Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 54
"Là mọi người đăng bài viết xin giúp đỡ sao?"
"A, phải, mấy người tới cứu chúng tôi sao, là người của công hội cứu viện Nam Thành sao?" Giọng đối phương rất kích động, dường như hoàn toàn không ngờ sẽ có người gọi điện thoại tới.
Cao Thiến nói: "Chúng tôi không phải người của công hội cứu viện địa phương, nhưng chúng tôi là người của đội cứu viện, đúng lúc đi ngang qua chỗ các anh, muốn xác nhận với anh một chút có phải cần cứu viện không?"
"A, cần, cần, chúng tôi rất cần, khi nào các cô có thể đến được thế?"
Đối phương sợ người này cúp điện thoại, liên tục không ngừng xác nhận thời gian bọn họ đi.
Cao Thiến nhìn thoáng qua bản đồ chỉ đường: "Mười phút sau, nếu như thuận lợi."
"Được được, chúng tôi chờ cô. Cô nhất định phải tới đấy."
Chiếc xe này là một chiếc xe bán tải, nhìn qua tương đối cũ nát, cũng đã dùng rất lâu rồi.
"Là các anh cầu cứu đúng không?" Cao Thiến cúi người hỏi.
Có một số người có thể may mắn đợi được, nhưng có càng nhiều người chỉ có thể bị vây sống trên xe đến chết.
Cao Thiến thấy thế thì xuống xe, quan sát bốn phía không thấy zombie và nguy hiểm nên đi tới hỏi thăm tình huống.
Đây là một đẫu đường con bên cạnh tuyến đường chính, chiếc xe bị hỏng này hẳn là gặp trục trặc khi đi từ đường con ra đường chính.
"Được, vậy thật sự là quá tốt."
Vừa rồi Cao Thiến mở loa ngoài, Lục Trác nghe đoạn đối thoại này, trong lòng cảm khái, hôm qua cậu ấy cũng ở trong nhà thấp thỏm chờ đợi, lúc hai người bọn họ chạy tới, cậu ấy cũng không dám tin mình thật sự có thể được trợ giúp.
Người đàn ông ngồi trên khoang điều khiển mặc áo gile màu xanh, anh ta gật đầu: "Chiếc xe này của chúng tôi không khởi động được, gặp vấn đề."
Chuyện này cũng rất phổ biến ở mạt thế, sau khi tiến vào mạt thế, xe cộ không được bảo dưỡng định kỳ, gặp vấn đề nhỏ cũng không có cách nào kịp thời sửa chữa, bị hỏng trên đường cũng không thể gọi xe kéo đi sửa chữa, chỉ có thể ở tại chỗ chờ cứu viện.
Trên đường xe đi khá ổn không có zombie, cũng rất thuận lợi, mười phút sau đã tới vị trí theo hướng dẫn.
Ba người đàn ông ngồi trên xe đều mang vẻ mặt tiều tụy, một người ngồi trong khoang điều khiển, hai người ngồi ở phía sau, một người trong đó không có chút sức lực nào, tựa trên vai một người khác, dường như đã đói đến sắp ngất đi.
Cao Thiến quay lại xe, vứt một đầu dây kéo cho người mặc áo gile màu lam, đầu còn lại buộc ở đuôi xe phía sau, nhiệm vụ lần này rất đơn giản, kéo xe về đến là xong việc, cũng chỉ hơi tốn phí xăng.
Cho nên cuộc điện thoại vừa rồi, đối với người xin giúp đỡ mà nói, quả thực chính là thiên thần, có ý nghĩa cuối cùng bọn họ cũng đã đợi được cơ hội được cứu vớt.
Đối phương cũng cố định dây kéo lại, Ninh Mông khởi động nhà xe, đi về phía trước.
"Trên xe chúng tôi có mang theo dây kéo, nếu không thì để chúng tôi giúp các anh kéo xe về khu cách ly."
"Vậy anh đi xuống hỗ trợ đi."
Cao Thiến: "Ai da, cái xe này còn có bệnh gì, còn có thể kéo không đi nữa."
Ninh Mông cũng hiểu, cô là người lái xe, không thể tất cả mọi người đều xuống xe, tốt xấu gì cũng phải có một người ở lại, lỡ đâu xảy ra chuyện còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Ninh Mông cũng muốn đi theo xuống dưới xem xét tình hình, lại bị Lục Trác ngăn lại: "Chị không cần xuống, hai người chúng em xuống dưới là được rồi."
Ninh Mông dừng xe, Cao Thiến lại xuống xe xem xét một lần nữa, lần này Lục Trác cũng xuống xe.
Sau khi hai người này xuống xe xem xét thì trợn tròn mắt, chiếc xe bán tải kia lại chỉ đi về phía trước nửa mét, sau đó không kéo đi được nữa.
Sau khi nhà xe đi được mấy mét thì phát hiện tình hình không đúng, Cao Thiến nhanh chóng hét: "Dừng xe."
Bạn cần đăng nhập để bình luận