Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 101
Bình thường khi gặp loại chuyện này thì phải nhanh chóng tìm trạm xăng dầu trước tiên, nhưng mà ở mạt thế trạm xăng dầu thường là nơi rất nguy hiểm, có rất nhiều tài xế bị zombie tấn công hoặc cướp bóc khi đang tìm kiếm nhiên liệu.
Lúc này, hệ thống hỏi cô có muốn đổ đầy bình xăng hay không, sức chứa của bình xăng này là hai trăm điểm tích lũy, giá dầu diesel là mười điểm tích lũy mười, nói cách khác là cần hai trăm điểm tích lũy.
Ninh Mông suy nghĩ một lát, mặc dù gần đây điểm tích lũy của cô khá nhiều, hoàn thành nhiệm vụ lần này tổng cộng được thưởng năm trăm điểm tích lũy, nếu như phải tiêu hai trăm điểm tích lũy thì cũng hơi uổng phí. Điểm tích lũy của cô vẫn nên giữ cho mẹ của Lục Trác đi, sau này cô có thể đổi thành thuốc men.
Gần đây, giá nhiên liệu trong khu vực cách ly cũng tăng lên, nhưng xét cho cùng thì tiền vàng vẫn dễ kiếm hơn điểm tích lũy.
Cô đã tiêu một trăm tiền vàng để đổ đầy nửa bình xăng, trong lòng cảm thấy an tâm hơn, cô tiếp tục lái xe chạy đến vị trí đã được xác định tọa độ.
Khi vừa ra khỏi đường cao tốc và cách mục tiêu khoảng năm cây số nữa, cô phát hiện có một chiếc xe gắn máy đột nhiên xuất hiện ở phía sau mình.
Chiếc xe này có hơi quen mắt.
Cô ấy đang định giơ dao lên xuống xe đánh nhau với người khác, Ninh Mông đã ngăn cô ấy lại: "Là người ở hiện trường vụ cháy kia."
Anh ta đúng là một kẻ điên mà.
Lúc này, chiếc xe gắn máy phát ra tiếng nổ rất lớn, người đàn ông đột nhiên tăng tốc vọt tới trước mặt nhà xe của cô, ép cô phải dừng lại.
Cô ấy cũng có chút ấn tượng với người đàn ông này, lúc đó anh ta túm lấy ông lão nện thẳng vào tường, hoàn toàn không quan tâm đến thứ gì khác.
Cô nhìn một cái lập tức nhận ra ngay, chính là anh ta.
Mặc dù hai người bọn họ đã từng gặp qua người này, nhưng hiện tại quả thật không hiểu đối phương làm vậy là có ý gì, ở trên xe còn có nhà khoa học quan trọng, cho nên bọn họ không thể mạo hiểm.
Ninh Mông lại liếc nhìn kính chiếu hậu, phát hiện người đàn ông ngồi trên chiếc xe gắn máy kia mặc quần áo màu đen, trên đầu đội mũ bảo hiểm.
Trong đầu của Cao Thiến đã dán nhãn người này.
Cô có ấn tượng rất sâu sắc đối với người ngày, bởi vì đối phương đã từng cứu cô trong lần thực hiện nhiệm vụ đầu tiên trong ngày cuối cùng.
Chẳng lẽ lại là người kia.
Cao Thiến có hơi sửng sốt: "Là anh ta sao?"
Người đàn ông có dáng người rất cao, đi tới trước mặt ba người, bỏ mũ bảo hiểm và khẩu trang xuống, lần đầu tiên lộ ra khuôn mặt dưới lớp khẩu trang.
"tf" Cao Thiến lập tức chửi thể.
Ở trên mặt của anh ta có một vết cào rất dài, trông vô cùng đáng sợ.
Sau khi dừng xe lại, Ninh Mông và Cao Thiến lần lượt xuống xe, Lục Trác đứng ở cửa xe.
Nếu người đàn ông mặc đồ đen này đột nhiên gây khó dễ cho bọn họ, dù chỉ có ba người bọn họ cũng sẽ liều mạng với cậu ấy.
Vết thương kéo dài từ má trái xuống tận cổ, chỉ nhìn thôi cũng biết vết thương lúc đầu rất nghiêm trọng, có vẻ nó không được xử lý tốt, dường như để cho nó tự lành lại, nên da thịt ở xung quanh vết thương có hơi vặn vẹo, khiến khuôn mặt tuấn tú này hoàn toàn bị phá hủy.
Người đàn ông lại đeo khẩu trang lên, bình tĩnh nhìn hai người họ nói: "Quả thật tôi đã từng bị zombie tấn công, nhận một vết thương trí mạng, nhưng vẫn sống sót không hề bị lây nhiễm."
Hiện tại cô đã gặp rất nhiều zombie, nhìn một cái có thể biết ngay vết thương này là do zombie gây ra.
Ninh Mông âm thầm giật mình, vết cào này.
Ninh Mông và Cao Thiến nhìn nhau, đều có thể nhìn ra được sự không thể tưởng tượng nổi ở trong mắt của đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận