Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2791. Hắn không làm vậy



Chương 2791. Hắn không làm vậy




Trịnh Phàm cũng không để cho vệ cẩm y đi theo, bọn họ đứng ở bên ngoài, nhưng người mù và A Minh đi cùng Trịnh Phàm vào. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trước mặt Thái hậu có một cái bàn nhỏ, trên bàn nhỏ có nước trà và điểm tâm, đều là đồ ăn ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đi lên trước, nhìn Thái hậu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái hậu cũng nhìn Trịnh Phàm, trên mặt lộ ra nụ cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Phò mã về thăm phụ mẫu là điều bình thường trong gia đình bách tính, cũng chuẩn bị một ít rượu thịt chiêu đãi, Hùng thị ta, không thể không hiểu những lễ nghĩa này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nói trắng ra là nương gia đối tốt với phò mã, cũng không phải vì nịnh nọt phò mã kia, bỏ qua những điều khác, hơn một nửa việc đối tốt với phò mã là hy vọng phò mã đối tốt với khuê nữ nhà mình hơn một chút mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cười cười, hơi cúi người rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Thái hậu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngồi đi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm ngồi xuống đối mặt với thái hậu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thử đi, không phải do ta tự làm, nhưng là mấy khẩu vị ta thích ăn nhất thường ngày. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ ơn Thái hậu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm tạ ơn xong thì nhìn về phía A Minh. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cầm lấy đũa và đĩa, mỗi miếng bánh ngọt lấy một miếng, sau khi ăn song thì cầm ấm trà, rót một chén rồi uống hết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái hậu cũng không giận gì. Sau khi A Minh ăn thử, Trịnh Phàm không chạm vào điểm tâm trước mặt, mà nhận lấy ly A Minh đã uống lúc trước, rót trà vào bên trong, sau đó uống một ngụm rồi tán thưởng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trà ngon. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái hậu che miệng nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Để lão nhân gia ngươi chê cười rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có gì không có gì, nam nhân làm việc bên ngoài, tự nhiên phải cẩn thận một chút, ngươi có thể cẩn thận như vậy làm lão bà tử ta rất mừng cho nha đầu Lệ Thiến kia. Nam nhân là trời của nữ tử trong nhà, hối hận để phu quân đi tìm tước hầu, những lời này cũng không phải nói đùa. Ngươi giữ mình, lại chú ý và cẩn thận, nha đầu kia mới có thể nương tựa được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tay của Thái hậu xếp lên nhau, nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đình Sơn là ta nuôi lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm cho người thương tâm rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái hậu lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Càng nên nhìn rõ sinh tử trên chiến trường, ta không trách ngươi, dù sao mu bàn tay hay lòng bàn tay đều là thịt, hắn còn sống, không phải ngươi sẽ không còn sống không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão bà tử ta cũng không phải tới làm thuyết khách gì, bởi vì lão bà tử ta hiểu, cho dù là ngươi hay là hoàng đế, đều không thể thuyết phục, càng sẽ không bởi vì mấy câu nói của lão bà tử ta mà buông lỏng. Còn ta, chỉ là không muốn bất lịch sự. Tuy rằng, nếu so ra ta cũng không có mặt mũi để nói lễ nghĩa gì, thật sự là năm đó ta làm chủ việc gả Lệ Thiến cho ngươi, bây giờ ở trước mặt ngươi mới thẳng lưng nói với ngươi vài câu. Ngươi là người thân, cũng là phò mã, nói thẳng ra với bản lĩnh của ngươi vẫn có thể tới đây đoạt Lệ Thiến ra ngoài, chuyện cướp dâu, lão bà tử ta cũng nghe nói qua không ít, cái gì mà tiểu thư hào môn đại tộc hay là tiểu tử nghèo nhà ai bỏ trốn, mấy năm sau tiểu tử nghèo kia phát đạt, lại nắm tay Thế tử trở về nhà mẹ vợ, coi như là áo gấm về nhà rồi. Đáng tiếc, câu chuyện này không thể áp dụng cho ngươi. Ngươi thì càng ngày càng nổi, còn Sở Quốc này thì càng ngày càng đi xuống. Kết quả của trận chiến này ra sao thì ta cũng không biết, nhưng nhìn vẻ hoảng sợ bất an của bọn họ, trong lòng lão bà tử ta cũng hiểu rõ, sợ là Đại Sở rất khó chuyển mình. Đều nói nhà mẹ vợ này phải đứng lên, cô nương ở phu gia mới có thể không bị coi thường, nhưng Đại Sở này càng ngày càng không ổn, hiện giờ phải cầu mặt mũi của Lệ Thiến, cầu một chút tình cảm hương hỏa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài nói xem. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão bà tử ta cũng không dám nhắc tới những yêu cầu khác, chỉ có một điều để ngài suy nghĩ một chút thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài khách khí rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cũng biết tính tình chết tiệt của hoàng đế chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cũng từng gặp hoàng đế, ta nghe hoàng đế nói rằng, hoàng đế rất quý mến ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện này đã rất lâu rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem, nếu ngươi thua thì hoàng đế sẽ giết ngươi không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái hậu hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Có lẽ chỉ là giam lỏng ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm trả lời như vậy, giống như mình đối đãi với Dã Nhân Vương năm đó vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn gia đình ngươi thì sao? Ngươi không chỉ có một nữ nhân như Lệ Thiến, cũng không chỉ có một đứa hài nhi của Đại Nữu, ngươi cảm thấy hoàng đế sẽ đối đãi như thế nào, sẽ... Đuổi tận giết tuyệt chứ? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm do dự một chút rồi lắc đầu nói: ͏
- Hẳn là... Không, sẽ không làm như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2791.



Bạn cần đăng nhập để bình luận