Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2828. Có chuyện còn chưa biết



Chương 2828. Có chuyện còn chưa biết




- Thần hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế nói ra phương hướng sơ lược, Mao Minh Tài phụ trách viết ra, đồng thời phải thể hiện ra Hoàng đế rất có văn hóa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng cuối cùng nhớ thêm một câu cho trẫm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mao Minh Tài cầm bút, nhìn Hoàng đế, ánh mắt của các lão khác đều nhìn về phía Hoàng đế. Trong thời gian ngắn Càn Quốc đổi liền hai đời Hoàng đế, theo lệ cũ, phát cho Chư Hạ để được công nhận, mà ở Yến Quốc lại vẫn chưa có trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Yến Càn mấy đời quan hệ thân thiết, đều là nước của Chư Hạ, quân thần dân chúng giữa hai nước tình như thủ túc, láng giềng hòa thuận… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mao Minh Tài vừa ghi chép vừa khẽ gật đầu, đám các lão cũng gật đầu rất nghiêm túc. Rõ ràng vô cùng đồng ý với định nghĩa quan hệ giữa hai nước Yến Càn của Hoàng đế nhà mình. Hoàng đế chuyển hướng, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc trẫm làm Hoàng tử, tiên đế từng lấy Hoàng đế Chính Hi của Càn Quốc làm tấm gương cho trẫm, để trẫm học hỏi, nhận làm thúc phụ từ xa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Ngự Thư phòng, tất cả đại thần đều nhao nhao gật đầu, bày tỏ quả thật có chuyện này, giống như năm đó lúc tiên đế nói với bệ hạ những điều này, bọn họ chính là bàn ghế có mặt ở hiện trường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Càn Quốc phản nghịch, hành động vô đạo, nếu không tự uốn nắn, thì… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế đứng dậy, vỗ lên ngự án, trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thì trẫm, sẽ đem thiết kỵ Đại Yến, trả thù cho Hoàng đế Chính Hi thúc phụ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mệt mỏi rồi đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù hỏi Tạ Ngọc An cũng đang ngồi xổm ở ven ao cá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không mệt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có sức sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An cười, giơ tay hắt nước trong ao cá lên, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta từng buông bỏ tạp niệm, ta từng buông bỏ dã tâm, ta từng buông bỏ ly gián. Ta đã nghĩ mọi cách kéo tất cả những gì có thể tìm được, có thể thấy được, có thể có được trong tay ta lên bàn cược. Ta từng cố gắng rồi, hơn nữa là dốc hết sức lực. Ta không có nằm thẳng từ sớm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, Tạ Ngọc An nằm thẳng xuống ở ven ao cá ngay trước mặt người mù. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại Sở nằm thẳng rồi, bệ hạ nằm thẳng rồi, ta, cũng nằm thẳng thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nằm yên lòng yên dạ, vì ta đã từng vì bản thân, vì quốc gia này, cũng coi nhưng đã từng liều mạng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- nhưng đều là nằm thẳng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không giống nhau, không giống nhau. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An xua tay, chỉ bầu trời trên tầm nhìn của mình, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Gặp trở ngại đã nằm thẳng oán trời trách người, thực ra giống như cá trong ao này, cả đời này cũng chỉ có chỗ nhỏ như vậy. Có kêu rên thêm mấy tiếng, ăn năn hối hận mấy cái, giống như trẻ con nằm trên đất khóc lóc kia, để mong thu hút được sự chú ý của người lớn qua kéo ngươi, rồi phủi bụi trên người ngươi vậy. Bây giờ, trong tầm nhìn của ta là bầu trời này, ta không thể nắm bắn nó, nhưng ta từng chứng kiến nó, cũng từng thử muốn bắt lấy nó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi còn trẻ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An nghiêng đầu qua nhìn người mù, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc người lớn tuổi bình thường nói với ngươi, ngươi còn trẻ, phía sau luôn sẽ có một số suy nghĩ khác, ví dụ ngươi còn có một vài giá trị có thể ép tiếp, cho ta sử dụng? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù không nói chuyện, lặng lẽ lấy một quả quýt trong túi ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trong túi của ngươi rốt cuộc giấu bao nhiêu? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhiều hơn trong túi của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù bắt đầu bóc quýt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An nhấn mạnh nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi phải ăn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhanh người mù đã bóc xong một quả quýt, rồi đưa nó tới trước mặt Tạ Ngọc An, khóe miệng Tạ Ngọc An lạnh lùng cười, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có chuyện ta tin chủ tử nhà ngươi còn chưa biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ tử nhà ngươi là người giàu tình cảm, người giàu tình cảm chân chính, lúc trước ta còn không tin, lần này ta tin rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau đó thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm đó ở đất Lương là ngươi ra hiệu cho ta đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ra hiệu cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang giả vờ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là ta và ngươi lần đầu gặp mặt, tại sao ngươi muốn ngậm máu phun người, vấy bẩn ta? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ dựa vào quả quýt này là đủ rồi, thói quen thích cho người ăn quýt này của ngươi, rất không tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc trước gian tế thương khách truyền tin kia cũng vừa tới đã bị cho ăn quýt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói tiếp đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem, nếu chủ tử nhà ngươi biết, Lý Phú Thắng chết trận cũng có liên quan tới ngươi, ngươi sẽ tự xử thế nào? Chủ tử nhà ngươi còn đưa cả mộ của Lý Phú Thắng đến chỗ mộ tổ của Điền gia, tình cảm không tầm thường nha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lý Phú Thắng chết trận không nằm trong dự tính của ta, ta chỉ muốn ra hiệu cho ngươi lúc đó có thể làm chút chuyện bên ngoài Nam Môn quan. ͏ Hết chương 2828.



Bạn cần đăng nhập để bình luận