Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2441. Chiến Lợi Phẩm



Chương 2441. Chiến Lợi Phẩm




Trần Tiên Bá đưa Triệu Mục Câu ra ngoài soái trướng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Man thì chỉ ngây ngốc hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, người Càn sẽ đồng ý sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương liếc mắt nhìn Trịnh Man một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bàn chuyện mua bán mà, không vội được đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu không phải là một mình một ngựa đi đến, hắn mang theo sứ đoàn, nhân số cũng không ít. Mỗi ngày, đều sẽ phái người truyền tin tức về, và tiếp nhận hồi đáp của quan gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Loại thẳng thắn tuỳ tiện, không hề che giấu tung tích của mình đối với quân đội, thật ra cũng là một loại sỉ nhục đối với Càn quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng người Càn biết, dù sao người Yến cũng phải rút quân, trước mắt cũng thực sự không cần, lại càng không năng lực cứng đối cứng, cho nên chỉ có thể bóp mũi lại mà nhận. ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân Triệu Mục Câu, ban ngày thì không ngừng yêu cầu gặp Bình Tây Vương gia, có thời điểm vương gia không muốn gặp hắn, hắn liền đứng ở ngoài soái trướng, mắng to Bình Tây Vương vô đức! ͏ ͏ ͏ ͏
Buổi tối, hắn sẽ đi chuồng ngựa, chỗ giam giữ tù binh, an ủi những vương công quý tộc bị bắt tới, đồng ý là nhất định sẽ dẫn bọn họ về nhà, sẽ không tiếp tục nhận nhục nhã của người Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ trong quân, bận rộn nhất chính là vị thế tử Thụy Vương này. ͏ ͏ ͏ ͏
Mỗi ngày, Trần Tiên Bá đều sẽ nói Triệu Mục Câu đã làm những gì cho Trịnh Phàm nghe. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Trịnh Phàm nghe xong, cũng chỉ là cười cười, không để ý lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai bên đều là người thông minh, tuy rằng không lộ ra căn cơ của nhau, nhưng cũng không trở ngại giai đoạn đầu tiến hành hợp tác. ͏ ͏ ͏ ͏
Khác nhau ở chỗ, ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện giờ Triệu Mục Câu nhảy nhót như vậy, đừng thấy Bình Tây Vương gia khoan dung hắn, chẳng qua là để hắn lãnh tiền lời sớm mà thôi, đến cuối cùng, hắn phải có qua có lại, nếu không, hắn không thể sống sót mà mang theo sứ đoàn rời khỏi toà quân doanh này. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm không sợ vị thế tử điện hạ này không có nhu cầu, sợ chính là, thật phái tới một cái phần tử cốt khí cứng như thép. ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, ͏ ͏ ͏ ͏
Coi như những vương công quý tộc này thật sự bị mình mang về Yến quốc, cũng đơn giản là đưa đến kinh thành, để bách tính kinh thành xem một màn xiếc khỉ, lại cho Tiểu Lục Tử lúc đi thái miếu khen công lao cho nhóm tổ tông một hồi, giả ngầu một tí. ͏ ͏ ͏ ͏
Không đổi được đồ ăn, không đổi được nước uống, dọc theo đường đi, còn phải tiêu hao ăn uống cho bọn họ, không có ý nghĩa thực tế gì. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm tin, nếu như Tiểu Lục Tử ở đây, hẳn là cũng có ý nghĩ là giống như hắn, rốt cuộc con hàng kia càng coi trọng thực tế hơn cả Trịnh Phàm. ͏ ͏ ͏ ͏
Cứ như vậy, ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó nương theo quân Yến tiến lên và mỗi ngày hạ trại, ͏ ͏ ͏ ͏
Giống như cũng từ từ mò thấy loại ‘hiểu ngầm’ này, Triệu Mục Câu bắt đầu mỗi ngày đều trước đến soái trướng đọc thơ, minh chí, cố sức chửi Bình Tây Vương gia, đồng thời, lại biểu đạt một hồi bản thân lo lắng và không cam lòng đối với quốc sự gian nan. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại đi đến chỗ ở của người Yến làm ầm ĩ, yêu cầu phân phát đầy đủ đồ ăn cho bọn tù binh, hơn nữa muốn cho bọn họ không gian rộng rãi hơn. Những quý tộc vương cung kia, lúc này thấy Triệu Mục Câu, thì còn kích động hơn cả thấy phụ mẫu ruột thịt. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì tù nhân ở trong hoàn cảnh này, sau khi lột đi vinh quang ban đầu trên người, thật ra bọn họ đã sớm trở nên không khác gì người thường, thậm chí, khổ sở mà bá tính phổ thông có thể chịu đựng, ở trên người bọn họ lại có thể được xưng là cực hình. ͏ ͏ ͏ ͏
Tin tức từ phía nam Tử Hà cung, không ngừng truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Cuối cùng, ͏ ͏ ͏ ͏
Vào một ngày thích hợp, lúc quân Yến rút lui đến một tiết điểm ở phía bắc, ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu mang theo thành ý của hắn đến rồi ͏ ͏ ͏ ͏
Tiến vào soái trướng, ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn thấy Bình Tây Vương gia, ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương nở nụ cười, ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu vậy mà lại có một chút xấu hổ nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu lấy thánh chỉ và tất cả công văn ra, không chỉ là hai toà thành kia, còn có hai toà thành phụ cận, và một ít huyện thành. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, sao lại còn bỏ thêm vào nhỉ? ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh đang đứng ở bên người Trịnh Phàm có chút ngạc nhiên hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu quỳ phục xuống, thành khẩn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, đây là thành ý của quan gia nhà ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm gật gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương biết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hạ thần xin cáo lui. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Mục Câu lui xuống rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Khoản buôn bán này, rất có lời nha. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ có thể nói, hồi được một chút máu thôi. Nói cho cùng, người Càn máu dày, căn cơ ở Giang Nam, hai lần, hai lần rồi đó, người Càn còn có thể giàu nứt đố đổ vách như vậy, thực sự là xẻo bán ruộng nhà mình để bán cũng không đau lòng. ͏ ͏ ͏ ͏
Mẹ nó, ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc nào thì Trịnh Phàm ta cũng có thể đánh cái loại trận sung túc dồi dào như vậy chứ, ta cũng muốn dựa vào quốc lực mà bắt nạt người khác mà. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chủ thượng, bây giờ lại có thể đi bắt nạt vị kia. ͏ ͏ ͏ ͏
A Minh nói, tự nhiên là vị hoàng hậu nương nương kia, A Minh đúng là có chút ngạc nhiên, lúc trước bất luận là Vương thái hậu hay là Hoàng thái hậu, không nói là chủ thượng thật sự khinh dễ họ, nhưng thế nào cũng phải đi gặp mặt, an ủi an ủi một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này, đúng là ngay cả gặp cũng chưa từng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lắc đầu, nói: ͏ ͏ ͏
- Con người ta ấy mà, rất thiện tâm. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sau ba ngày, từng toà từng toà thành trì, dưới mệnh lệnh của chiếu chỉ, mở cửa thành, từ bỏ chống cự, quân Yến có thể tiến vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, cũng có thủ tướng và thủ quan hai huyện thành, từ chối phụng chiếu, kiên trì không mở cửa thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong đó có một toà, bị quân Yến đánh hạ, còn lại một toà, đánh một lần, không thể hạ được, liền không đánh nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Quân Yến ở trong những huyện thành này, bắt lại rất nhiều dân chúng địa phương, cưỡng chế yêu cầu bọn họ làm dân phu, phụ trách vận chuyển lương thực và quân nhu. ͏ ͏ ͏ ͏
Và lúc đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Một nhà Phúc Vương phủ, được quân Càn hộ tống, tiến vào phạm vi bao trùm của đồn kỵ quân Yến. ͏ ͏ ͏ ͏
Mà những vương công đại thần bị bắt đi từ thành Thượng Kinh, từng người từng người được cởi gông xiêng, mừng đến phát khóc. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà, ͏ ͏ ͏ ͏
Vào đêm đó, ͏ ͏ ͏ ͏
Truyền ra một tin tức bi thống. ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng hậu nương nương của Đại Càn, ͏ ͏ ͏ ͏
Để tránh gặp nhục nhã Yến quốc, bảo toàn quốc thể, ͏ ͏ ͏ ͏
Ở trong lều riêng, ͏ ͏ ͏ ͏
Tự vẫn. ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2441.



Bạn cần đăng nhập để bình luận