Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế

Chương 225

Có một bà lão đã trốn ở trong một chiếc hòm nhỏ để trốn zombie, Đằng Nghiêu tiêu diệt tất cả zombie trong nhà bà ấy và giải cứu bà ấy ra khỏi chiếc hòm.

Bà lão khóc lóc kéo tay anh ta: "Cháu à... Cảm ơn cháu..."

Trong nháy mắt đó, Đằng Nghiêu nhớ đến bà ngoại của mình.

Khi tận thế đến, cuộc đời của bà ấy cũng đến hồi kết.

Trước khi đi, bà ấy còn nhớ tặng túi gạo trong nhà cho đứa nhỏ hàng xóm.

"Bất kỳ thời điểm nào, con người không thể đánh mất cốt khí và lương tâm, nếu không thì chẳng khác gì zombie cả..." Bà ngoại khuyên bảo anh ta trước khi đi.

Ngày hôm nay, Đằng Nghiêu vác một thanh đao dài, hóa thân thành Tu La ở khu vực ô nhiễm, còn đáng sợ hơn cả zombie, suốt cả ngày, anh ta cũng không nhớ mình đã hoàn thành bao nhiêu bài đăng cầu cứu, cứu được bao nhiêu người, tiêu diệt được bao nhiêu zombie.

Anh ta hoàn toàn không cần lo lắng về sự an toàn của bản thân, bởi vì phía sau anh ta có đồng đội, anh ta quay lại bất cứ lúc nào thì bọn họ cũng ở bên cạnh, bảo vệ anh ta khỏi nguy hiểm và thương tổn.

Đằng Nghiêu: "Ừm, trước đây tôi có một khẩu súng, đã đưa cho người thân rồi, hiện giờ đúng là không có súng."

Dần dần có một số cuộc thảo luận trên diễn đàn.

Hướng Dực vội vàng túm anh ta lại: "y da, không có zombie, tôi đã kiểm tra rồi."

Mấy ngày tiếp theo, bọn họ tìm kiếm dấu vết của zombie khắp nơi ở thành phố Tân Dư.

Ninh Mông cảm thấy mỹ mãn, những ngày tháng không nhận nhiệm vụ, không gặp nguy hiểm, chỉ cần mọi người chém giết zombie đã có thể kiếm được hơn 4000 điểm tích lũy thực sự quá tốt đẹp.

"Wow, ai thế? Hung ác như vậy? Dọn dẹp sạch sẽ rồi sao?"

Chập tối, Đằng Nghiêu vác đao trở về, cầm khăn lau thanh đao của mình, hứng thú hỏi: "Đội trưởng, hôm nay tôi kiếm được bao nhiêu điểm tích lũy?"

"Mọi người có phát hiện gần đây khu vực ô nhiễm của thành phố Tân Dư sạch sẽ quá rồi không? Hai ngày nay tôi lái xe ra ngoài cũng không gặp con zombie nào."

Đằng Nghiêu vừa nghe lập tức nói còn có thể, đứng bật dậy nói: "Tôi cảm thấy vẫn có thể tìm được zombie ở gần đây."

"Hôm nay kiếm được hơn 4000 điểm tích lũy, có thể mua được một khẩu súng."

Hướng Dực cười nói: "Chuyện đó có gì khó, để tôi tìm xem, tìm cho anh một hang ổ zombie, chúng ta tiêu diệt hết bọn chúng, điểm tích lũy kiếm được hẳn là sẽ đủ để mua một khẩu súng cho anh."

"Ôi trời, mấy người vẫn chưa biết là ai sao? Lần trước tôi vô tình gặp phải, một chiếc nhà xe dừng bên cạnh xe của tôi, có vài người bước xuống xe, nổ mấy phát súng đã giải quyết hết zombie, tốc độ cực kỳ nhanh, vô cùng dọa người."

Cao Thiến lập tức phản ứng: "Súng của Đằng Nghiêu lúc trước đã bán cho tôi, hôm nay anh ta luôn sử dụng đao, có lẽ là cần một khẩu súng, đúng không?"

"Nhà... Nhà xe?"

"Đúng vậy, nghe mấy anh em thị chính bên đó nói gần đây, ngày nào cũng phải dọn dẹp rất nhiều thi thể của zombie, nghe nói là có đội cứu viện lấy zombie làm bia ngắm để luyện tập, những zombie trong nội thành sắp bị diệt sạch rồi."

"Lúc trước ở Nam Thành, tôi chỉ nghe nói đội cứu viện Bắc Hải thỉnh thoảng có sở thích kiểu này, nhưng mà cũng không khoa trương như vậy. Sao thế? Thành phố Tân Dư cũng có ngôi sao mới nổi, đi theo chân của đội cứu viện Bắc Hải sao?"

"Không phải chứ, chẳng lẽ là khách sạn nhà xe đó?"

"Ồ... Tôi đoán là chủ của khách sạn có sở thích đặc biệt này, vậy nên, vì muốn tiếp tục ở, bọn họ không thể không lấy lòng bà chủ, mỗi ngày đều ra ngoài chém zombie. Tôi thông minh quá đi!"

"A a a , tồi tàn? Vậy bọn họ chính là búa đá! Có nghĩa là những người gần đây mở chế độ giết chóc ở thành phố Tân Dư chính là người của đội cứu viện Hỏa Bạn? Bọn họ có sở thích này, thích chém zombie à?"

"Nhìn nhà xe đó tồi tàn như vậy, không giống mở khách sạn..."

"Có lý, nếu không thì không giải thích được, đang yên đang lành đi giết thứ đó làm gì, ở khu vực ô nhiễm cũng không có nhiệm vụ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận