Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2448. Chia Nhau Ăn Thịt...



Chương 2448. Chia Nhau Ăn Thịt...




Đây vốn là một câu trêu chọc, ͏ ͏ ͏ ͏
Dù sao, ͏ ͏ ͏ ͏
Từng là khinh kị binh của Bình Tây Vương ở Vọng Giang, vương lệnh hạ xuống, lúc điều động binh mã các lộ tụ tập tại Nam Môn quan, hệ thống Tĩnh Nam quân ban đầu, đã xem như là quy phụ dưới vương lệnh của Bình Tây Vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói cho cùng, Trịnh Phàm chính là đệ tử cuối cùng của Tĩnh Nam Vương, hơn nữa trong ngực người ta còn ôm thế tử Tĩnh Nam Vương kìa. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng Trần Dương bây giờ, rõ ràng đã không phải là ‘nghe lệnh’ như bình thường nữa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đối mặt với lời trêu chọc của Nhậm Quyên và ánh mắt những người khác nhìn về phía mình, Trần Dương không để ý lắm, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Dù sao cũng là người được lão Vương gia chọn, bây giờ ta đã nhận hắn là vương gia của mình rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
La Lăng mở miệng cười mắng: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Nương nó chứ, ta chịu không nổi, còn muốn đánh hắn một trận nữa! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, Trần Tiên Bá đi tới, ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng tướng cũng ngừng mấy trò đùa giỡn lại. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vương gia có lệnh, quân nghị trong soái trướng! ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đây chính là thành ý từ vị Bồ tướng quân kia của các ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhìn sứ giả do quốc đô Lương quốc phái ra, hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏
Vị sứ giả này, từ lúc tiến vào soái trướng, đối mặt với Bình Tây Vương gia uy danh hiển hách, cả người đã run rẩy, lúc nói chuyện hay trình bày, đều rất ngắc ngứ khó khăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc này, hắn lập tức dập đầu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng vâng vâng, vương gia. À còn nữa, ý tứ của quốc chủ ta cũng như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc trước Lương quốc ta đã là bị hai nước Càn Sở lừa gạt, vạn bất đắc dĩ cũng là do bị cưỡng ép. Từ hôm nay trở đi, Lương quốc ta nguyện ý xưng thần tiến cống tới Đại Yến, cũng giống như trước đây, xem Đại Yến như thân phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Quốc chủ của ta cũng sẽ dâng tấu sớ thỉnh cầu hoàng đế Đại Yến, nhận hoàng đế Đại Yến làm nghĩa phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Còn có... Còn có... ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Còn có cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Quốc chủ nói, còn muốn nhận vương gia ngài làm nghĩa thúc. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm lơ đễnh lắc đầu, chuyển tầm mắt nhìn về phía danh mục quà tặng của Lương quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Từ lương thực đến vàng bạc thậm chí là mỹ nữ, hạ xuống một chuỗi, già trẻ gì cũng không thiếu. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng, ͏ ͏ ͏ ͏
Muốn lấy những thứ này rồi đuổi ta đi, thật sự xem ta là ăn mày chắc? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Yêu cầu của bản vương rất đơn giản, mở cửa thành, tên họ Bồ và vị quốc chủ kia, dắt dê tự trói thỉnh tội trước quân, cái này, mới là điểm mấu chốt để đàm luận. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Việc này... ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt sứ giả bắt đầu đổ mồ hôi, trước khi hắn đi sứ, quốc chủ và Bồ tướng quân đã từng nói với hắn là, không mở cửa thành, không cho người Yến vào thành chính là giới hạn cuối cùng của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Còn có, di thể Hổ Uy Bá, đưa lại về đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nói. ͏ ͏ ͏ ͏
Bỗng nhiên thần sắc sứ giả trở nên trắng bệch, ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn nơm nớp lo sợ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vương gia, di thể Hổ Uy Bá, hạ thần, hạ thần đã mang đến rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Ồ? Mang lên đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Man và Lưu Đại Hổ lập tức đi ra ngoài, không bao lâu, hai người mang theo mấy giáp sĩ, nâng một chiếc quan tài rất quý giá tiến vào soái trướng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm đi tới bên cạnh quan tài, hai tay đặt bên chân, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Mở quan tài, cô muốn nhìn Hổ Uy Bá một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Còn thân thể sứ thần Lương quốc bên cạnh muốn xụi lơ luôn rồi. Trịnh Man và Lưu Đại Hổ bắt đầu cạy vật trát mạch ra, sau khi rút vật trát mạch, hai người hợp lực mở nắp quan tài ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong, ͏ ͏ ͏ ͏
Người đang nằm chính là Lý Phú Thắng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bởi vì giáp trụ của Lý Phú Thắng, rất là đặc thù, rất dễ nhận biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Năm đó bảy đại tổng binh dưới Trấn Bắc Hầu phủ, thật ra mỗi người đều có một bộ giáp trụ đặc thù. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng rất nhanh, ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm nhíu nhíu mày, ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn đưa tay sờ sờ giáp trụ, sau đó kéo nó ra. ͏ ͏ ͏ ͏
Sứ thần Lương quốc bên cạnh nhìn thấy tình cảnh này, quỳ sụp trên mặt đất, bắt đầu run lẩy bẩy. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Trịnh Phàm kéo giáp trụ của Lý Phú Thắng ra, phát hiện bên trong giáp trụ, thế mà lại là rối gỗ, bộ phận bên dưới đầu, tám phần mười đều được làm giả từ gỗ, chỉ dán mấy lạng thịt vào mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bàn tay Trịnh Phàm trực tiếp nắm lấy cạnh quan tài, ͏ ͏ ͏ ͏
Trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Đã xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Hồi... Bẩm vương gia... sau khi người Càn đưa di thể Hổ Uy Bá vào quốc đô, một vài bách tính làm ầm ĩ, cho nên... ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Trả lời cho tử tế. ͏ ͏ ͏ ͏
Trần Tiên Bá nghe vậy, rút đao ra, trực tiếp gác trên cổ sứ giả, lưỡi đao, đã cứa rách da thịt của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lần này, ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc sứ giả nói chuyện đã lưu loát hơn: ͏ ͏ ͏ ͏
-͏ Vương gia, là người Càn đưa di thể Hổ Uy Bá vào quốc đô Lương quốc ta, quốc chủ và Bồ tướng quân sai người mang theo di thể Hổ Uy Bá và di thể của tướng lĩnh quân Yến khác, tuần phố khoe khoang. ͏ ͏ ͏ ͏
Kết quả, có không ít ngu dân trong thành chen chúc tiến lên, xé di thể Hổ Uy Bá ra chia nhau ăn! ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2448.



Bạn cần đăng nhập để bình luận