Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2683. Vương kỳ điểm binh (2)



Chương 2683. Vương kỳ điểm binh (2)




Quan văn thư ở hai bên đang kiểm kê.
- Tiêu hộ binh, ra khỏi hàng!
Trương giáo uy hô.
Đàm Đại Dũng lấy giáp da của các đệ đệ xuống khỏi yên ngựa, đưa cho bọn họ.
Hắn là chiến binh đinh của tiêu hộ Đàm gia, hai đệ đệ của hắn chưa trải qua hệ thống huấn luyện, cho nên không thể tính là tiêu hộ binh, nhung nếu không ngoài dự đoán chắc sẽ được sắp xếp vào danh sách phụ binh.
- Các ngươi ngoan ngoãn nghe lời của quan trên, bảo các ngươi làm gì thì làm cái đó, quân luật vô tình, biết không?
- Biết rồi huynh trưởng.
- Ừ, đừng hèn nhát, nhớ đấy, chết phía trước trở về cha mẹ có ân vinh, cũng có thể vẻ vang nhà cửa, chết phía sau, chỉ có thể làm trong nhà hổ thẹn, biết không?
- Vâng, huynh trưởng.
- Huynh trưởng yên tâm, bọn ta không làm kẻ hèn nhát.
Sau khi căn dặn xong, Đàm Đại Dũng dắt chiến mã của mình bước ra khỏi hàng đến tập hợp ở phía trước.
Hắn biết rõ nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau đó hắn rất khó gặp mặt hai đệ đệ này của mình trên chiến trường, tiêu hộ binh là chủ lực xuất chiến, các phụ binh thì chỗ nào cũng có thể sắp xếp vào.
Chỉ có thể hy vọng trong lòng sau khi kết thúc chiến tranh, ba huynh đệ nhà bọn họ đều có thể bình an về nhà thôi.
Sĩ binh của Tấn An bảo cộng thêm gần năm mươi tiêu hộ binh bắt đầu mặc giáp chuẩn bị dưới sự dẫn dắt của phó giáo úy. Không lâu sau, đội kỵ binh này đã xuất phát rời khỏi Tấn An bảo trước, tiến đến điểm tập hợp thuộc về tiêu hộ binh.
Còn Trương giáo úy thì sẽ dẫn dắt hơn mấy trăm đinh còn lại làm phụ binh và dân phu doanh này đến điểm tập hợp của bọn họ.
……
Sau khi mặc mũ giáp, Đàm Đại Dũng cảm thấy hơi ngột ngạt, nhưng không có mệnh lệnh của thượng quan, tự ý tháp giáp là tội nặng. Tấn An bảo không tính là trại bảo tụ tập tiêu hộ, có một số trại bảo tiêu hộ lớn, sáu nghìn hộ, trong đó tiêu hộ đã chiếm một nửa, có thể ra tiêu hộ binh có đến năm nghìn.
Thường là huynh đệ, phụ tử cùng ra trận, đứng vào hàng ngũ.
Loại bảo trại đó đã không thể tính là bảo trại rồi, không khí của quân doanh càng dày đặc hơn chút.
Ngày đầu tiên xuất phát, nhóm tiêu hộ binh ở Tấn An bảo Đàm Đại Dũng đã đến một bảo trại lớn ở lân cận tập hợp, sáng ngày hôm sau đã tập hợp đội ngũ với quy mô khoảng tám trăm tiêu hộ binh, bắt đầu đến một điểm tập hợp khác để tập hợp dưới sự dẫn dắt của một thiên phu trưởng.
Giống như quả cầu tuyết vậy, sau khi đến một nơi tiếp theo quy mô của quân đội sẽ lại tăng thêm. Đợi lúc đến một huyện thành vừa xây dựng không lâu ở rất gần Phụng Tân thành, quy mô của quân đội Đàm Đại Dũng ở đã đạt đến ba nghìn, đều là kỵ binh!
Ở đây, bọn họ phải trải qua một quy trình càng tỉ mỉ hơn.
Văn thư trong quân sẽ kiểm tra tỉ mỉ tình hình chiến mã, mũ giáp, binh khí của mỗi người, đồng thời còn phân phát túi bún xào thịt khô và thuốc thang tiêu chuẩn.
