Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2829. Ta nói trúng rồi



Chương 2829. Ta nói trúng rồi




- Ta biết, ngươi không phải là ăn cây táo rào cây sung, thậm chí ngươi có thể xứng là một lòng trung thành, không tiếc tất cả để tạo cơ hội cho chủ tử nhà người thượng vị. Trận chiến tam quốc kia có thể nói đã đặt nền móng khi đó cho chủ tử nhà ngươi. Ngươi rất lợi hại, ta rất khâm phục ngươi, thật đấy. Ở trước mặt ngươi, ta phát hiện bản thân ta rất vô dụng, bao gồm cả tốc độ bóc quýt này cũng kém xe ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An lật người, từ nằm thẳng trở thành nằm nghiêng, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có một Tạ gia làm cơ sở, ngươi theo chủ tử nhà ngươi tay trắng dựng nghiệp, thua ngươi, ta thật sự không còn bóng có thể nổi lên. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta có thể cho ngươi một cơ hội nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha ha, xem đi, xem đi, không phải tới rồi à. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An ngồi dậy, nhìn người mù, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nói cái gì ấy nhỉ, sao hả, muốn thu chó thay chủ tử nhà ngươi à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù thu tay về, lặng lẽ bẻ ra một múi, cho vào trong miệng, vừa nhai vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm chó, ngươi còn không xứng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lời này nói rất khó nghe đấy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An chỉ lồng ngực của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trận chiến này quân Tạ gia ta dĩ nhiên tổn thất nặng nề, nhưng ở Sở Nam, trong số người Người Tang, địa vị và sức ảnh hưởng của Tạ gia ta không thể coi thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vừa nãy nói bản thân giữ thân như ngọc, bây giờ lại bắt đầu giới thiệu bản thân lẳng lơ cỡ nào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện nào ra chuyện đó, Tạ gia ta, Tạ Ngọc An Ta, không có lỗi với Đại Sở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Con thuyền Đại Sở này đã mắc cạn, muốn lên không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bảng giá. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù giơ tay chỉ ao cá: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đều sắp chết chìm trong sông rồi, cho ngươi một sợi dây thừng, ngươi không bắt, còn hô đòi bạc mới có thể cứu ngươi, đầu óc ngươi úng nước rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Sĩ diện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho ngươi cơ hội giãy, lần này chính là cơ hội. Một khi lần này đánh Càn thành công, vậy bố cục Chư Hạ cơ bản đã định rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta không cảm thấy, bụng dạ của Hoàng đế Yến Quốc có rộng lớn hơn cũng có mức độ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bụng hắn vỡ lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù nói rất nghiêm túc: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi biết không, Hoàng đế bệ hạ Yến Quốc còn không biết xấu hổ hơn trong nhận thức của ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An vừa cười vừa đứng dậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ô, đứng dậy rồi, không nằm nữa à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta chỉ là để nghỉ ngơi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù đưa hơn nửa quả quýt còn lại qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An mấp máy môi, cuối cùng vẫn giơ tay nhận lấy, đưa vào trong miệng nhai. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi vốn nên chết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- …… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tạ Ngọc An: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khụ… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quýt không có độc. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta cảm thấy ngươi chết ngược lại thuận theo ý của nó rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù vung tay ném vỏ quýt vào trong ao cá: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai muốn ân đầu của ta bắt ta làm cái gì, ta không những muốn phản kháng, còn phải bẻ hết móng vuốt của hắn về, ngược lại như vậy mới thú vị hơn đè chết hắn, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mặc dù ta không hiểu ngươi là chỉ ai, nhưng ta có thể hiểu hàm ý câu này của ngươi, ta ủng hộ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta thích tạo phản. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trùng hợp rồi, ta cũng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù cười sâu xa, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta biết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
…… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Giá!!! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Là đại tướng quân, mở cổng thành! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cửa Đông của Phụng Tân thành từ từ mở ra. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình cưỡi Tỳ Hưu, tiến vào trong thành. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên lưng Tỳ Hưu còn chở thêm một Tiết Tam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nói này A Trình, lúc chúng ta đi, bên kia còn chưa bắt đầu đàm phán, Chủ thượng đã chắc chắn có thể bàn thành công, ra lệnh cho ngươi trở về tiếp chuyển binh mã sớm như vậy à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lương Trình trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- So với sự trưởng thành về trình độ quân sự của Chủ thượng, thực ra từ lúc bắt đầu, cái Chủ thượng giỏi nhất vẫn là chính trị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu Chủ thượng đã nắm chắc, vậy bên Sở Quốc chắc có thể bàn thành công. Ta giỏi quân sự, lại không giỏi chính trị. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừ, bình thường loại như ngươi cuối cùng đều sẽ công cao hơn chủ, ăn cháo đá bát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Lương trình lộ ra ánh sáng lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tiết Tam lập tức vỗ trán, áy náy nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin lỗi, ta nói trúng rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Để hòa hoãn không khí, Tiết Tam đã chuyển đề tài, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bây giờ Chủ thượng càng ngày càng giống Chủ thượng rồi, ngươi biết không, lần này người mù vốn nên bàn bạc riêng với Niên Nghiêu sắp đưa ra thành hiện thực để làm nền cho đại nghiệp tạo phản của hắn. Nhưng cuối cùng, người mù vẫn chủ động báo cáo với Chủ thượng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng đã biết trước rồi, có lẽ… là đã đoán được từ lâu. ͏ Hết chương 2829.



Bạn cần đăng nhập để bình luận