Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2466. Chúng Ta Sẽ Mãi Như Vậy



Chương 2466. Chúng Ta Sẽ Mãi Như Vậy




Thiên Thiên đưa tay, ͏ ͏ ͏ ͏
Ôm lấy cổ Trịnh Phàm, lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Mơ tới phụ thân có đệ đệ muội muội rồi, liền không cần Thiên Thiên nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đại Hổ, lấy một chậu nước nóng đến đây. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ mang tới một chậu nước nóng, còn đem theo cả khăn. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nào, cởi y phục ra, phụ thân lau người cho con. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm vừa tự tay vắt khăn nhúng trong nước nóng, vừa bảo. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Mới ra nhiều mồ hôi như vậy, phải lau sạch, nếu không không những ngủ không thoải mái, mà còn dễ bị nhiễm phong hàn. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ thân, hài nhi có thể tự làm mà. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nghe lời. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Dạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên cởi áo ra, Trịnh Phàm cầm cái khăn nóng ẩm giúp đứa nhỏ lau sạch cơ thể. Thiên Thiên cũng rất hợp tác, khi cần giơ tay thì giơ tay, lúc cần xoay người sẽ xoay người. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc lau đến nách, Trịnh Phàm dùng nhiều sức hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ha ha ha… ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên bị nhột đến bật cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi lau lần một, lần thứ hai đổi một cái khăn khô từ trên tay Lưu Đại Hổ để lau lại lần nữa. Lau xong xuôi thì bảo Thiên Thiên mặc áo vào. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Quần cũng phải cởi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ơ... ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên nhìn quanh quất. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt Thái tử đệ đệ nở một nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ cũng có nụ cười ôn hoà. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Cốp. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm khẽ gõ lên trán Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thúc giục bảo: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Khi ngươi còn nhỏ trần truồng bò lên người ta không ít đâu, bây giờ ngại ngùng cái gì chứ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên đành phải nghe lời cởi quần ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm cầm khăn ấm lau cho nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Ở bên cạnh, Thái tử lúc thì nhìn Thiên Thiên ca ca, lúc thì nhìn Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong thời đại mà mối quan hệ giữa phụ thân và nhi tử rất nghiêm khắc, người làm phụ thân hầu như đều phải giữ dáng vẻ uy nghiêm trước mặt nhi tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ hoàng của nó đã hơi hơi được tính là lạ lùng rồi, nhưng từ sau khi làm Hoàng đế, sự uy nghiêm cũng đã tăng lên, giữa phụ tử đã cách một phần lễ nghi quân thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong tình huống bình thường, càng là nhà phú quý thì càng coi trọng mối quan hệ tôn ti trật tự nghiêm nghị giữa phụ tử, làm phụ thân mà thể hiện quá ‘yêu’ hài tử, sẽ không được tập tục đương thời chấp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng mà nghĩa phụ... lau thật sự rất cẩn thận tỉ mỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lưu Đại Hổ thì ngược lại, không suy ghĩ nhiều như vậy. Nó chỉ biết, rốt cuộc thì Vương gia yêu chiều Thiên Thiên đến ngần nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn đối với bản thân Vương gia. ͏ ͏ ͏ ͏
Đời trước chưa từng kết hôn, đương nhiên cũng sẽ không có con cái. ͏ ͏ ͏ ͏
Đời này, vừa tỉnh lại đám Ma Vương đã mở khách điếm xong rồi, lúc mở mắt đã trông thấy nha hoàn đang lau người cho mình, tiếp sau đó nữa, suốt quá trình cùng nhau đồng hành, bên cạnh luôn có người hầu hạ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn có lúc nào từng hầu hạ người khác chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng dù sao cũng làm phụ thân, ở trong lòng Trịnh Phàm, tình thương đối với Thiên Thiên, dẫu không phải con ruột, nhưng so với con ruột thì thật sự không hề thua kém một chút nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngoại trừ nguyên nhân vì Lão Điền, có một đứa nhỏ lanh lợi và hiểu chuyện như thế, luôn được nuôi dưỡng ở bên cạnh ngươi, ngươi có thể không thích, ngươi có thể không xem nó là bảo bối à? ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi lau xong bên dưới, ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia còn dùng ngón tay khẽ búng con voi nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ui... ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên lập tức che lại lùi về sau. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ha ha ha ha ha. ͏ ͏ ͏ ͏
Vương gia bật cười lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó, giúp Thiên Thiên mặc quần vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Y phục mặc trên người trước đó đã vứt sang một bên, sau khi lau sạch thân thể thì đổi sang bộ đồ mới sạch sẽ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đứa nhỏ ở Nam Môn quan lâu như vậy, một Thái tử, một Thế tử, nói một câu khó nghe, lương thảo ở tiền tuyến kiếm không đủ đúng là không còn cách nào, nhưng nếu như đến chi phí y phục cho hai đứa nhỏ cũng không chuẩn bị xong, vậy đám quan lại thật sự có thể kiếm mảnh lụa mà treo cổ cho rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ngoan, nằm xuống đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm ôm Thiên Thiên lên, rồi đặt nó nằm thẳng trên tấm thảm, bản thân hắn cũng nằm nghiêng xuống. ͏ ͏ ͏ ͏
Cánh tay phải duỗi ra vỗ vỗ. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên chớp chớp mắt, gối đầu lên cánh tay của Trịnh Phàm, ngẩng mặt lên híp mắt và tươi cười nhìn phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử cũng ngoan ngoãn leo lên tấm thảm, nằm xuống phía bên kia của Thiên Thiên. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ngủ đi, thứ trong mơ đều là giả, đều là giả cả. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Dạ. ͏ ͏ ͏ ͏
͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Phụ thân ở bên cạnh ngươi đây, cho dù sau này xảy ra chuyện gì, cho dù đệ đệ muội muội ra đời, ngươi cũng mãi mãi là hài tử ngoan của phụ thân, là trưởng tử của phụ thân, là đại ca ca của các đệ đệ muội muội. ͏ ͏ ͏ ͏
À, đúng rồi, cũng là ca ca của Truyền Nghiệp. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng ta mãi mãi cũng là một gia đình, mãi mãi là vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thiên Thiên ra sức gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Thái tử ở bên cạnh nghe thấy mình cũng có trong đó, khóe miệng cong lên một nụ cười vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai đứa nhỏ nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Đôi mắt của Trịnh Phàm thì vẫn luôn mở to. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn cúi đầu nhìn Thiên Thiên nằm trong lòng mình. ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2466.



Bạn cần đăng nhập để bình luận