Mũ giáp và binh khí không đạt tiêu chuẩn có thể thay đổi trong kho vũ khí, chiến mã không đạt tiêu chuẩn cũng có thể nhận được chiến mã khỏe mạnh, những điều này không phải không hoàn trả, nó đều sẽ được các văn thứ ghi chép lại cẩn thận, vì không thể bảo quản tốt hoặc là người làm tiêu hộ binh lại không thể chuẩn bị ổn thỏa chuyện yên thân gửi phận này, bản thân nó chính là sự thiếu tinh thần trách nhiệm của ngươi. Vương phủ sẽ bù cho ngươi, nhưng những thứ bù này đợi sau khi chiến tranh kết thúc sẽ lúc tính quân công sẽ trừ đi, mà nếu như không thể có đủ quân công thì có thể sẽ bị trị tội, nghiêm trọng hơn sẽ bị tước đoạt tư cách tiêu hộ. Ngoài ra, dùng xà phòng rất đắt trên thị trường cho các tiêu hộ binh cùng tắm rửa cũng coi như là truyền thống cũ của Vương phủ.
Một đám người già người trẻ xếp thành hàng, cởi sạch y phục, bước vào cọ rửa bản thân, có thể gọi là cảnh quan tráng lệ.
Một là đất quân doanh, vệ sinh không tốt rất dễ ủ ra bệnh truyền nhiễm, dẫn đến giảm quân số không do chiến đấu. Hai là các quân quan phụ trách khảo sát sĩ binh có thể nhân cơ hội này kiểm tra trạng thái thân thể của những tiêu hộ binh này. Nếu như thân thể có vấn đề hoặc là chân khập khiễng gì đó, chỉ cần ngươi đã đến thì sẽ không trị tội ngươi, nhưng có thể sẽ bị chuyển đến tầng lớp phụ binh.
Đương nhiên, nếu như thân thể ngươi có khuyết điểm, nhưng bản lĩnh cưỡi ngựa bắn cung vẫn không có vấn đề, hoặc còn có năng lực gì khác, thì cũng có thể qua ải.
Đàm Đại Dũng tắm rửa xong, muốn đi thay đồ lót mang từ trong nhà đến, lại phát hiện quan quân nhu đang phát y phục ở phía trước. ͏
Mọi người đều chỉ tiểu đệ, xếp hàng, từng người đi nhận y phục.
Đàm Đại Dũng cũng nhận được một kiện, y phục này sờ rất thoải mái, chất liệu rất mềm mại, chắc còn rất thoáng khí, sau khi mặc vào lại khoác thêm mũ giáp bên ngoài chắc chắn sẽ thoải mái hơn lúc trước, quan trọng nhất là, sau khi bị thương, chất liệu của y phục này rất thích hợp xé ra để băng bó cầm máu vết thương.
Thay y phục, mặc mũ giáp vào, vác binh khí, lại trở về đơn vị.
Bình thường đội trưởng, thập trưởng của tiêu bộ binh đã có từ lúc ở bảo trại ban đầu, sẽ không thay đổi, mọi người thành từng tập thể nhỏ, tiến vào một tập thể lớn mới.
Sau đó là ăn uống, cơm nấu ra từ bếp lớn trong quân là một loại mùi vị rất đặc biệt, đối với sĩ binh trong quân, ngửi thấy mùi này chính là sự chuyển biến rõ rệt về thân phận của bản thân, giống như lúc về quê hương ngửi thấy mùi cơm của mẹ vậy.
Quan giáo úy bắt đầu tuần tra người dưới trướng của mình, nhắc lại quân luật.
Đợi đến lúc sắp vào đêm, tham tướng đại nhân bắt đầu phát biểu.
Tấn Đông là có quân thường trực, ví dụ như quân đội đóng giữ của Phụng Tân thành, ví dụ quân đội đóng giữ Tuyết Hải quan, Trấn Nam quan và cả Phạm Thành kia, những cái đó chính là quân thường trực, sẽ không tháo giáp. Nhưng hầu hết vẫn là tiêu hộ binh kiểu như Đàm Đại Dũng, ngày thường sẽ luyện tập và tham gia hoạt động sản xuất, chiêu mộ trước khi khai chiến.
