Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2879. Rất khó tin



Chương 2879. Rất khó tin




Hơn nữa, năm xưa lúc hắn còn chưa phát đạt, cũng không ít lần đưa thang cho người khác, lập tức nói:
- Cha ngươi đây cũng là Võ Phu, còn là tứ phẩm.
- Ồ, rất cao sao?
- Rất cao rồi.
Trịnh Phàm nói rất đương nhiên.
- Tam phẩm, không phải là khởi điểm sao? Nó vốn nên như thế giống như trẻ con chắc chắn sẽ lớn lên vậy.
- Ha ha ha ha ha.
Vương gia cười rồi.
Hắn là một người rất ghét người khác ra vẻ trước mặt hắn, rất nhiều người sau khi ra vẻ trước mặt hắn xong, kết quả đều rất thê thảm.
Nhưng là người cha, đối với con trai của mình luôn là khoan dung.
Triệu Nguyên Niên và Triệu công công cũng cười theo, thực ra bọn họ đã cảm nhận được cặp cha con này không giống cha con “thiên gia” bình thường từ lâu rồi.
- Đúng rồi.
Trịnh Lâm đột nhiên hỏi:
- Lúc trước ở Thưởng Hoa lâu, ngươi nói câu kia là có ý gì?
- Câu nào?
- Không phải vì bạo ngược tạo ra tập đoàn quân sự tuyệt đối, mà là vì tập đoàn quân sự tuyệt đối, chắc chắn mang tới bạo ngược.
Hôm đó ở trên Thưởng Hoa lâu, sau khi phụ thân nhà mình thấy quân Yến tiến vào Thưởng Hoa lâu đã nói ra lời này.
Trịnh Lâm vốn tưởng là sở trường cũ của phụ thân nhà mình luôn nói ra một số lời cố ra vẻ cao sâu khó dò vào một số lúc đặc biệt để làm nổi bật loại không khí nào đó. Nhưng lúc đó phản ứng của Tạ Ngọc An nói cho Trịnh Lâm biết chắc là hắn chưa thể hiểu được ý nghĩa bên trong.
Có điều, theo Trịnh Phàm thấy, lúc trước hắn cố ý tạo cơ hội cho con trai chơi đùa trong “khu vui chơi”, quả thật là đã xúc tiến quan hệ giữa cha con, nếu là bình thường con trai sẽ không chủ động hỏi hắn. Xem ra người trong hành cung hôm đó không chết uổng, ừm, hoạt động cha con như vậy sau này có thể triển khai nhiều hơn.
Cơ hội hiếm có, Trịnh Phàm tất nhiên sẽ không giống như người cha bình thường: Đi đi đi, trẻ con hiểu cái gì.
Mà là đặt cốc trà xuống, rất bình tĩnh trả lời:
- Giống như ngươi vậy.
- Ta?
- Đúng, tại sao từ nhỏ đã phong ấn sức mạnh của ngươi? Bởi vì khi một người có sức mạnh rất mạnh mẽ, hắn luôn sẽ không tuân theo quy tắc, cũng sẽ không nói đạo lý, mà sẽ trở nên rất bạo ngược, thích… không, gọi là quen dùng sức mạnh cưỡng chế đạt được nhu cầu.
- Tại sao sư phụ không như vậy?
Người Trịnh Lâm hỏi tất nhiên là Kiếm Thánh.
- Sư phụ ngươi là đã trải qua lắng đọng rồi, ha ha, ngươi sẽ không hiểu được sư phụ ngươi năm đó hăng hái cỡ nào, nhân vật như lão gia chủ Tư Đồ gia, Hoàng đế, hắn nói giết cũng là giết. Tấn Vương bây giờ năm đó là Tấn Hoàng, hắn coi thường, cũng muốn tiện tay xử lý luôn. Trước khi gặp ta, sư phụ ngươi cậy một thanh kiếm của bản thân đã làm rất nhiều chuyện, sau đó thành công càng làm càng hỏng cục diện.
……
“Nghe đi, đang nói ngươi đấy.”
Ngoài viện, Tạo Kiếm Sư liếc nhìn Kiếm Thánh đứng bên cạnh mình.
Kiếm Thánh cười, nói:
- Cũng không nói sai.
……
- Kiếm của sư phụ ngươi rất mạnh mẽ, nhưng sự mạnh mẽ của hắn không đổi lại kết quả mà hắn muốn, cho nên sư phụ ngươi mới theo ta. Bây giờ còn đỡ rồi, không ai còn nói những lời đó nữa. Năm xưa lúc địa vị cha ngươi chưa cao như vậy, mặc kệ là người giang hồ của nước nào, câu đầu tiên khi gặp sư phụ ngươi chính là: Không ngờ đường đường Kiếm Thánh đất Tấn lại làm chó của người Yến. Ha ha, làm sư phụ ngươi tức lắm.
- Sư phụ từng nói, hắn theo ngươi là vì người trọng lời hứa.
- Là nặng lời hứa, bởi vì chuyện ta từng đồng ý với hắn, đều hoàn thành rồi. Ta đồng ý với hắn xua đuổi người Dã ra ngoài, ta làm được rồi, bây giờ người Dã ai dám lại càn rỡ ở Tuyết Hải quan? Ta đồng ý với hắn hủy bỏ thuế đầu người, ta làm được rồi, Tấn Đông căn bản là không có tập tục giết trẻ sơ sinh! Ta đồng ý với hắn để các đứa trẻ trong học xã được ở lại học xã đến khí đủ lớn, đọc nhiều sách hiểu nhiều lễ nghĩa, đừng đưa trẻ con lên chiến trường sớm quá, ta, cũng làm được rồi. Ta đồng ý với hắn để bách tính người Tấn được ăn no, điều này, cũng làm được rồi, ít nhất ở Tấn Đông đã rất nhiều năm không nghe nói ai ai ai bị chết đói nữa. Ta không mạnh mẽ bằng sư phụ ngươi, nhưng ta thích nói lý lẽ.
Trịnh Lâm bĩu môi, rõ ràng là không tin.
- Sao vậy, không tin à?
- Rất khó tin.
Theo Trịnh Lâm thấy, cha ruột nhà mình mới là người thân hành vũ lực tối cao.
- Lúc ngươi không đủ mạnh mẽ, không đủ đối phó với cục diện của bản thân, vũ lực là cần thiết. Lúc ngươi chưa ra đời, Tấn Đông là nơi thế nào? Gần như chính là một vùng đất trống. Bắc có các bộ người Dã Tuyết Nguyên vẫn là tà tâm chưa chừa, Nam có người Sở như hổ rình mồi, trong có người Tấn mưu toan phục quốc, phía Tây những đại thần trên triều đình kia đã coi ta như cái gai trong mắt từ lâu. Nếu Tấn Đông không đủ mạnh mẽ, thì căn bản không sống sót được.
- Nhưng người không giống, ngươi là con trai của ta, ngươi sinh ra đã là Thế tử. Cha ngươi ta đây không có bản lĩnh gì, nhưng ít nhất có thể giống người phụ thân bình thường, cho ngươi ăn uống đi học, cho ngươi trưởng thành thật tốt.
Lúc Vương gia nói những điều này, quan gia và công công ở bên cạnh bỗng chốc không biết nên tiếp tục gật đầu hay là lắc đầu.
- Mà bây giờ, Tuyết Nguyên bị cha ngươi cắt xén rồi, người Sở bị cha ngươi đánh nằm bò rồi, Cơ lão lục cũng đã có hiểu ngầm với cha ngươi từ lâu, trận chiến này đánh xong với Càn, thành quả chiến đấu cha ngươi dự đoán là sẽ tước đi ít nhất một nửa của Càn Quốc, đánh thành giống như Sở Quốc hiện giờ. Góc cạnh còn lại thì dễ xử lý rồi. Có thể nói ngoài tạo phản ra, thì chỉ còn lại một đường Tây chinh mới có thể tiếp tục duy trì giá trị dụng binh.
- Nhưng tạo phản và Tây chinh đều là một chuyện rất không có lợi, so sánh ra, Tây chính có thể tốt hơn chút, ít nhất có thể có cống hiến lớn hơn đối với lịch sử. Giành thiên hạ và trị thiên hạ là khái niệm hoàn toàn khác nhau, ừm, cái này thì hơi xa rồi, phân loại cũng nhiều. Chủ yếu vẫn là nằm ở một người và một địa phương, thậm chí một quốc gia, một số mặt nào đó là thống nhất. Không ngừng tăng cường quân lực trông thì rầm rầm rộ rộ, thực chất hưng vong cũng sẽ rất nhanh. Hết chương 2879.



Bạn cần đăng nhập để bình luận