Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2737. Quốc chiến (4)



Chương 2737. Quốc chiến (4)




Quan trọng nhất là, sau khi Tiểu Lục Tử và hắn đều công bố muốn thống nhất Chư Hạ trên triều đình, đám người này ngược lại đã trở thành sức mạnh cản trở. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên Tấn Đông còn đỡ, sức khống chế của Vương phủ mạnh, cộng thêm đối với tập đoàn chiến tranh quân sự bên dưới Vương phủ, lợi ích mang lại đối với chiến tranh bên ngoài rõ ràng lớn hơn đồ cống của thương nhân buôn lậu nhiều, cho nên những tên này không làm được trò trống gì ở Tấn Dông. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người Hứa An thanh lý cũng chỉ là một vài tôm cá nhỏ, cũng chỉ có một vài tôm cá nhỏ này thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại bên phía triều đình kia càng nghiêm trọng hơn chút. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ban đầu Cơ lão lục làm phẫu thuật, giả vờ bản thân chết bất đắc kỳ tử, lại mượn đao của Lục Băng thanh lý một đám người, bên trong có một phần rất lớn chính là “quan” quan thương cấu kết. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Yến Quốc mã đạp môn phiệt, đã tạo ra lỗ trống khổng lồ, sẽ bị thứ khác nhanh chóng lấp vào. Mà ban đầu Cơ lão lục vẫn còn là Hoàng tử quản Hộ bộ, để ủng hộ lão tử nhà mình đánh trận, có thể nói là không thủ đoạn nào không dùng, trên thực tế lúc đó Cơ lão lục chính là tên trùm buôn lậu lớn nhất của cả Đại Yến! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dưới sự dẫn dắt của hắn, trong một thời gian, buôn lậu gần như đã trở thành nguồn tài nguyên Đại Yến lệ thuộc nhất, mang theo lợi ích đoàn thể rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những thương nhân buôn lậu rải rác khắp Chư Hạ này, sau lưng bọn họ luôn là có bối cảnh trên địa phương của mình, bọn họ có thể trở thành tai mắt của người Yến, nhưng chắc chắn không chỉ đơn thuần là tai mắt của một người. Bọn họ sẽ gào khóc, ủng hộ và mong chờ Đại Yến thống nhất, ước gì có thể lập tức để quê hương mình trở thành đất Yến, mong chờ Vương sư Đại Yến đến, nhưng người không hy vọng thống nhất thực ra cũng là bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cảm thấy Cơ lão lục sẽ tức tới giậm chân. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đột nhiên cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bên Tấn Đông của hắn ra tay trước rồi, tức là đã đánh rắn động cỏ, sẽ khiến Cơ lão lục ở Yến kinh trở tay không kịp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Người mù nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện gấp phải xem tình hình mà, thực ra thuộc hạ đã đánh tiếng với Hoàng đế rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ồ, vậy thì tốt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Hoàng đế biết bình thường người đưa thư qua lại với mình không phải hắn mà là người khác, Vương gia không những không cảm thấy hổ thẹn, ngược lại càng yên tâm thoải mái, không đích thân trả lời thư mà giao hết cho người mù. Người mù cũng chỉ chọn nói trọng điểm với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, hai cẩm y vệ sải bước chạy lên đài quan sát. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Báo, Vương gia, quân tình khẩn cấp bên Phạm Thành! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này chưa đợi người mù nhận lấy, Trịnh Phàm đã đích thân nhận, mở ra xem, lập tức cười to: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha ha ha, Tiểu Cẩu Tử nhà chúng ta bị bao vây rồi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mưa mùa đông trở nên khác thường. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đêm đó rút quân trời cũng mưa to. Bảy tám ngày sau, lại có một trận mưa lớn hơn trút xuống, mà trận mưa này đã chứa đầy cái lạnh thấu xương của mùa đông, nhất là đối với những binh sĩ mặc giáp trụ mà nói thì khoảng thời gian này là khó chịu nhất. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cũng còn tốt vì có máu tươi của kẻ địch có thể làm cho bản thân họ cảm nhận được sự ấm áp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đã một vòng thế tiến công mới, nhưng vẫn không thể phá vỡ sự ngăn cản của quân Sở, trận doanh mà người Sở tự hào mấy ngày nay đã hoàn toàn thể hiện ra khả năng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kỵ binh quân Dã bị xuyên thủng, xuống ngựa bộ chiến, đồng thời dùng các loại phương thức khác nhau, nhưng mặt trận của quân Sở vẫn vững như bàn thạch. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly ngồi trên một tảng đá, đang uống nước trong túi nước, ở xung quanh có không ít lều trại cũng đang đun nước, nhưng lúc này, đa số những binh sĩ đã bất chấp quân luật của quân Tấn Đông, đã bắt đầu tùy ý lấy nước uống. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đối với thực phẩm, bởi vì hậu cần đã bị cắt giảm sớm nhất nên cũng cho thấy tình trạng thiếu hụt. Có thể nói là tình hình bây giờ cực kỳ bất lợi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mà căn cứ vào phản hồi của lính canh trạm gác, ở hai bên đông tây là cấm vệ quân hoàng tộc Sở Quốc, quân Chiêu thị từ các nhánh quân Sở đang tiến hành thu hẹp về phía này một cách có trật tự, lão già Tạ Chử Dương kia cũng chậm rãi tiến lên từ phía nam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hiện tại quân Dã chính là một con thú bị vây trong lồng giam. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa mới kết thúc một buổi hội nghị rất ngắn gọn, có tướng lĩnh đề nghị tiến hành phá vòng vây về phía đông, hy vọng có được tiếp ứng từ quân chủ lực của Vương gia. ͏
Nhưng Cẩu Mạc Ly lại trực tiếp phủ quyết đề nghị này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Quân ta xuất ra Phạm Thành, là gần hướng nam của dãy núi Tề Sơn, dựa theo địa thế mà nói, thì đường đi từ phía nam đến phía bắc Cổ Việt thành lại khá dễ đi, là địa thế nhô lên hai bên và ở giữa thấp. Đương nhiên, so với phía tây của dãy Tề Sơn thì địa thế ở phía đông cũng coi như là tương đối bằng phẳng, nhưng cũng vẫn là sơn cốc và đầm lầy. Hiện tại quân ta duy trì kiến chế, có thể tiếp tục thử khai thông đường trở về theo hướng bắc, mà nếu lựa chọn đi về phía đông, thì tất cả ưu thế của kỵ binh sẽ mất đi, hơn nữa còn sẽ gặp phải sự phân chia của cấm vệ quân hoàng tộc Sở Quốc. Đến lúc đó có thể phá vòng vây chạy ra bao xa sẽ rất khó nói, và tất nhiên kiến chế này sẽ bị đánh tan. Quan trọng nhất là, Vương gia cùng với chủ lực quân Tấn Đông đúng là ở phía đông, nhưng khoảng cách quá xa, nước xa không cứu được lửa gần. Nếu may mắn trời cao thương xót, thật sự phá vòng vây xông ra được, thì chỉ sợ cũng chỉ còn lại một ít tàn binh du dũng đi gặp Vương gia, cần gì phải như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đó là lý do tại sao ngươi từ chối kiến nghị này? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh ngồi bên cạnh Cẩu Mạc Ly hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly gật gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự rất khó. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Khó chỗ nào? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngày ngươi vừa tới, không phải hai tiểu tử thối kia đang tạo phản sao? Đây là chỗ khó khăn nhất. Ta sợ người mù, mà rất nhiều chế độ trong quân và Vương phủ đều là do hắn thiết kế và triển khai xuống dưới. Đội quân này đúng là do ta thành lập, Vương gia đúng là cũng cho ta quyền hành rất lớn, nhưng chế độ cùng quy củ lớn ở trước mắt, trừ phi ta quyết tâm chuẩn bị tạo phản, nếu không rất khó chân chính hoàn toàn khống chế đội quân này. Có lẽ, đây cũng là nguyên nhân Vương gia cho ta, hắn cũng biết khó khăn của của ta, trong toàn bộ Tấn Đông, thậm chí cả Đại Yến Quốc, nếu nói chân chính ngôn xuất pháp tuỳ trong quân, thì cũng chỉ có một mình Vương gia mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho nên, đây là ngươi đang kêu oan? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, cũng chỉ có thể kêu oan với ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly lại uống một ngụm nước, ngẩng đầu nhìn trời mưa, ông trời vẫn không có ý định dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện hành quân đánh trận, ta không hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngài chỉ cần biết bảo vệ tốt là được. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly lập tức tiếp lời: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta cũng không cảm thấy ngươi có nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cũng không che giấu gì với ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng không thể nói như vậy, ta là người thế nào chứ, sóng gió gì cũng gặp qua, đao kề cổ cũng không chớp mắt một cái, nhưng lỡ như xui xẻo thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Xui xẻo nhất, ta đã gặp qua. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly ra một ít mì xào từ trong túi đổ, bắt đầu vừa ăn vừa nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nói xem, nếu Vương gia ở chỗ này, đổi vị trí với ta, thì lúc này Vương gia sẽ ăn cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Chắc là ăn lẩu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly nhíu nhíu mày, bỗng nhiên cảm thấy mì xào trong tay không còn thơm nữa. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bọn người Thiên Thiên và Tiên bá sùng kính bắt chước hắn thì thôi, vì sao ngươi cũng như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao, không thể à? Là cảm thấy ta đường đường là Dã Nhân Vương, hiện tại cũng đang cố gắng sống như Vương gia nên giá trị hơi thấp sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải sao? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Cũng tốt, cũng tốt, thật ra, ngươi cũng giống như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu Mạc Ly lại buồn bực ăn một miếng mì xào lớn, lại uống một ngụm nước trong túi, tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Năm đó chính là Điền Vô Kính chân chính đánh bại ta, nhưng ta cũng không cảm thấy uất ức gì, suy cho cùng thì Điền Vô Kính thắng không dựa vào võ, mà dựa vào binh cường mã tráng nghiền ép ta, ta có thể làm gì chứ? Điều này khác với việc luận võ với Điền Vô Kính, ngươi cũng rõ ràng, ở trước mặt thiên quân vạn mã thì vũ lực cá nhân quả thật không nhấc lên gợn sóng gì, ta nghe nói, hiện tại cẩm y vệ của Vương gia đối với cái gọi là săn giết cường giả, đã đến một độ cao rất đáng sợ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Kiếm Thánh gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng mang binh đánh giặc thì khác, đây chính là cái vui của “Nhiếp Chính Vương đua ngựa”, khi chiến tranh đến hiện tại, thật ra chính là không ngừng chứng minh điển cố này. Ta tự hỏi, vốn chỉ muốn cúi đầu, bị quật ngã, vì bảo trụ cái mạng chó này, vì muốn có cơ hội đông sơn tái khởi này mà quỳ xuống làm chó, cũng không sao. Nhưng sau đó ta phát hiện ra, Vương gia và các tiên sinh kia. Chậc, chậc! Cũng rất thú vị. Từng nghe nói văn nhân Càn Quốc, thích so cả đời người thành một ván cờ, dùng cái này để tôn lên vẻ tiêu sái. Nhưng tiêu sái chân chính không phải là ở người chơi cờ, mà là đặt ba món một canh bày lên bàn cờ, vừa ăn cơm vừa thổi gió, người chơi cờ còn ghét cái bàn cờ không đủ cao, ăn cơm cũng phải khom lưng, không thoải mái. Ngươi nói, đó có phải là cảm giác này không? ͏ Hết chương 2737.



Bạn cần đăng nhập để bình luận