Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2439. Đại Càn Ta, Chưa Bại



Chương 2439. Đại Càn Ta, Chưa Bại




Chỗ này, chắc chắn là có nguyên nhân khách quan, hơn nữa một vài người trong nhà, mồm miệng ba hoa, nhưng cũng không có cách nào phủ nhận một điểm là, văn sĩ giang hồ Càn quốc, ở trong này, đóng vai nhân vật đổ thêm dầu vào lửa. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều cái gọi là ‘văn sĩ giang hồ’, ban ngày bọn họ có thể là quan lão gia, có thể là tiên sinh, có thể là đại nho, nhưng đợi đến tối lúc bản thân nhấc bút ‘nhớ lại’, thì có thể lập tức hoán đổi thành một dáng vẻ khác. ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ở trên giang hồ Càn quốc, trong quán trà tửu lâu, thậm chí là mấy chỗ hẻm nhỏ yên hoa cao cấp, cũng không thiếu bản thoại về Bình Tây Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở dưới ngòi bút của bọn họ, ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương gia bị hình dung thành một sự tồn tại cực kỳ khát vọng với vợ người ta, không chỉ để thuộc hạ cống hiến ra thê tử của mình cho hắn hưởng lạc, còn có thể lạt thủ tồi hoa với những quý nữ vong quốc kia, làm họ hết sức nhục nhã! ͏ ͏ ͏ ͏
Có thể nói, người thần cùng phẫn nộ! ͏ ͏ ͏ ͏
Một hoa lâu trong ngõ hẻm nổi danh nhất ở Giang Nam, mỗi ngày đều trình diễn tiết mục ‘Bình Tây Vương gia’, cung cấp cho khách quý hưởng dụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bình thường là nữ cơ sẽ đóng vai bị cướp sắc, mà Bình Tây Vương gia thì do khách nhân đến đóng. ͏ ͏ ͏ ͏
Mấy vở nổi danh nhất, có “cố sự Bình Tây Vương và thái hậu Tấn quốc”, “ bí mật của Bình Tây Vương và thái hậu Thành quốc”, “Bình Tây Vương và Vương thái hậu Dã Nhân triền miên”... ͏ ͏ ͏ ͏
Nhóm công tử ca Giang Nam, vừa phê phán Bình Tây Vương gia của Yến quốc đi đến đâu là người người oán trách đến đó, lại vừa đóng vai nhân vật này không biết mệt.. ͏ ͏ ͏ ͏
Về bản chất, ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong lòng, ͏ ͏ ͏ ͏
Là hâm mộ ghen tị. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam nhân mà, trong xương đều trốn không thoát việc bị hai hạch đào kia kìm hãm, người người phê phán Bình Tây Vương gia, người người lại trong ở đáy lòng muốn làm Bình Tây Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỗ này, cũng có thể là do đất Giang Nam màu mỡ phồn hoa của Đại Càn, tầng lớp dưới chót thì không dư giả, nhân sĩ thượng tầng thì không có khả năng chơi đến tận hứng thái quá như vậy, à không, phải nói là tao nhã. ͏ ͏ ͏ ͏
Loại tập tục, nghe phong phanh này, cho dù là ở trong hoàng cung, cũng sẽ không cấm đoán tị hiềm. ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng chính vì vậy ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng hậu Càn quốc Thôi Anh, lúc bị người Yến bắt đi, sau khi biết Bình Tây Vương đã và nhánh đại quân này đã hội hợp, nàng rất hoảng. ͏ ͏ ͏ ͏
Rất nhiều ngày liên tiếp, ͏ ͏ ͏ ͏
Biết rõ ràng bản thân Bình Tây Vương gia đang ở trong quân, ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng nghe nói hình như Bình Tây Vương gia đi tra xét những vương công quý tộc Càn quốc bị bắt tới kia, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Bình Tây Vương gia lại chưa từng tới gặp mặng nàng, ͏ ͏ ͏ ͏
Cho nên, ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lòng hoàng hậu nương nương, càng hoảng hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nương nương, rửa mặt thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai cái cáo mệnh phu nhân bưng đồ vật đi vào, bắt đầu hầu hạ hoàng hậu rửa mặt, còn phải thay y phục. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng hậu có chút sốt sắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là vương gia Yến quốc kia có muốn bổn cung đến? ͏ ͏ ͏ ͏
Hai chữ ‘hầu hạ’, hoàng hậu không nói ra được. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong thời khắc quân Yến công phá hoàng cung, nàng đã từng thử tự vẫn, đáng tiếc lại không thành công. ͏ ͏ ͏ ͏
Con người đối với lòng tin tự sát, thường sẽ nương theo thất bại của một lần tự sát mà sụp đổ, trong thời gian ngắn, muốn tự sát lần thứ hai, rất khó mà làm được. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nương nương, là quan gia phái khâm sai đến đây rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng, nương nương, ta đã nhìn thấy khâm sai rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai vị cáo mệnh gần như đã oà khóc. ͏ ͏ ͏ ͏
Các nàng vốn là quý phụ nhà cao cửa rộng, cơm ngon áo đẹp, người ở thành đàn, kết quả lại lưu lạc đến hoàn cảnh như thế này, nội tâm sao có thể không sợ hãi hoảng hốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng các nàng có thể được chọn đến hầu hạ hoàng hậu, đã là may mắn rất lớn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Người Yến đối với tù binh của mình, cũng khô có đạo lý đối xử tử tế gì, hoàng hậu là một ngoại lệ, vương công quý tộc còn lại, bất luận nam nữ, cơ bản đều được nuôi như ‘súc sinh’ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan gia phái người đến rồi? ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng hậu mừng đến phát khóc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, nương nương, tất nhiên là quan gia phái người tới đón nương nương trở về. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nương nương, ngài cũng phải mang chúng ta đi nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng đó, nương nương, cầu nương nương khai ân. ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi yên tâm, dọc đường này được hai người các ngươi chăm sóc cẩn thận, tất nhiên bổn cung sẽ mang theo hai người các ngươi cùng đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ nương nương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nương nương nhân đức. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, thành ý của quan gia các ngươi, thật đúng là đủ nhỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm thả danh mục quà tặng xuống, ánh mắt bình tĩnh, rơi lên người sứ thần Càn quốc đang đứng ở phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Sứ thần thân mặc một bộ mãng bào, tuổi tác không lớn, nhưng khi đứng ở trong quân trướng của người Yến, lại có một chút khí khái hào hùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thế tử Thụy Vương, Triệu Mục Câu. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, hai nước giao chiến không chém sứ giả. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương cũng không nói là muốn giết ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Không, ý tứ ngoại thần là, Yến Càn hai nước, tuy là giao chiến, nhưng là hai đại quốc Chư Hạ, hẳn là nên vì Chư Hạ, giữ lại một phần thể diện. ͏ ͏ ͏ ͏
- Quốc gia chiến bại, còn muốn nói thể diện cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, Đại Càn ta, vẫn chưa chiến bại! ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2439.



Bạn cần đăng nhập để bình luận