giơ tay nhận lấy, bước tới lồng sắt phía trước, trong lồng nhốt rất nhiều chim ưng, là giống đặc biệt của dãy núi Thiên Đoạn, vẫn có hơi khác với chim ưng bình thường, mắt của bọn nó là màu đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có điều Trịnh Phàm trước giờ không thích chơi những thứ này, bình thường đều là Tiết Tam nuôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm bấu một cục thịt, ném vào trong lồng, một đám chim ưng bắt đầu tranh giành thức ăn, Trịnh Phàm duy trì tốc độ đều đặn, tiếp tục ném vào trong. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thấy cảnh này, Tỳ Hưu nằm ở bên cạnh hơi dựng người dậy, phát ra âm muix hơi không hài lòng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nghiêng đầu nhìn nó, Tỳ Hưu lại lập tức nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thực ra, lúc ban đầu Tỳ Hưu này chỉ là sợ Ma Vương, không hề sợ hãi chủ nhân chân chính này, còn coi Trịnh Phàm là người hầu bị Ma Vương nuôi giống mình. Sau đó, quan niệm chủ tớ đã bắt đầu từ từ trở thành cố định, Tỳ Hưu này cũng càng ngày càng sợ Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể là vì năm đó Trịnh Phàm không giống một người bề trên chân chính, còn bây giờ nói không hề khoa trương, là thật sự có vương khí gia tăng. ͏ Hết chương 2765.



Bạn cần đăng nhập để bình luận