Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2519. Về Nhà



Chương 2519. Về Nhà




Ngay sau đó Kiếm Tỳ lại bổ sung: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ càng hỏi, Vương gia lại càng thấy thích. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh phàm nở nụ cười, đập một hạt đậu phộng cầm trong tay về phía Kiếm Tỳ, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cười mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Là ngươi thông minh, ngươi nghĩ sư phụ ngươi không biết hả? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh không nói tiếng nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng thực ra, mấy năm nay, ở nhà làm hàng xóm, thường xuyên thăm hỏi các loại… xuất chinh bên ngoài lại càng gần như hình với bóng, thật ra thì tính tình của nhau đã sớm trôi chảy rõ ràng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ có phần không phục nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy Vương gia biết rõ còn cố hỏi làm gì, ngươi tới nơi này để bắt nhược điểm gì hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải, nhược điểm là phải bắt đúng lúc, cũng quá mất mặt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy Vương gia đã có nhược điểm trên tay, vì sao không trực tiếp xử lý người luôn? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vấn đề này, hỏi rất hay. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn Thiên Thiên và Cơ Truyền Nghiệp bên cạnh một chút, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đặc biệt là với Cơ Truyền Nghiệp, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Truyền Nghiệp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có hài nhi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ hoàng ngươi có dạy ngươi xử trí một kẻ rất đáng ghét như thế nào hay không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phụ hoàng đã từng dạy qua. Phụ hoàng nói, nhìn một người có đáng ghét hay không, là phụ, chủ yếu phải xem người này, là có hữu dụng hay không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói tiếp đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như là người hữu dụng, dù cho phạm sai lầm, chỉ cần sai lầm hắn phạm phải không gây hậu quả quá lớn, có thể buông tha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm, nghe thử xem, nghe có được hay không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lại đập một hạt đậu phộng về phía Kiếm Tỳ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nên bắt thì bắt nên cầm thì cầm, một mình ngươi ở lại giúp ta thủ tòa thành này ha? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Kiến thức còn không cao bằng hài tử, ăn phí cơm mấy năm qua rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nghe đến đó, Kiếm Thánh quay đầu lại nhìn về phía Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Học hỏi sư phụ ngươi nhiều một chút, làm việc làm người, nhìn việc nhìn người, cái này cũng bao hàm chân ý kiếm pháp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh trực tiếp lười nói chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mắt Kiếm Tỳ thì lộ ra vẻ nghi hoặc, không phục nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, ngài hiểu kiếm pháp à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Hỏi sư phụ ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh chỉ đành phải có phần bất đắc dĩ mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nghe nhiều một chút, hữu dụng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Tỳ chỉ đành phải đồng ý, nàng tin sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi vào thành thật lâu, đợi đến khi thương đội sắp đi ra khỏi cửa bắc Tuyết Hải quan, cỗ xe ngựa của Vương gia mới rời khỏi thương đội. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tin đồn trong giang hồ, năm đó Bình Tây Vương gia vẫn là Bình Tây Hầu, vì bày tỏ lòng quyết tâm bản thân thề chết bảo vệ Đại Yến chống đỡ tai họa dã nhân ở Tuyết Hải quan, nên đã xây dựng Hầu phủ của mình gần như là rất gần cửa thành phía bắc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thật ra thì, nguyên nhân chân chính là lúc trước Kiếm Thánh làm sĩ tốt thủ thành ở cửa bắc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Xe ngựa dừng trước đại môn của Hầu phủ, hai sĩ tốt đứng trước cửa lập tức tiến lên kiểm tra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Càn rỡ, nơi này là địa phương có thể tùy ý dừng xe hay sao! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hà Xuân Lai xuống xe ngựa trước, lấy lệnh bài ra, quát lớn: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương giá ở đây, quỳ xuống bái kiến Vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đúng lúc này Trịnh Phàm cũng vén rèm xe, bước xuống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vương phủ đã sớm dời từ Tuyết Hải quan đến Phụng Tân thành, binh lính bị phái đến trông coi đại môn Hầu phủ hiện nay ở Tuyết Hải quan, hiển nhiên không thể nào là binh lính quá giỏi được, thế nên bọn họ cũng không nhớ rõ diện mạo của Bình Tây Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng thứ nhất, lệnh bài không phải làm giả, thứ hai, muốn giả mạo Vương gia ở trong Tuyết Hải quan này chẳng phải là muốn chết nhanh một chút hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Quan trọng nhất là, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khi ánh mắt của Trịnh Phàm quét qua bọn họ, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Loại khí thế này, người quân nhân có thể tự mình cảm nhận được, làm cho bọn họ trực tiếp buông bỏ tất cả nghi ngờ, lập tức quỳ phục xuống: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ty chức bái kiến Vương gia, Vương gia phúc khang! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không để ý tới bọn họ, mà là đứng ở cửa, nhìn tấm bảng hiệu của Hầu phủ một lúc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Phía sau, Thiên Thiên đỡ Cơ Truyền Nghiệp xuống xe ngựa, nói với thái tử: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ đệ, đây là chỗ ở trước kia của ta đó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh và Kiếm Tỳ cũng xuống xe, hai người kia cũng theo thói quen mà nhìn ngõ hẻm sát vách Vương phủ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Về nhà. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm xoay người, cười nói với mọi người. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đi vào đại môn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2519.



Bạn cần đăng nhập để bình luận