Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2835. Khôi phục



Chương 2835. Khôi phục




Vì không có ngọn núi nào nên ngươi đứng ở nơi đâu thì nơi đó đều có thể là đỉnh núi.
Trần Đại Hiệp xoè bàn tay của mình ra, rút ra một cành liễu bị mắc vào trên chiếc nón tre, đầu tiên thì quấn nó quanh đầu ngón tay của hắn, sau đó trong nháy mắt nó được kéo dài ra như một thanh kiếm Trúc Xà nhẹ cực kỳ. Không hề che giấu chút nào, khí tức của kiếm khách tam phẩm được lộ ra.
Nữ đồng kết ấn bằng hai tay, từng luồng từng luồng khí xoáy xuất hiện ở trước mặt nàng, bố trí đầy đủ bảy tầng kết giới.
Sau một khắc, thanh kiếm của Trần Đại Hiệp trực tiếp đâm tới, trong phút chốc đã phá vỡ bảy tầng kết giới.
Cơ thể của nữ đồng nhanh chóng lui về phía sau, cửa sổ của phòng khách phía sau bị gió thổi mở toang ra, bóng dáng của nữ đồng vọt ra ngoài cửa sổ.
Trần Đại Hiệp theo sát phía sau, lúc bóng dáng của nữ đồng trượt xuống thì thanh kiếm của hắn cũng đuổi theo lần nữa!
Đầu ngón tay của nữ đồng xuất hiện ba giọt sương máu, biến ra ba con hung thú dữ, một con gian xảo, một con hung ác, một con gào khóc. Không có cách nào để kiểm chứng hình ảnh cụ thể, chỉ biết là không phải con người, cũng không biết được đến cùng là dùng thứ gì để tế luyện ra.
Ba con dã thú đánh về phía Trần Đại Hiệp, con vật gian xảo đầu tiên thì Trần Đại Hiệp hoàn toàn không ngăn cản, mặc cho nó xuyên qua thân thể của mình.
Diêu Tử Chiêm từng nói, trên đời này có hai loại người không dễ dàng bị mọi ngoại vật mê hoặc, một loại là trong nhận thức đã vượt qua người bình thường quá nhiều, vì vậy rất khó có thể lay động họ, một loại khác là đầu óc đơn giản và ngay thẳng, cũng không thể nào bị lay động.
Trần Đại Hiệp rõ ràng thuộc loại người ở vế sau, nhưng ở một số giây phút, hắn lui về phía sau một bước, có thể là loại người ở vế trước, nhưng bất kể có thay đổi như thế nào, kiếm tâm của hắn vẫn trong sáng không nhiễm một hạt bụi.
Nhưng lúc hai con dã thú kế tiếp nhào tới, Trần Đại Hiệp đành phải tung ra chiêu thức, từng đường kiếm một, lần lượt cắt xuyên qua chúng, tiếp theo, lại đâm thêm một kiếm ra.
Sau khi nữ đồng đáp xuống, cơ thể lại không ngừng mà tiếp tục lùi về sau, từ dưới chân nàng xuất hiện một vòng ánh sáng, bên trong vòng sáng có giấu vô số thứ kỳ quái lạ lùng.
Chân của Trần Đại Hiệp đạp vào bên trong vòng sáng, cơ thể ngừng lại, bắt đầu trầm luân, nhưng kiếm của hắn lại vung ra rất sớm.
Trong giây lát, Trần Đại Hiệp đứng ở trong vòng sáng, khuôn mặt lộ vẻ tham lam - giận dữ - si mê - oán hận - hung ác và những thứ cảm xúc khác, nhưng một đường kiếm kia lại khiến cho nữ đồng không thể không dùng lòng bàn tay mạnh mẽ đẩy ra, kiếm khí cắt vào bàn tay của nàng, máu tươi chảy ra.
Vòng sáng cũng tiêu tan theo, Trần Đại Hiệp nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, ánh mắt của hắn lập tức khôi phục sự thanh khiết.
Hắn không tiếp tục để ý đến thanh kiếm bay ra ngoài kia nữa mà xoè lòng bàn tay ra, lại rút thêm một nhánh trúc từ trong chiếc nón, hóa thành một thanh kiếm mới.
Không để trì hoãn, cơ thể của Trần Đại Hiệp nhảy lên lần nữa, đâm kiếm về phía nữ đồng.
Nữ đồng muốn kéo dài khoảng cách, mà thủ đoạn này nàng đã sử dụng rất nhiều trong khi giao đấu ở một loạt trận chiến trước đó, nhưng mà Trần Đại Hiệp cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất để lựa chọn thủ đoạn phù hợp nhất mà phá tan kết giới của nàng.
Kiếm của kiếm khách chỉ cần đủ nhanh đủ mạnh là đủ để khiến đối thủ luôn rơi vào giai đoạn đối phó không kịp.
Chỉ cần giữ được thế thắng như này, vậy thì... Vẫn có thể khiến cho đối thủ chết!
- Ầm!
Vách tường của quán trọ bị phá tan tạo thành một cái lỗ lớn, thân hình của Kiếm Tỳ từ phía trên trượt xuống, trước khi tiếp đất, kiếm khí phóng ra, bóng người rời đi xa dần giữa không trung.
Nữ tử đáp xuống, một quyền đập xuống chỗ vốn là vị trí Kiếm Thánh rơi xuống đất, trực tiếp tạo ra một cái hố sâu.
Nếu chỉ nhìn từ góc độ chém giết của giang hồ mà bàn luận thì rõ ràng nữ tử khó đối phó hơn, nàng là một Võ Phu tam phẩm hàng thật giá thật, hơn nữa còn là một tồn tại chất lượng cao trong số các Võ Phu tam phẩm.
Kiếm Tỳ lựa chọn nàng không phải vì cậy mạnh, cũng không phải vì mặt mũi của một “sư tỷ” như mình.
Thân là người trong giang hồ, đương nhiên nàng biết rõ đức hạnh của cao thủ trong giang hồ, quan trọng nhất là tính cách của hai nữ nhân này cũng đã lộ ra từ trước một cách không thể nghi ngờ rồi.
Các nàng không muốn gây phiền phức, nếu chỉ đơn thuần là lính đấu với lính vua đấu với vua, vậy thì các nàng hoàn toàn có thể ung dung cắt đứt liên hệ và rời đi sau một phen giao đấu.
Chỉ khi ở trong cuộc đấu tay đôi không cân sức này mới có thể kìm hãm đối phương.
Ví dụ như để “sư đệ” mạnh hơn mình đi đối phó với nữ đồng Luyện Khí sĩ không am hiểu chuyện chém giết, để một “sư tỷ” yếu hơn so với hắn đến giữ chân nữ nhân này.
Vì vậy, Trần Đại Hiệp theo sát không rời, hi vọng mau chóng phân ra thắng bại, mà Kiếm Tỳ thì đang không ngừng lùi lại, không cho Võ Phu này có cơ hội đến gần mình.
Trạng thái hiện ra từ trận chiến ở hai nơi thực ra là giống nhau.
Khí thế của nữ nhân kia khóa chặt Trần Đại Hiệp trong chớp mắt, lại tựa như chuẩn bị ra tay giúp bên kia, kiếm của Kiếm Tỳ chủ động tiến công.
Khóe miệng của nữ nhân lộ ra nụ cười nhạt, mạnh mẽ phá tan kết giới của kiếm khí, nhưng nàng vốn định rút ngắn khoảng cách lại phát hiện bóng dáng của Kiếm Tỳ càng xa xăm.
Nữ nhân gầm nhẹ một tiếng, chân sau đạp đất, cơ thể vọt về phía Trần Đại Hiệp.
Nàng không giả vờ nữa, vào lúc này, bóng dáng của Kiếm Tỳ đứng vững, không vội vội vàng vàng vồ tới ngăn cản, mà tay trái bóp chặt kiếm quyết, ở giữa ngón trỏ tay phải có một giọt máu hiện ra. Hết chương 2835.



Bạn cần đăng nhập để bình luận