Ma Lâm Thiên Hạ

Chương 2602. Quân Thần



Chương 2602. Quân Thần




Quá trình như thế nào, không quan trọng, cái chính là lúc này Trịnh Phàm đã bày tỏ thái độ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi tình cảnh này được tuyên truyền ra ngoài, người đời nhất định sẽ thán phục sự thẳng thắn của Bình Tây vương gia, các đại thần ở kinh thành biết được tin tức này, đoán chừng tạm thời cũng sẽ không còn gì để nói. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng đối với những người thực sự hiểu rõ quen thuộc Trịnh Phàm mà nói, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhất là là vị hoàng đế đang đứng trên ngự liễn kia, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Họ Trịnh là một kẻ đặc biệt tham sống sợ chết, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn có thể làm đến mức này, có thể nói là đã vượt qua cái gọi là lòng trung thành thông thường của thần tử, bởi vì con hàng này thật ra không hề có nửa điểm trung thành… ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế hít một hơi thật sâu, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt không đổi sắc, cố gắng thu lại sương mù mới vừa tràn ra khóe mắt, cười mắng: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn lập dị như vậy, vẫn thèm chút thể diện như vậy. Ta không phải là hồng thủy mãnh thú, cũng không phải quân địch Càn Sở, hắn đâu cần phải ra cái vẻ một thân một mình đội mưa đội gió như vậy chứ. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩu nô tài, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngươi có hiểu không, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn chính là đang bắt nạt ta. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trên mặt Ngụy Trung Hà ở phía sau hoàng đế cũng nở nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Các tướng lĩnh cấm quân bốn phía ngự liễn, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thậm chí là những cấm quân ở xung quanh sau khi nhìn thấy cảnh này cũng thở hắt ra nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Càng đi về phía đông, áp lực trong lòng mọi người càng lớn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Hoàng đế không điều động quân đồn trú ở Tấn địa đến phối hợp tác chiến, có nghĩa là nếu xảy ra chuyện gì ở đây, họ không thể trông cậy vào quân tiếp viện. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Cố thủ chờ cứu viện ư? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ ai viện? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Chờ những huyện lệnh trung thành với hoàng đế của mấy huyện thành gần đó dẫn nha dịch và dân phu tới cứu viện à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người đều đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nhưng khi Bình Tây vương gia xuất hiện với tư thái này, trong chốc lát mưa tạnh trời quang. Trong phút chốc, bọn họ chợt cảm thấy nhân sinh thật đẹp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Trịnh Phàm vỗ đầu của Tỳ Hưu, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tỳ Hưu run người, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Áo giáp sáng bóng trực tiếp rơi xuống, bao phủ thân thể nó, tranh đoạt vẻ huy hoàng với ánh nắng hoàng hôn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay lập tức, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nó tiến lên một bước, chủ động đi về phía cấm quân ở trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đương nhiên, các tướng lĩnh cấm quân phía trước không thể ngu ngốc ra lệnh cho thuộc hạ giương cung bạt kiếm được, chỉ quát hỏi một câu: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Người từ đâu đến, tự tiện xông vào hành viện của thiên tử có thể sẽ phải chịu tội! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tuy hành viện của thiên tử cũng tương tự như hoàng cung, người nào muốn gặp mặt thiên tử trước tiên phải báo cáo thân phận, sau đó từng cấp báo lên, cuối cùng là xem hoàng đế có hứng thú triệu kiến ngươi hay không. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng rõ ràng Bình Tây Vương không thuộc dạng này. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tướng lĩnh nhìn về phía sau một chút, phát hiện thấy bóng dáng bệ hạ đã xuất hiện trên ngự liễn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bình Tây Vương vẫn tiếp tục cưỡi Tỳ Hưu tiến lại đây, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Thái giám truyền lệnh ở phía sau vẫn chưa tới kịp, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Tướng lĩnh hít sâu một hơi, lùi lại ba bước, quỳ một chân xuống: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Mạt tướng bái kiến Bình Tây vương gia, vương gia phúc khang thiên tuế! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Những cấm quân còn lại ở xung quanh cũng quỳ xuống: ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
- Bái kiến Bình Tây vương gia! ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
vương gia khẽ gật đầu, không giao du với cấm quân mà tiếp tục để Tỳ Hưu tiến lên phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Không phải Trịnh Phàm muốn làm màu ở đây, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng khi con người đã đạt đến một vị trí nào đó, tự nhiên sẽ có thể diện tương ứng, ta không hả hê nhưng cũng không cần phải khiêm tốn, có đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Khi lão Điền và lão Lý đi gặp tiên đế, liệu các cấm quân bên người tiên đế sẽ ngăn cản à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Dám chỉ vào mũi bọn hắn mà nói, còn phải đợi thiên tử triệu kiến à? ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Lão Điền trực tiếp phế bỏ tam hoàng tử ở kinh thành, lão Lý nướng đùi dê ở ngự hoa viên, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Là thần tử thì không giả dối, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng ngươi cũng phải tự nhẩm tính xem bản thân nặng được mấy cân mấy lạng. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đến cấp bậc này chi bằng cứ thẳng thắn thì hơn. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Đừng thấy đám đại nhân ở kinh thành cả ngày hô hắn là “quốc tặc”, hở một tí là nói hắn “ương ngạnh”, “hung hăng”, “vi phạm lệnh cấm”, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Nhưng nếu hắn mà thật sự cẩn thận chặt chẽ quy củ khách khí như đi trên băng mỏng, ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Sợ rằng bọn họ sẽ là những kẻ đầu tiên sợ chết khiếp. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏
Bản thân vương gia cũng không ngồi thẳng lưng, dáng vẻ có chút lười nhác. ͏ ͏ ͏ ͏ ͏ Hết chương 2602.



Bạn cần đăng nhập để bình luận