Đối với bọn họ nói chung cũng là Bách Phu Trưởng sẽ không thay đổi, nhưng giáo uy bên trên Bách Phu Trưởng và cả tham tướng đại nhân bên trên nữa có thể mỗi lần đều sẽ không giống nhau.
Thậm chí liệu có vấn đề binh không biết tướng, tướng không biết binh hay không, có thì có, nhưng vấn đề sẽ không quá lớn. Dù sao bây giờ chế độ tiêu hộ của Tấn Đông vẫn tươi mới, người người đều khát vọng lên chiến trường giết địch lập công, nghe chiến là mừng, tiêu chuẩn môi trường lớn ở đây, cũng tức là hạn cuối rất cao.
Trên thực tế một tác dụng khác của chế độ tiêu hộ chính là phân giải tiêu hóa rất nhiều bề phái, ngay cả mấy năm trước đội Lý Thành Huy vào chiếm giữ Tấn Đông cũng đã bị tiến hành tiêu hộ hóa tháo rời. Dù sao ở đây, bè phái thật sự trong quân chỉ có thể là một Vương phủ kia!
Tham tướng đại nhân đang làm phát biểu, vì mỗi năm đều sẽ tiến hành loại tập hợp lớn này, có lúc một năm còn cử hành hai lần, cho nên lời tương tự đã nghe nhiều rồi, có hơi… không mới mẻ nữa.
Đàm Đại Dũng và mọi người đứng thẳng lưng, ngồi khoanh chân trên mặt đất, thực ra bây giờ mọi người đều đang chờ đợi xem vị tướng quân nào giữa ấn soái của lần tập hợp này, đợi lát sẽ dâng soái kỳ của tướng quân nào.
Phát biểu của tham tướng đại nhân cuối cùng cũng đã kết thúc, các thân vệ dựng cột cờ lên, lập tức để tham tướng đại nhân đích thân dựng soái kỳ, các sĩ binh ở bên dưới sẽ rõ lần này bọn họ sẽ về dưới trướng vị Tổng binh đại nhân nào, hoặc là gọi rõ hành động quân sự sắp tới này rốt cuộc sẽ do vị tướng quân nào phụ trách chỉ huy.
Một màn tương tự sẽ diễn ra đồng thời trong quân doanh của mấy điểm tập hợp khác vùng lân cận. Mà khi tham tướng đại nhân dựng soái kỳ lên, Đàm Đại Dũng lập tức siết chặt hai nắm tay, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, nói một cách chính xác là tất cả sĩ binh có mặt ở đây, trong lòng tất cả đều trì trệ, ngay sau đó vẻ mặt trông hơi vặn vẹo vì hưng phấn.
Vương kỳ, Vương kỳ, Vương kỳ!
Điều này tức là, lần này là Vương gia thân chinh!
Bản thân Vương gia không ở đây, Vương gia cũng không thể xuất hiện ở nhiều quân doanh như vậy cùng một lúc, nhưng trong quân thấy Vương kỳ như thấy bản thân Vương gia. Những năm này, quy củ lễ nghi trong quân sớm đã được làm từng bước nhỏ.
Vương kỳ đã dựng, tất cả giáo úy bên dưới cùng lúc hạ lệnh:
- Đứng!
Tất cả các sĩ binh vốn đang ngồi khoanh chân nghe phát biểu lập tức đứng dậy.
Tham tướng đại nhân đứng ở đầu hàng, mặt nhìn Vương kỳ, quỳ một gối xuống:
- Mạt tướng phụng Vương lệnh đã tập kết binh mã cốt lõi.
Ngay sau đó, tham tướng đại nhân chợt đấm lên ngực áo giáp của mình, rống to:
- Nam nhi Tấn Đông ta!
Đàm Đại Dũng lập tức bước chân trái lên trước, sau đó quỳ một gối xuống, tất cả sĩ binh khác cũng đều làm động tác như vậy.
Tất cả mọi người, giơ nắm đấm lên, đập mạnh lên ngực áo giáp của mình, đồng thanh gào rung trời: ͏
- Nguyện liều chết vì Vương gia! ͏ Hết chương 2683.



Bạn cần đăng nhập để bình luận