Nhà Xe Di Động Tại Mạt Thế
Chương 148
Lục Trác ôm một gói hàng trở lại đại sảnh, mọi người vẫn ở đây, thấy cậu đi ra, tất cả đều tò mò hỏi thăm. .
"Lục Trác, sao rồi, cậu hoàn thành sát hạch chưa?"
Lục Trác gật đầu: "Hoàn thành rồi, hệ thống cũng cho em một kiện trang bị."
Mọi người đều cảm thấy vô cùng bất ngờ, vốn còn cho rằng tỷ lệ trúng thưởng rất thấp, không ngờ Lục Trác vậy mà trực tiếp thông qua sát hạch, còn nhận được một kiện trang bị.
"A a a, là cái gì? Là cái gì? Nhanh lấy ra xem đi." Bạch Ngôn Tài không nhịn được thúc giục.
"Em cũng chưa nhìn kỹ, nghe nói là một chiếc áo choàng tàng hình. Có thể ẩn thân, ngoài ra còn có thể che giấu hơi thở và âm thanh, thậm chí còn có thể ẩn thân trước zombie. Nhưng mà ban ngày, mỗi lần chỉ có thể sử dụng một giờ đồng hồ."
Lục Trác nói cho bọn họ nghe quy tắc sử dụng.
Sau khi mọi người nghỉ ngơi, Bạch Ngôn Tài nghĩ đi nghĩ lại, cũng rất thèm muốn trang bị cấp S+. Anh ta mò đến phòng huấn luyện, muốn chọn hai chương trình huấn luyện cho mình.
Huấn luyện viên tí hon vô cùng nghiêm túc nói: "Dị năng của anh đang chạy tán loạn khắp nơi trong cơ thể, mỗi lần muốn sử dụng, anh đều cảm thấy bất lực, anh không có cách nào kiểm soát dị năng của mình, cũng không có cách nào khiến chúng tập hợp và sinh ra nhiều dị năng hệ trị liệu hơn. Chính vì vậy, sau mỗi lần sử dụng mới dẫn đến tác dụng phụ vô cùng nghiêm trọng."
Lục Trác nói: "Đội trưởng, trong khoảng thời gian này, em ở bệnh viện chăm sóc mẹ, không thể tham gia nhiệm vụ cùng mọi người. Chiếc áo choàng này cứ đặt ở trên xe, có lẽ có thể giúp mọi người một chút."
Bạch Ngôn Tài: "Hả? Không có mà, dị năng của tôi không có vấn đề gì cả."
Cao Thiến vội vàng cởi áo choàng ra, cô ấy lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Bạch Ngôn Tài thực sự rất kích động, anh ta vốn tưởng rằng mỗi lần mình sử dụng dị năng là sẽ phải đối mặt với sự nguy hiểm đến tính mạng, có lẽ sẽ có một ngày anh ta không bị zombie giết chết mà sẽ bị dị năng của mình hại chết.
Cao Thiến tò mò lấy áo choàng ra và khoác lên người mình.
Bạch Ngôn Tài: "Mẹ nó, anh nói rất đúng, vậy thứ này có thể kiểm soát được không?"
"Trời ơi, áo chống đạn tàng hình trước đó đã rất nghịch thiên rồi, không ngờ lại xuất hiện một chiếc áo choàng tàng hình, thật tuyệt vời!" Bạch Ngôn Tài hưng phấn xoa tay.
Mọi người đều kinh ngạc khi phát hiện từ phần cổ của cô ấy trở xuống đã biến mất, Cao Thiến đội mũ của áo choàng lên, cả người cô lập tức biến mất.
Huấn luyện viên tí hon xuất hiện và đánh giá Bạch Ngôn Tài từ đầu đến chân: "Anh là dị năng giả, nhưng mà anh không có cách nào kiểm soát và sử dụng tốt dị năng của mình."
Anh ta không còn sợ khi sử dụng năng lực của mình nữa. ...
Ninh Mông gật đầu: "Cũng được."
Ngày hôm sau, Lục Trác đã rời đi từ sáng sớm, từ khu cách ly đến bệnh viện số một cũng không xa.
"Đề nghị anh tham gia chương trình huấn luyện dị năng, nên chọn chương trình huấn luyện được thiết lập dành cho dị năng giả, dị năng giả chưa trải qua huấn luyện không có cách nào phát huy toàn bộ năng lực của mình, hoàn thành xong chương trình học này, ít nhất anh có thể tăng năng lực của mình lên 50%, ngoài ra còn có thể hạ tác dụng phụ xuống mức thấp nhất."
Nhưng mà lời của huấn luyện viên tí hon đã cho anh ta lòng tin rất lớn, anh ta có thể rèn luyện dị năng trong cơ thể mình, còn có thể nâng cấp chúng lên một cấp độ cao hơn, thậm chí còn có thể giảm bớt tác dụng phụ sau khi sử dụng dị năng.
Trước khi đi, cậu ấy vẫn chuẩn bị tốt bữa sáng cho mọi người như cũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận