Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2876. Sẽ không làm gì cả



Chương 2876. Sẽ không làm gì cả




A Trình mày rậm mắt to ngươi ra tay đúng là đủ “âm tàn chuẩn”.
Có sát khí bảo vệ, lại phối hợp với thể phách của bản thân, Trịnh Lâm xông vào trong đám người, giống như chốn không người, đồng thời hai đầu ngón tay của hắn đều phóng ra kiếm khí, bắt đầu “chém dưa thái rau”.
Kiếm khí nồng nặc thành thạo này tỏa ra ngoài khiến Tạo Kiếm Sư đi theo phía sau cũng sắp chảy nước miếng rồi.
Đối với điều này, Kiếm Thánh chỉ cười trong lòng.
Có thể là theo Tạo Kiếm Sư, thêm một sư phụ như hắn không nhiều, nhưng trên thực tế, Kiếm Thánh hiểu Thế tử điện hạ này ngay cả với cha ruột của hắn cũng mang theo một loại… miệt thị từ tận trong xương. Sư phụ của hắn quả thật rất nhiều, nhưng lại có người nào là phàm phẩm?
Một kiếm khách có thể bị phụ thân hắn gọi là tới, Thế tử điện hạ có thể để ý đến sao?
Lúc trước Kiếm Thánh đã từng nhắc nhở rồi, nhưng Tạo Kiếm Sư không hề tiếp thu được ý nghĩa sâu xa bên trong.
Sự giết chóc tốt đẹp tới đâu, cuối cùng vẫn là sẽ kết thúc.
Đưa kiếm khí vào lồng ngực của một người cuối cùng, Trịnh Lâm đã dừng lại, hai tay đan chéo vào nhau, làm xoa bóp cho nhau.
Loại trình độ như Kiếm Thánh, không kiếm thắng có kiếm, Trần đại hiệp có lẽ chỉ là vừa chạm đến ngưỡng cửa, đối với Trịnh Lâm vẫn là hơi sớm.
Lúc này, Tạo Kiếm Sư đã mở hộp kiếm ra, đặt trước mặt Trịnh Lâm, nói:
- Mấy thanh này đều là ta tạo ra trong mấy năm nay, Thế tử thích thanh nào, cứ việc lấy đi.
Trịnh Lâm vượt qua Tạo Kiếm Sư, trực tiếp hỏi Kiếm Thánh:
- Sư phụ, gân mạch ta hơi bị xé rách.
Nghe vậy Kiếm Thánh lập tức xuất hiện trước mặt Trịnh Lâm, nắm lấy cổ tay hắn kiểm tra, sau đó nói:
- Vấn đề không lớn, người dùng thân thể chịu tải kiếm khí, thì phải chịu đựng áp lực tương ứng.
- Cách dùng ngoại vật mượn lực hoặc cách kiếm khí ngưng ngoài thân, thì lực sát thương sẽ giảm thấp.
Trịnh Lâm trả lời:
- Đồng thời tinh khí thần tiêu hao cũng càng nhiều. Đối với kiếm khách bình thường, thể phách bản thân là hạng yếu, tất nhiên phải ngự địch bên ngoài, ta lại không lo lắng cái này.
- Ừ.
Kiếm Thánh rất tán thành suy nghĩ của đồ đệ nhà mình.
Bản thân hắn cũng rất rõ nếu một kiếm khách đỉnh phong, đồng thời còn có Võ Phu thể phách đỉnh phong, vậy phải là một chuyện khủng bố cỡ nào.
Mà tương lai đồ đệ này của hắn chắc chính là phát triển theo phương hướng này.
- Thế tử, ngươi xem thanh kiếm này, nó tên là…
- Sư phụ, ta đi thay quần áo, không thể để mẹ ta thấy.
Nói rồi, Trịnh Lâm đã vòng qua Tạo Kiếm Sư đi về phía sau.
Tạo Kiếm Sư bị làm lơ triệt để, ôm hộp kiếm, đứng yên tại chỗ.
Cảnh Kiếm Thánh dự đoán đúng là đã trở thành hiện thực.
Trịnh Lâm bước tới trước mặt Triệt Nguyên Niên, bây giờ Triệu Nguyên Niên đang cố gắng đứng, đại điển đăng cơ hôm nay của vị tân quân Đại Càn này có thể nói là… vô cùng đặc sắc.
- Cảm ơn Thế tử điện hạ cứu giúp.
Triệu Nguyên Niên lập tức cảm ơn.
Trịnh Lâm lười khách sáo, trực tiếp nói:
- Đại điển tiếp tục.
- A, đây…
Trịnh Lâm nhìn xung quanh, ra lệnh cho cẩm y vệ, nói:
- Tiếp tục.
Sau khi căn dặn xong, Thế tử điện hạ đã ra phía sau thay quần áo rồi.
Còn ở đây, Triệu Nguyên Niên ngồi trở lại long ỷ, bên dưới người Càn “tạo phản” không tham dự lúc trước thì liên tục bị yêu cầu làm theo quy trình.
Đợi sau khi Trịnh Lâm thay xong quần áo đi ra ngoài, đúng lúc mọi người đang quỳ rạp dưới đất, hoan hô vạn tuế, một đám người quỳ rạp trên vũng máu dưới thân, bên cạnh chính là thi thể bị chia cắt, có một số lúc trước sợ hãi không kịp phản ứng bây giờ đã bắt đầu khôi phục giác quan theo sự bình tĩnh hiện giờ, bắt đầu nôn mửa.
Máu tươi trên mặt đất giống như nước chấm, còn những thần tử theo rồng tân triều này thì giống như con tôm béo tự lột mình trắng nõn, chủ động nhảy vào nước chấm, còn không ngừng bôi lên người chỉ sợ tụt lại phía sau.
Trịnh Lâm ngồi trở lại trên ghế của mình, rất thích thú thưởng thức cảnh này.
Đợi sau khi kết thúc quy trình, tân quan gia được Triệu công công dìu đỡ, rời khỏi long ỷ, quay mặt về phía Trịnh Lâm, quỳ rạp xuống, sau đó cả đám “thần tử” cũng đều quỳ rạp xuống về phía Thế tử.
Đây không tính là hạ thấp tân quan gia này, bởi vì đối với triều đình giả mới sinh ra này, cách duy nhất để bọn họ nện lực ngưng tụ của bản thân chính là không ngừng nịnh hót Vương phủ thông qua tân gia của bọn họ.
Ngược lại nếu Triệu Nguyên Niên thật sự có lý tưởng gì, có hoài bão gì, hô muốn quật khởi Đại Càn mới mà cùng cố gắng, sợ là đám người bên dưới này sẽ trực tiếp giải tán rồi.
Sở dĩ mọi người bằng lòng đi theo quan gia này vào lúc này, còn không phải là thấy quan gia này là vua bù nhìn của Vương gia người Yến kia à?
Trịnh Lâm nghiêng đầu nhìn về phía A Minh và Kiếm Thánh đứng ở bên cạnh hắn, hỏi:
- Bây giờ ta nên làm những gì?
A Minh và Kiếm Thánh đưa mắt nhìn nhau, thực ra trong lòng cả hai đều biết rõ ý của câu nói này chính là nếu cha hắn ngồi ở đây, thì nên làm những gì?
Không thể phủ nhận, một chuyện mà ngay cả đến Trịnh Lâm cũng phải thừa nhận là vào lúc đặc biệt, cha hắn luôn có thể thể hiện ra cách ứng đối tốt nhất.
Kiếm Thánh nói:
- Nếu như cha ngươi ở đây, thì sẽ không làm gì cả.
……
Sự hỗn loạn trong hành cung rất dễ dàng dẹp yên, dù sao cũng là một đám người ô hợp, còn chiến sự bên ngoài Tĩnh Hải thành thì vẫn kéo dài phát triển đến giữa trưa ngày hôm sau.
Chiến sự không hề khó đánh, binh mã ba trấn ban đầu ôm suy nghĩ muốn lợi dụng thủ đoạn “giả hàng” cưỡng chế đánh ra một trận kỳ tích, nhưng sở dĩ kỳ tích được gọi là kỳ tích, vì nó căn bản không thể xảy ra.
Liên quân Yến Sở như hổ như sói đánh thẳng mặt đã đè đánh binh mã ba trấn vào chỗ chết. Hết chương 2876.



Bạn cần đăng nhập để bình luận